Một cô gái trẻ từ phòng phía tây đi ra hừ lạnh một tiếng.
“Trường Căn.”
Chiến Trường Căn nhanh chóng nhìn đi chỗ khác rồi đi tới bên cạnh vợ mình là Chu Xảo Lan.
Tô Tiêu Thất trực tiếp ngồi trên ghế nói với bọn họ Chiến Bắc Hành đã đi đến phía Tây tự cô trở về để tận hiếu thay anh.
Mấy người nhà họ Chiến không quan tâm Chiến Bắc Hành đi về phía Tây nguy hiểm đến thế nào, chỉ quan tâm đến trợ cấp của anh.
Thi Hồng Anh thấy con dâu mới của mình còn trẻ, có vẻ dễ xử lý.
Trong lòng đã có một vài ý nghĩ.
Sau vài lần trò chuyện.
Tô Tiêu Thất biết, nằm trong phòng phía đông chính là ba của Chiến Bắc Hành, Chiến Đại Hà.
Ngồi im lặng trong phòng là em trai lớn của Chiến Bắc Hành, Chiến Trường Câu, ngồi bên cạnh là vợ anh ta, Chu Tiểu Phương.
Thi Hồng Anh nhiệt tình sai Chu Tiểu Phương đi rót nước cho Tô Tiêu Thất uống.
“Đi đường về mệt không? Thật trùng hợp, chú Trường Căn còn để lại hai quả trứng ở nhà. Em đi pha cho chị một bát trà trứng.”
Tô Tiêu Thất lắc đầu:
“Không cần đâu, tôi đã ăn ở công xã rồi.”
Thi Hồng Anh trong lòng đau hộc m.á.u vì con đàn bà bại sản này. Toàn tiêu tiền con trai bà ta.
Phải dạy dỗ cô làm sao để khỏi tiêu tiền.
“Cô xem cô đó, đã vào đến cửa nhà rồi còn ăn ở công xã làm gì? Đây không phải tiêu tiền phung phí sao?”
“Ba thằng Trường Căn vẫn còn nằm trên giường chờ tiêu tiền.”
Chu Xảo Lan nhướng mi lên, trong lỗ mũi kèm theo tiếng ậm ừ.
“Chị ba, đúng là biết tiêu tiền. Chúng ta ở nhà đều không được ăn no, chị đến cửa nhà rồi vẫn còn ăn ở công xã.”
Tô Tiêu Thất ngước mắt lên, mỉa mai nói:
“Cô không được ăn no có gì vẻ vang à? Liên quan gì tới tôi? bóp nghẹt cổ cô để cô khỏi ăn được à.”
Chu Xảo Lan không ngờ Tô Tiêu Thất lại nóng nảy như vậy.
Chẳng phải người ta nói khi con dâu mới vào nhà sẽ bị những người vào trước bắt nạt sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-219.html.]
Hay lắm!
Cô đến lại bắt nạt những người vào trước.
Cô ta nháy mắt với người đàn ông của mình, Chiến Trường Căn.
Chiến Trường Căn đứng một bên, thỉnh thoảng liếc nhìn Tô Tiêu Thất, nghe nói vợ của Chiến Bắc Hành rất xinh đẹp.
Bây giờ nhìn lại, làn da trắng như sứ xương, không có một chút tì vết nào.
Ngoài ra còn có một khí chất khó tả.
Anh ta càng ngày càng ghen tị, Chiến Bắc Hành thật may mắn.
Tiểu Nhu trong đại đội đối tốt với anh, còn cưới được người vợ xinh đẹp như vậy.
Chu Tiểu Phương cũng không kiến thức hạn hẹp như Chu Xảo Lan, vội vàng nói:
“Chị dâu, mẹ bảo chúng ta hai ngày trước dọn dẹp phòng, chăn ga gối đệm mới được giặt sạch sẽ, chị về nghỉ ngơi trước đi, có việc gì ngày mai nói tiếp.”
Ánh mắt Thi Hồng Anh không ngừng rơi vào túi hành lý.
Vội vàng cười nói:
“Đúng đúng, có chuyện gì ngày mai nói tiếp. Tôi thấy hành lý của cô khá nặng, để tôi xách hộ.”
Tô Tiêu Thất đi trước bà ta một bước: “Không cần, tôi tự xách.”
Cô biết bà già này đang ấp ủ ý đồ xấu, chắc hẳn là muốn biết cô mang theo đồ gì.
Thi Hồng Anh rất tức giận nhưng vẫn nói:
“Được rồi, cô vẫn sống trong phòng cũ của thằng ba Trường Căn. Cô đi xem còn thiếu thứ gì không?”
“Tiểu Phương, đi lấy cái đèn dầu ngoại.”
“Mẹ, con lấy rồi.”
Tô Tiêu Thất đi theo và xách túi bước ra ngoài.
Cô liếc nhìn những người này, đặc biệt là Chiến Trường Căn, trong mắt gần như hiện lên những ý nghĩ xấu xa và lòng tham lam.
Những người trong nhà này toàn thể loại gì vậy?
Không có một ai tốt đẹp cả.
Chiến Bắc Hành sống trong môi trường này mà không hề cong vẹo, chứng tỏ đây là phúc đức của anh.