“Vợ tôi thế nào, không cần anh ở chỗ này khoa tay múa chân.”
Hồng Kiến Thiết hất tay Chiến Bắc Hành ra.
“Tôi chỉ vì muốn tốt cho các người thôi.”
“Không cần.” Sắc mặt Chiến Bắc Hành lạnh xuống. “Anh trở về đi.”
Hồng Kiến Thiết không thể ngờ Chiến Bắc Hành lại có thể đuổi anh ta đi, trước kia hai đoàn đều tranh đua lành mạnh, lần này chỉ vì một người đàn bà mà đuổi anh ta đi?
“Anh đuổi tôi đi?”
“Ừ, đuổi anh đấy. Nếu anh còn nhiều lời, chúng ta đến sân huấn luyện so chiêu.”
Chiến Bắc Hành không cho phép những người này nghi ngờ Tô Tiêu Thất. Dư Hưng ngẩng đầu lên:
“Đoàn trưởng, tôi tin lời chị dâu.”
Anh ta về nhà ít nhiều cũng thấy ánh mắt né tránh của người khác, cùng những lời nói tránh việc anh ta nghe được cuộc sống không tốt của chị hai anh ta.
Hồng Kiến Thiết:......
“Thôi, tôi là kẻ ác chứ gì?”
Anh ta đứng dậy đi ra ngoài.Vẻ mặt Dư Hưng hối hận
và căm hận: “Chị dâu, cám ơn chị. Còn gì nữa, xin hãy nói cho tôi biết.”
Tô Tiêu Thất biết sự thật luôn tàn nhẫn, trên thế giới này có rất nhiều chuyện không công bằng.
Người tốt chưa chắc sẽ có quả báo tốt.
Chị hai của Dư Hưng cả đời hèn nhát cũng chẳng tranh chấp với người khác, rồi tuổi còn trẻ rành rành lại bị người ta đánh chết.
Cả nhà anh rể của anh ta làm xằng làm bậy.
Nhưng cuộc sống của bọn họ ở trong thôn như cá gặp nước, thậm chí bởi vì tình hình vấn đề mấy năm nay, trở thành một bá chủ một nơi.
Anh rể của anh ta không vì đánh c.h.ế.t vợ mà cuộc sống trôi qua không tốt.
Trái lại còn hỏi thêm một mối hôn nhân.
Đối phương vẫn là một cô gái nhỏ tuổi hơn.
“Dư Hưng, chuyện này không phải một mình cậu có thể xử lý. Anh rể khoác tấm da người của cậu chính là lão đại của một băng đảng tụ tập.”
“Dẫn theo người dưới đánh đập biết bao nhiêu nhà, nhân cơ hội đó cướp đoạt sạch sẽ tài sản của người khác.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-136.html.]
Dư Hưng không nói lời nào.
Nhưng vẻ mặt của anh ta đã đại diện cho việc không chịu khuất phục.
“Chuyện này tôi sẽ bảo Cao Dương gọi điện thoại hỏi một tiếng, hình như chú của cậu ấy đang ở chỗ các cậu.” Chiến Bắc Hành cũng sợ Dư Hưng phạm sai lầm.
Dư Hưng nhẹ mím môi:
“Cảm ơn phó đoàn Chiến.”
“Việc khẩn cấp là phải mở quan tài.” Tô Tiêu Thất nói một lần việc mộ phần của chị gái anh ta bị làm lễ.
Lần này ngay cả Chiến Bắc Hành cũng cảm thấy không thể nhịn được nữa.
Đánh c.h.ế.t cô ấy còn chưa đủ, còn khiến cho cô không được đầu thai, dùng hết linh hồn của cô ấy cho đến khi tan thành mây khói.
Thật sự độc ác.
“Dư Hưng, cậu muốn đối địch với ba mẹ hay sao? Chắc chắn sau này bọn họ sẽ trách cậu.”
Dừng một chút, Tô Tiêu Thất còn nói thêm:
“Ba mẹ cậu đối xử với chị của cậu không tốt, nhưng mà rất thương cậu có phải hay không?”
Dư Hưng ngây ngẩn cả người.
Mấy chị gái trước anh ta đều chưa từng được ba mẹ yêu thương, tiền sính lễ kết hôn cũng đều bị ba mẹ của anh ta cắt xén.
Anh ta biết, mình chính là Diệu Tổ kia.
Tên mụ của Dư Hưng là Dư Diệu Tổ.
Là lúc cán bộ đại đội đăng ký tên, anh ta đã năn nỉ người ta lấy chữ Hưng này.
Chị hai anh ta tên là
Dư Phán Đệ.
Dư Hưng cứ kinh ngạc ngây ngốc không nói được lời nào, mãi cho đến khi Chiến Bắc Hành không vui gõbàn mới phục hồi tinh thần.
“Chị dâu, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng. Không thể để chị hai tôi c.h.ế.t như vậy được.”
“Ừm. Vậy cậu chờ tôi một chút, chờ sau khi cậu mở quan tài nhớ lấy lá bùa tôi đưa cho cậu đặt vào bên trong.” Tô Tiêu Thất đứng dậy đi vẽ vài tấm bùa chú khác.
Bùa chú có thể giải trừ pháp trận nơi đó.
Bùa chú để cho chị ha anh ta đi đầu thai.