Buổi Livestream Xem Bói Đặc Biệt - Chương 147

Cập nhật lúc: 2025-04-28 13:07:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Tiêu Thất lạnh lùng nhìn anh ta một cái: “Anh thật sự làm

tôi cảm thấy ghê tởm, còn cho rằng phụ nữ khắp nơi đều vây quanh anh sao?”

Nhìn thấy có người qua đây.

Tô Tiêu Thất nhanh chóng đi tới phương hướng người đang đi tới.

Triệu Viễn nhìn phương hướng Tô Tiêu Thất.

Sâu trong mắt anh ta mang theo một tia quyết đoán: “Tô Tiêu Thất. Lúc trước cô nhìn thấy tôi thì mắt sáng lên, vì sao bây giờ lại chán ghét tôi?”

“Còn không phải dính tới đàn ông đều là sai lầm sao?”

Triệu Viễn xoay người rời đi.

Chờ Triệu Viễn đi xa.

Sau cái giá đậu đũa bên cạnh ruộng trồng rau, có hai người phụ nữ giật mình trừng mắt nhau.

“Đại đội phó Triệu lại không biết liêm sỉ như vậy.”

“Tô Tiêu Thất đáng thương.”

Tô Tiêu Thất không biết, cô cùng mấy người kia đi xã Cung Tiêu một chuyến. Lại bị người nghe thấy mấy lời nói như vậy. Thanh danh ở khu tập thể đã biến mất.

Mấy người phụ nữ ở khu tập thể lan truyền tin đồn thật nhanh.

Toàn dựa trên câu chuyện của mình nghe được, kết luận một người tốt hay xấu.

Mọi người đều đồng tình với Tô Tiêu Thất.

Tô Tiêu Thất về tới nhà.

Rửa đậu đũa sạch sẽ.

Cắt thành các khúc thật nhỏ.

Làm nóng nồi rồi cho dầu vào, sau đó bỏ đậu đũa vào xào.

Sau khi làm xong hai loại nhân.

Tô Tiêu Thất mới bắt đầu nhào mì, Cô còn đang nhào mì, Chiến Bắc Hành đã trở về.

“Anh ở ngoài cửa viện thì đã ngửi thấy mùi thơm sủi cảo của em gói.” Chiến Bắc Hành đi đến chậu rửa mặt bên kia rửa tay.

Đổ nước trong bồn sạch sẽ rồi đặt về chỗ cũ.

Đi tới cái bàn bên cạnh.

“Anh tới cán sủi cảo.” Chiến Bắc Hành xắn tay áo lên.

Tô Tiêu Thất đưa cái chày cán bột cho anh: “Cán da sủi cảo to một chút.”

“Được.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-147.html.]

Tô Tiêu Thất trộm nhìn Chiến Bắc Hành, dùng khuỷu tay đụng nhẹ vào anh. “Giấy kết hôn của chúng ta có chưa?”

“Có rồi.”

“Vậy sao anh chưa cho em xem?” Tô Tiêu Thất oán trách trừng mắt liếc anh một cái.

Chiến Bắc Hành ngước mắt nhìn lên gương mặt nhỏ bé của Tô Tiêu Thất, có thể thấy rõ những sợi lông tinh tế trên má cô.

Nghiêm túc hứa hẹn:

“Tiêu Thất. Anh sẽ đối tốt với em cả đời.”

Tô Tiêu Thất cong mắt mày.

Đến gần một chút, nhón mũi chân lên cẩn thận hôn lên chiếc cằm của Chiến Bắc Hành.

“Dự định tốt với em như thế nào?”

Dứt lời, lùi về phía sau một bước không thèm nhìn cơ bụng của anh. “Anh biết em thích gì?”

Chiến Bắc Hành:...... Qua loa.

Động tác trong tay anh không dừng lại, khóe miệng cong lên.

Vẫn mang theo nụ cười như cũ nhìn Tô Tiêu Thất.

Chiến Bắc Hành cán da bột rất nhanh.

Cán xong da bột lại bắt đầu gói sủi cảo.

Bên ngoài áo ba lỗ quân đội, đường cong bả vai căng giản vừa phải theo động tác tay.

Hai tay duỗi thẳng ngay giữa oa một cái, một cái sủi cảo thành hình.

Tô Tiêu Thất gói sủi cảo rất chậm.

Không nhịn được mà suy nghĩ, đàn ông đẹp trai làm cái gì cũng rất nhanh.

“Em đi nấu nước, đợi lát nữa luộc sủi cảo.”

“Ừm. Em đi đi.”

Chiến Bắc Hành tiếp tục ngồi trên ghế gói sủi cảo, Tô Tiêu Thất đứng dậy đến phòng bếp thay than.

Trong nồi nhôm chỉ có nửa nồi nước, lại bỏ thêm hai gáo nước vào.

Lúc cô đi ra, nghe được tiếng có người gõ cửa. Tô Tiêu Thất nhanh chóng đi mở cửa.

Cao Dương đứng ngay phía trước.

Phía sau có hai người đàn ông trung niên đi theo, vừa nhìn là biết thuộc loại người có địa vị cao lâu năm.

Hai người còn đang nhỏ giọng nói chuyện.

“Xem báo cáo tổng kết vận động giáo dục ngày hai mươi chưa?”

Một người đàn ông khác có thân hình lớn hơn với giọng nói trầm: “Xem rồi, cấp trên tổ chức cho chúng ta học tập vài ngày. Tôi đưa ra một vài ý kiến bất đồng, sau vài ngày trở về liền bị cử đi phía Tây diệt phỉ.”

Loading...