Anh ta nghe ba mẹ nói sau khi chị hai sinh con, luôn cảm thấy trước mắt xuất hiện những người đã chết.
Lần đầu tiên nhảy xuống sông đã được người ta cứu lên.
Lần thứ hai lại nhảy xuống sông vào ban đêm, lúc được người ta phát hiện đã ngâm trương phình không còn hình dạng.
Anh rể của anh ta khóc đứt ruột đứt gan, trong nhà không có bà chủ, con cái không có mẹ ruột.
Ba mẹ Dư Hưng cũng lau nước mắt, nhưng cũng không nhịn được mắng con gái mình không chịu thua kém.
Vì con côi chồng cúc, cũng không nên nghĩ quẩn.
Dư Hưng được chị hai nuôi lớn từ nhỏ, tình cảm đối với chị hai vô cùng khác biệt.
Cô ấy kết hôn sinh con rồi mãi cho đến khi chết, ba chuyện lớn trong đời, Dư Hưng đều không hề tham dự.
Trong lòng anh ta hết sức áy náy.
Hồi lâu.
Dư Hưng thu hồi suy nghĩ, hai tay nắm thành nắm đ.ấ.m che giấu sự đau đớn sâu trong nội tâm.
“Chị dâu, xin chị nói rõ.”
Tô Tiêu Thất thông qua ký ức vừa rồi của Dư Hưng, đã thấy được cuộc đời bi ai đau khổ của người phụ nữ kia.
“Ba mẹ của cậu nhận của nhà anh rể cậu hai mươi đồng, mười cân gạo trắng. Mới gả chị hai cậu cho anh rể cậu.”
“Ngay cả giường cưới chăn mền chị hai cậu cũng không được đem theo. Anh rể cậu vốn là người tính tình nóng nảy, là cái thứ tính nết thô bạo vô liêm sỉ.
Nghe trong đại đội có người nói chị cậu ngay cả của hồi môn cũng không có. Từ sau khi chị cậu về nhà thì đã bắt đầu bạo hành gia đình.”
Tô Tiêu Thất quan sát tỉ mỉ vẻ mặt của Dư Hưng.
Dư Hưng kinh ngạc trừng mắt nhìn Tô Tiêu Thất.
Tay nắm thành nắm đ.ấ.m vang lên tiếng kẽo kẹt, anh ta đang nén giận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-135.html.]
“Sau đó thì sao?”
“Dư Hưng, chị cậu đang sống bị anh rể cậu say rượu đánh chết, ba mẹ cậu nhận của bọn họ năm mươi đồng tiền, rồi đồng ý với anh rể cậu ném t.h.i t.h.ể của cô ấy vào dòng sông. Vài ngày sau được chú bác và anh em của anh rể cậu vớt lên.”
Tô Tiêu Thất không nóicho anh ta biết, sau khi bọn họ tùy tiện chôn cất chị gái anh ta, cả nhà anh rể của anh ta đã làm chuyện xấu xa trái với lương tâm.
Tìm một người xem phong thủy làm chút pháp sự.
Hồn phách của chị gái anh ta bị nhốt trong nghĩa địa, hồn phách bị trấn trụ không có cách nào đi đầu thai.
Còn lợi dụng cách điểm mộ huyệt, tiêu xài công đức mấy đời nối tiếp của chị gái anh ta, tiêu diệt hồn phách của cô ấy, dùng để bồi dưỡng sự hưng thịnh nhà anh rể của anh ta.
Hai mắt Dư Hưng đỏ ngầu, nắm đ.ấ.m nện lên trên bàn vuông.
“Thằng khốn, tôi phải g.i.ế.c c.h.ế.t thằng khốn kiếp đó.”
Dư Hưng lại nghĩ tới ba mẹ của mình, lại có thể vì năm mươi đồng đến cả mạng sống con gái ruột cũng không cần.
Anh ta che mắt lại, nước mắt chảy từ khe hở ngón tay ra.
“Chị hai, thật xin lỗi, em không thể bảo vệ chị.”
Dư Hưng ngồi trên ghế, chẳng thèm quan tâm đến ánh mắt người khác mà cứ khóc rống như thế.
Sắc mặt của Hồng Kiến Thiết lúc xanh lúc trắng.
Muốn răn dạy Tô Tiêu Thất nói vớ nói vẩn, nhưng lại thấy Dư Hưng tin đến thế.
Cuối cùng cũng không nỡ nói thêm gì nữa.
Thấy Dư Hưng khóc như đàn bà, anh ta không nhịn được nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày. Vẻ mặt không vui nhìn về phía Tô Tiêu Thất: “Tô Tiêu Thất, cô có thể chịu trách nhiệm cho những gì cô nói hay không?”
Tô Tiêu Thất hỏi ngược lại:
“Tại sao tôi phải chịu trách nhiệm về những gì tôi nói?”
“Nghe nói Cao Dương nghe xong lời cô mới đi lên tỉnh. Cô định phá chúng tôi…”
“Hồng Kiến Thiết, anh câm miệng cho lão tử.” Chiến Bắc Hành xách cổ áo Hồng Kiến Thiết lên, gân xanh trên cổ anh lộ ra.