Mấy người bàn bạc quyết định đi lên thượng nguồn sông Tân Hà trước.
Mấy người Tô Tiêu Thất trở về khu tập thể.
Trước sự thắc mắc của mọi người bọn họ đều thống nhất nói rằng đào được tảng đá trong dòng sông ngầm kia ra.
Thẩm Đào hoàn toàn không tin tưởng đi tới hỏi thăm chi tiết Lưu Hùng Văn và Cố Gia Huy.
Thật là kỳ lạ.
Giọng nói của hai người nhất quán một cách đáng ngạc nhiên như thể bọn họ đã nói với nhau từ trước.
Sau khi Tô Tiêu Thất trở về nhà.
Lập tức khoá cửa lại đi ra ngoài một chuyến rất mệt mỏi.
Hơn nữa cô còn cầu xin các vị thần trên trời giúp đỡ.
Sau khi rửa mặt xong.
Tô Tiêu Thất nhanh chóng lấy trái cây và bánh bao ra rồi lấy trầm hương trong gương ra châm lửa. Cung kính dâng hương dập đầu sư tổ trong miệng còn lẩm bẩm một điều gì đó.
Vòng khói của trầm hương giống như đang đánh nhau một hồi thổi chỗ này một hồi lại thổi tới chỗ kia.
Tô Tiêu Thất im lặng nhìn vòng khói.
“Sư tổ, con sai rồi nhưng lão quỷ nói con là đồ tử đồ tôn duy nhất của các ngài, các ngài đều đã thăng thiên thành thần cho nên nhiệm vụ ở nhân gian con sẽ giúp mọi người hoàn thành.”
“Sổ nghiệp vụ của mọi người cũng sẽ đẹp hơn. Chờ con kiếm được tiền con sẽ nặn cho mọi người một huy chương vàng.”
Vòng khói càng rung chuyển dữ dội hơn.
Tô Tiêu Thất giả vờ như không nhìn thấy.
Chiến Bắc Hành đi Tây Nam cô có thân phận là vợ quan quân.
Nên quyết định hoàn toàn thả lỏng bản thân.
Cô nhẹ nhàng nhìn thoáng qua vòng khói nói: “Mọi người thỏa mãn đi. Hiện tại không có môn phái nào dám cung phụng sư tổ cũng chỉ có đồ tôn con có bản lĩnh làm được.”
“Công chúa An Lạc sống lại trở về quá khứ đối với mọi người cũng là chuyện tốt.”
“Mọi người đi vào trong mộng của cô ta, ngón tay vàng chỉ điểm một hai chỗ để cô ta cho mọi người càng nhiều hương khói kim thân như vậy mọi người ở trên đó không phải sẽ có tiền tiêu sao?”
“Mọi người leo càng cao thì đồ tôn của mọi người là con sẽ sống khá hơn một chút.”
Tô Tiêu Thất rất giỏi dụ dỗ.
Còn chưa nói xong thì vòng khói đã trở nên lộn xộn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-210.html.]
Được rồi.
Thế giới của các vị thần hơi phức tạp.
Tô Tiêu Thất im lặng.
Hay là về phòng ngủ thôi.
Đến chạng vạng Tô Tiêu Thất mới tỉnh lại.
Trong giấc mơ lão quỷ đuổi theo đánh cô.
Chết tiệt.
Một ông già gần trăm tuổi vẫn có thể chạy tốt như vậy.
Hại cô ở trong giấc mơ một mực chạy trốn.
Tô Tiêu Thất mặc kệ lão quỷ, đáng đời ông già này ở hậu thế không ai nhặt xác.
Bên ngoài có tiếng gõ cửa.
Tô Tiêu Thất vội vàng đứng dậy đi ra ngoài mở cửa.
Tần Vân cầm hộp cơm bằng nhôm trong tay nhìn Tô Tiêu Thất từ trên xuống dưới.
“Suýt chút nữa chị đã phá nát cửa sân nhà em. Tại sao bây giờ em mới mở cửa?”
“Em mệt quá, ngủ mãi mới tỉnh lại.” Tô Tiêu Thất xoay người nhường Tần Vân đi vào vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy Nhiếp Hồng giống như u linh đứng ở cửa sổ phòng bếp nhà mình.
Nhìn Tô Tiêu Thất với vẻ mặt phức tạp.
“Tô Tiêu Thất.”
Tô Tiêu Thất thực sự thiếu kiên nhẫn khi đối phó với một người phụ nữ như Nhiếp Hồng.
Cô nhíu mày nói: “Nhiếp Hồng, tôi không rảnh nói chuyện với cô.”
“Tôi chỉ muốn cô thề không gặp mặt Triệu Viễn sẽ không dây dưa với Triệu Viễn nhà tôi nữa.”
Sự kiên nhẫn còn lại của Tô Tiêu Thất cũng không còn nữa.
“Hai người làm gì mà đến trước cửa nhà tôi thế? Chính mình một thân đê tiện còn bắt tôi thề.”
“Tôi thấy vợ chồng hai người lớn lên xấu xí nhưng nghĩ cũng thật đẹp đó.”
Tô Tiêu Thất quay người đóng cửa lại không để ý tới Nhiếp Hồng ở bên kia sắc mặt thay đổi.
Tại sao cô phải thề?
Tần Vân bật cười một tiếng.