Buổi Livestream Xem Bói Đặc Biệt - Chương 156

Cập nhật lúc: 2025-04-28 13:08:00
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Sư đoàn trưởng Trần và vợ tình cảm sâu đậm, gió xuân hiểu lòng ta. Con gái của hai người sinh ra, đặt tên là Tri Ý. “

Sư đoàn trưởng Trần bỗng đứng dậy.

Thời đại chiến tranh.

Ông ấy không thể chăm sóc gia đình, con gái ông ấy thất lạc.

Nỗi đau này trở thành nỗi đau mà hai vợ chồng không thể nhắc đến, Trần Viện lúc nhỏ rất giống con gái ông ấy.

Vợ chồng Sư đoàn trưởng Trần đã để Trần Viện sống ở nhà ông ấy.

Môi ông ấy run lên.

Kích động nhìn Tô Tiêu Thất: “Cô có thể nhìn thấy Tri Ý ở đâu không? “

“Năm đó tôi dẫn quân đánh giặc, vợ tôi nghe tin tôi đi ngang qua thành Triều Châu, nên mang theo Tri Ý đến gặp tôi.” Sư đoàn trưởng Trần nhắm mắt lại: “Chính là lần đó, Tri Ý của tôi bị lạc mất.”

Lúc đó vợ Sư đoàn trưởng Trần đã bị đẩy xuống đất.

Đầu bà ấy bị một hòn đá đập vào đầu.

Trần Tri Ý còn nhỏ bị một đám người khiêng về phía trước, khi bà Trần tỉnh dậy thì không còn tìm thấy con gái nữa.

Tô Tiêu Thất khó xử nhìn ông ấy: “Đã bao lâu rồi ông không về quê?”

“Nơi đó là nơi đau lòng, tôi đưa vợ tôi tới thì không còn trở về đó nữa.”

Dường như đã nghĩ đến điều gì đó.

Sư đoàn trưởng Trần kích động hỏi:

“Ý cô là Tri Ý vẫn ở Triều Châu? Nhưng ở quê tôi không có ai cả.”

“Năm đó con gái ông có phải được một người bói toán nói rằng sẽ khắc người thân?” Tô Tiêu Thất không trả lời câu hỏi của ông ấy mà lại hỏi một vấn đề khác.

“Có à?” Sư đoàn trưởng Trần cau mày.

“Không nhớ rõ. Vợ tôi và tôi đều không có đưa con gái đi xem bói.”

Sư đoàn trưởng Trần không tin điều này, mặc dù quê ông ấy là Triều Châu mê tín nhất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-156.html.]

Ông ấy vẫn dành rất nhiều tình cảm cho cô con gái này.

“Ông đi hỏi mẹ ông đi?”

Tô Tiêu Thất nhìn Sư đoàn trưởng Trần: “Con gái của ông không phải bị người khác bắt đi. Là bị mẹ ông bắt đi, bị bán đến một cái sơn thôn nhỏ ở Nam Châu làm con dâu nuôi từ bé.”

“Vẫn còn ở Triều Châu của các người.”

“Không thể nào.”

Sư trưởng đột nhiên ngồi xuống ghế.

Trần Viện được mẹ ông ấy đưa đến đây để cho vợ chồng bọn họ giảm bớt nỗi nhớ con gái.

“Cô nói bậy.”

“Vợ tôi sinh mấy đứa con trai, nếu mẹ tôi thật sự ghét con gái ta. Sao lại mang Viện Viện về nhà tôi? “

Khi sư trưởng nói chuyện, các đường gân trên cổ ông ấy lộ ra.

Chiến Bắc Hành chắn Tô Tiêu Thất ở phía sau.

Anh thực sự sợ Sư đoàn trưởng Trần động tay đánh người, dù sao ông ấy cũng thường xuyên dùng nắm đ.ấ.m đá đối với những người lính như bọn họ.

Sư đoàn trưởng Trần nhìn trừng mắt nhìn Chiến Bắc Hành: “Cậu đang làm gì vậy? Tôi có phải là loại người đánh phụ nữ không”

Chiến Bắc Hành cười xấu hổ. “Sư trưởng đừng kích động. Nghe Tiêu Thất chậm rãi nói.”

Sư đoàn trưởng Trần lấy tay che mặt, giọng nói trầm thấp buồn bã. “Đồng chí Tô, nếu bói của đồng chí không chính xác thì tốt quá.”

Ông ấy sợ hãi.

Ông ấy sợ rằng mẹ mình đã làm tất cả những điều này.

Ở Triều Châu của bọn họ, có bao nhiêu cổ hủ có nhiều như niềm tin vào quỷ thần, trong lòng ông ấy biết rất rõ, mẹ ông ấy thật sự làm ra chuyện này sao?

Sư đoàn trưởng Trần suy nghĩ lại điều đó nhiều lần.

Làm sao cũng không nhớ rốt cuộc có từng đưa Tri Ý đi xem bói hay không?

“Không chuẩn không lấy tiền. Tôi là vì không làm tổn hại chiêu bài của sư tổ, từ trước đến nay chưa từng nói sai.” Lời nói của Tô Tiêu Thất như một lưỡi d.a.o sắc nhọn xuyên qua trái tim của Sư đoàn trưởng Trần.

Sư đoàn trưởng Trần đứng dậy và đi lại, sau đó nghĩ mãi rồi quyết định gọi điện về nhà. Trong giọng nói của ông ấy có vẻ hồi hộp, ông ấy hỏi vợ có ở nhà không?

Loading...