Buổi Livestream Xem Bói Đặc Biệt - Chương 214

Cập nhật lúc: 2025-04-29 12:56:18
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có người ở gần đó quay lại bưng chậu qua chủ yếu là vì thích ăn những con cá tôm nhỏ vừa vớt từ khe sông lên.

Chiến Bắc Hành mấy ngày nay không có ở nhà.

Tô Tiêu Thất cũng dần quen rồi.

Chỉ cảm thấy hơi vắng vẻ khi về đến nhà.

Hôm nay.

Tô Tiêu Thất nhận được một bức điện báo từ quê của Chiến Bắc Hành gửi tới. Nghe nói ba của Chiến Bắc Hành bị bệnh nặng yêu cầu bọn họ nhanh chóng trở về.

Chiến Bắc Hành không có khả năng trở về.

Tần Vân và chị cả Hoàng chạy tới lo lắng hỏi:

“Tiểu Thất, em muốn làm gì? Bắc Hành đi Tây Nam, em làm con dâu phải tận hiếu thay cậu ấy.”

Khóe môi Tô Tiêu Thất cong lên một nụ cười đầy ẩn ý.

Một câu hai nghĩa nói:

“Em nhất định sẽ trở về tận hiếu thay anh ấy.”

Chị cả Hoàng thở phào nhẹ nhõm vốn tưởng rằng Tô Tiêu Thất không muốn đến quê của Chiến Bắc Hành.

Nghe Tô Tiêu Thất nói trở về cô ấy lập tức tiếp lời.

“Tiểu Thất, em trở về phải chịu khó một chút. Chuyện trong nhà thì tranh nhau làm còn có mua một ít quần áo tặng cho con của anh em trai chồng.”

Tần Vân cũng phụ hoạ nói:

“Đúng đúng, đặc biệt là bọn con trai ở nhà. Ở nhà chị cũng có một ít quần áo cũ nếu em không chê…”

“Nhà Chiến Bắc Hành có ngai vàng để kế thừa sao?”

Tần Vân:…Lời này nghe hơi đáng sợ.

Chị cả Hoàng:…Những người có vấn đề về tim chắc chắn sẽ không thể ngồi yên được.

“Không có.”

Tô Tiêu Thất thản nhiên nói: “Nếu không có thì việc con trai trong nhà mặc đồ có liên quan gì đến em đâu?”

Tần Vân giật mình ho mấy tiếng.

“Không có ngai vàng nhưng em vừa mới kết hôn, chuyến đầu tiên trở về không ra vẻ chút sao?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-214.html.]

“Hơn nữa chúng ta là những người theo chủ nghĩa xã hội nên không thể nói những lời đó.”

“Đúng vậy, Chị Tần nói rất đúng, Tiểu Thất, em phải giữ miệng cẩn thận.”

Tô Tiêu Thất thản nhiên cười một tiếng sau đó chợt nhận ra:

“À, em hiểu rồi. Em vẫn chưa nhận được lì xì. Theo lý thuyết thì cô dâu sẽ nhận được quà cưới, tiền sinh lễ, phí đổi tiền... Dù sao thì nó cũng phải có giá một hoặc hai trăm đồng đi.”

Cô thoáng thấy chị cả Hoàng và Tần Vân hơi sợ hãi quá mức.

Lời nói lại khiến người ta chấn động: “Còn ít sao? Em cũng cảm thấy ít nhưng em nghĩ bọn họ đều là người nghèo cả.”

“Con dâu mới như em sẽ không so đo với bọn họ. Chỉ một trăm tám mươi đồng là được rồi.”

Chị cả Hoàng chạm vào trái tim bị tổn thương nặng nề đột nhiên trở nên lo lắng cho người nhà của Chiến Bắc Hành.

Khi Tô Tiêu Thất trở về nhà chồng chỉ sợ cuộc sống khổ cực đã tới...

Cô ấy thở dài một tiếng:

“Tiểu Thất. Khi đến đó, em không thể tuỳ tiện xem bói cho người khác được.”

Tần Vân thật vất vả mới làm cho tâm hồn sợ hãi của mình về chỗ cũ vội vàng gật đầu:

“Đúng đúng, đây không phải ở Mục Dương đều là người của chúng ta đâu.”

Tô Tiêu Thất trên mặt tràn đầy bất đắc dĩ.

Suy tư hồi lâu.

Cô miễn cưỡng đồng ý:

“Được, em sẽ nghe lời hai chị.”

“Sáng sớm mai em sẽ ngồi xe đến đó. Dù sao địa chỉ gì đó cũng có rồi.”

Tần Vân:…Không cần vội vàng như vậy chứ sao không đến hợp tác xã cung - tiêu mua đồ?

Bất quá nghe được Tô Tiêu Thất đồng ý không xem bói thì trái tim bất ổn của cô ấy rốt cuộc cũng về chỗ cũ.

Vừa rồi thiếu chút nữa bị cô dọa chết.

Cũng không thể về nhà chồng một chuyến dẫn đến nhiều lời đàm tiếu như vậy.

“Đi thôi, bây giờ chúng ta đến hợp tác xã cung - tiêu.” Tần Vân cau mày suy nghĩ một lúc sau đó quay đầu nhìn về phía chị cả Hoàng nói:

“Chỗ cô có bao nhiêu phiếu thực phẩm hoặc phiếu vải?”

Loading...