Buổi Livestream Xem Bói Đặc Biệt - Chương 218

Cập nhật lúc: 2025-04-29 12:56:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thi Kiến Quốc đã đưa Tô Tiêu Thất đến nhà họ Chiến.

“Đây là nhà họ Chiến.”

“Cám ơn cậu, tôi tự mình gõ cửa được rồi muộn thế này không quấy rầy cậu nữa.” Tô Tiêu Thất ngăn cản Thi Kiến Quốc gõ cửa.

Thi Kiến Quốc suy nghĩ một lúc rồi dừng lại.

“Được, vậy tôi đi đây.”

“Cảm ơn.”

Thi Kiến Quốc:…Suy cho cùng người thành phố này nói tiếng cám ơn còn rất dễ nghe.

Tô Tiêu Thất đợi Thi Kiến Quốc đi rồi mới chậm rãi dùng chân đá vào cửa.

Nghe thấy tiếng cửa lớn vang lên.

Trong nhà nhà họ Chiến.

Chiến Đại Hà đang hút thuốc và vợ Thi Hồng Anh đẩy ông ta “Tôi nghe thấy tiếng cửa lớn vang lên. Anh ba của Trường Căn đã về rồi à?”

Chiến Đại Hà nhíu mày không vui:

“Trở về thì trở về. Trường Căn, đi mở cửa đi.”

Chiến Trường Căn là con trai thứ năm của nhà họ Chiến nên bất đắc dĩ đứng dậy. “Ba, trông ba không giống người bị bệnh chút nào.”

Chiến Đại Hà sặc vài tiếng chửi:

“Là mấy người khiến tôi giả chết, sớm muộn gì cũng có một ngày tôi bị các người nguyền rủa mà chết”.”

Mắng thì mắng nhưng vẫn rất nhanh nhẹn nằm xuống giường.

Trong cổ họng phát ra tiếng kéo ống bễ* thổi gió.

(*) Ống bễ là một khúc gỗ khoét rỗng nằm ngang để quạt gió.

Chiến Trường Căn vẻ mặt không vui đang kiềm chế cơn tức giận. Anh ta muốn hỏi Chiến Bắc Hành có ý gì sau khi kết hôn có phải đã quên người nhà mình hay không?

Vừa bước ra còn chưa kịp đi ra ngoài anh ta đã nhìn thấy một bóng người đang đi tới cửa phòng chính.

Tối hù.

Tô Tiêu Thất không đợi có người mở cửa trực tiếp dán một tấm bùa lên cửa rồi tự mình đi vào.

Cô đứng ở cửa đại sảnh nhìn thấy Chiến Trường Căn đi ra hỏi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-218.html.]

“ Nhà Chiến Đại Hà?”

“Đúng vậy. Cô vào bằng cách nào?”

Tô Tiêu Thất chỉ vào cửa: “Đi vào từ cửa chính.”

Thi Hồng Anh dõng dạc chửi: “Buổi tối bảo mấy người khóa cửa, mấy người lại lười à?”

Trong phòng chính có một người phụ nữ cười giải thích: “Tôi đi khóa lại.”

“Vậy cô ta vào bằng cách nào?” Đôi mắt thon dài của Thi Hồng Anh tỏa sáng dưới ngọn đèn dầu mờ mịt “Cô từ đâu xuống đây xin cơm?”

Tô Tiêu Thất đẩy Chiến Trường Căn ra nhìn xung quanh một vòng.

Thi Hồng Anh còn đang nhặt đế giày cầm lên trong tay.

Có một cô gái trẻ ngồi ở phía bên kia bàn bên cạnh là một người đàn ông tầm hai mươi tuổi trông có vẻ thật thà và lương thiện.

Người đàn ông trẻ đứng trước mặt Tô Tiêu Thất cùng bà già kia hơi giống nhau đều là mắt dài nhỏ khôn khéo.

Tô Tiêu Thất nhìn một vòng.

Trong nhà không có ai đẹp trai bằng Chiến Bắc Hành.

Đánh giá từ vẻ ngoài của bọn họ không có chút dấu vết nào của quan hệ huyết thống cả.

“Tôi là vợ của Chiến Bắc Hành.”

Lời nói của Tô Tiêu Thất như sấm sét.

Thi Hồng Anh sửng sốt một lát tim đập thình thịch. Cô con dâu này chẳng khác nào một người đang chạy nạn để thoát khỏi tật nói lắp vậy.

Bà ta vội vàng xỏ giày vào chân: “Ôi, cuối cùng cũng về rồi. Anh ba của Trường Căn đâu?”

Từ cách xưng hô Tô Tiêu Thất cảm thấy trong lòng có một nỗi đau không thể giải thích được.

Chiến Bắc Hành thậm chí còn không xứng đáng có được một cái tên sao?

“Anh ba của Trường Căn là ai? Tôi không biết.”

“Hừ, anh ba của tôi là Chiến Bắc Hành chồng của cô.” Chiến Trường Căn đôi mắt thon dài nhìn Tô Tiêu Thất.

Nhìn như vậy anh ta mới phát hiện Tô Tiêu Thất lớn lên rất xinh đẹp.

Trong lòng thầm nghĩ: Tiện nghi cho con ch.ó Chiến Bắc Hành kia. Tìm vợ giống như một nàng tiên vậy.

“Chị dâu ba, sao hai người quay lại mà không nhắn gì hết? Tôi có thể mượn xe lừa của đại đội đi đón hai người.” Chiến Trường Căn không ngừng nhìn chằm chằm vào mặt Tô Tiêu Thất.

Loading...