Buổi Livestream Xem Bói Đặc Biệt - Chương 188

Cập nhật lúc: 2025-04-28 23:18:08
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sư trưởng Trần sắc mặt lạnh lùng: “Lâm Bình. Bà ấy là trưởng bối.”

“Trong mắt tôi, bà ấy là đao phủ thủ*.”

*Đao phủ thủ(刽子手): Ví những người chuyên đàn áp và g.i.ế.c hại nhân dân.

“Bà…” sư trưởng Trần nói một từ bà rồi cuối cùng nặng nề thở dài một hơi.

“Đồng chí Tô, cô về trước đi.”

Tô Tiểu Thất như trút được gánh nặng, vội vàng đứng lên.

“Đồng chí Tô, tôi đi cùng cô. Tôi có chuyện muốn hỏi cô.”

sư trưởng Trần thấy vẻ mặt Lâm Bình lãnh đạm, cũng không dám nói thêm gì.

“Vậy cô ở đây nói đi.”

Lỗ mũi Lâm Bình hừ một tiếng: “Đồng chí Tô, chúng ta đi thôi.”

“Giỏi lắm.”

Tô Tiểu Thất ở lại cũng không được, đi cũng không được.

Nhàn nhạt liếc mắt nhìn sư trưởng Trần, vẫn đi tới bên cạnh Lâm Bình cùng đi ra ngoài.

sư trưởng Trần:... Vợ Chiến Bắc Hành có ý gì?

Lâm Bình cúi đầu đi bộ.

Tô Tiểu Thất cũng không nói lời nào.

Đi ra ngoài một đoạn đường ngắn, Tô Tiểu Thất mới dừng lại.

“Bà Trần, đi đâu?”

Lâm Bình lấy khăn tay ra lau mũi, hít một hơi mới chậm rãi nói:

“Gọi tôi là chị Lâm đi, đến nhà cô có được không?”

“Có thể.”

Hai người cùng đến trước cửa nhà Tô Tiểu Thất.

Tôn Hiểu Mai từ bên cạnh đi tới, muốn nói lại thôi nhìn về phía Tô Tiểu Thất.

Tô Tiểu Thất lấy chìa khóa ra.

“Tô Tiểu Thất.”

“Bác sĩ Tôn, tôi không rảnh nói chuyện với cô.” Tô Tiểu Thất cũng không quay đầu lại mở cửa: “Chị Lâm, vào đi.”

“Tôi chỉ nói với cô vài câu.” Bác sĩ Tôn đứng ở phía sau bối rối bất an, cô ta sợ Tô Tiểu Thất run rẩy.

Tô Tiểu Thất nghe vậy quay mặt: “Nói cho cô biết, tôi không có hứng thú với chuyện của cô.”

“Sau này đừng trêu chọc tôi, nếu không sẽ có quả tốt cho cô ăn đâu.”

Tôn Hiểu Mai nắm chặt nắm đấm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-188.html.]

Hận không thể lôi kéo Tô Tiểu Thất đánh một trận, nhưng cô ta rất sợ hãi đáp:

“Tôi không muốn gây khó dễ cho cô. Đều là hiểu lầm.”

Tô Tiểu Thất khinh thường: “Chút tâm tư của cô đối với người đàn ông của tôi, không thể giấu được người khác.”

“Tôi không có.” Tôn Hiểu Mai vội vàng phủ quyết: “Trước kia có, hiện tại cũng không dám có.”

“Có hay không? Trong lòng cô biết rõ.”

Lâm Bình nhíu mày, quay đầu nhìn thoáng qua bác sĩ Tôn.

Xương gò má không có hai lạng thịt, khóe mắt đuôi lông mày có cảm giác tiểu nhân đắc chí. Trong lời nói tràn đầy không phục.

“Đồng chí Tô, người phụ nữ này không phục.”

Tô Tiểu Thất thản nhiên cười.

“Không sợ, không phục đó là đánh ít thôi.”

Dứt lời, cô và Lâm Bình vào sân.

Cô biết người phụ nữ bị Tôn Hiểu Mai mạo nhận cuộc sống ở nông thôn, đã có cơ hội khác.

Chúc may mắn.

Tương lai ngược lại trở thành sự tồn tại mà Tôn Hiểu Mai ngưỡng mộ.

Không phải mỗi người bị mạo nhận cuộc sống của người khác, đều có thể được chiếu cố.

Đại đa số người bị mạo lĩnh thay thế, cả đời tầm thường vô vị, mất đi cơ hội thay đổi vận mệnh.

Tôn Hiểu Mai tức giận gần chết.

“Tô Tiểu Thất, cô chờ đó cho tôi.” Cắn răng nghiến lợi nói những lời này xoay người trở về phòng y tế.

Cô ta phải nghĩ cách tiêu trừ lòng nghi ngờ của người khác.

Tô Tiểu Thất cũng không quan tâm tới suy nghĩ của Tôn Hiểu Mai. Chỉ cần cô ta dám xằng bậy, có rất nhiều biện pháp đối phó cô ta.

Dẫn Lâm Bình vào trong nhà.

“Chị Lâm, chị ngồi đi. Em đi rót cho chị chút nước đường.”

Lâm Bình lắc đầu: “Không cần. Chúng ta ngồi nói chuyện.”

“Chị Lâm, lát nữa chị cũng cần.”

Lâm Bình nghe xong lời này không nói nữa.

Tô Tiểu Thất cầm vại tráng men rửa nước một lần, múc hai muỗng đường cát trắng từ trong lon đường bỏ vào.

Cầm bình nước ấm lên dội nước sôi xuống.

Lại cầm đũa quấy, dài dòng, đặt đũa vào trong chậu.

Tự mình bưng vại tráng men đi ra.

Đặt nước đường lên bàn.

Loading...