Tô Tiêu Thất híp con mắt, trong ánh mắt mang theo ánh sáng sắc bén.
“Dám ở bên ngoài làm loạn, nhà ngươi tìm chết.” Tô Tiêu Thất kéo một cành liễu xuống, tiện tay vẽ phù chú lên cành liễu.
Dường như trong gió đang giải thích điều gì đó.
Tô Tiêu Thất nhíu mày, lập tức nhìn đám người Trương Khôn với vẻ mặt kỳ dị.
“Các người có người đi tiểu trên mộ cổ? Bọn Triệu Viễn cũng gặp mộ cổ, ị lên trên đó?” Tô Tiêu Thất cũng xem như phục đám lão lục này.
Theo lý thuyết đám chiến sĩ này đủ dương khí nhất, cả người còn mang theo sát khí.
Ma quỷ bình thường sẽ không dám tới gần.
Nhưng quỷ trong mộ cổ thì lại khác, hấp thu tinh hoa nhật nguyệt.
Lúc hạ táng mộ cổ, có cao nhân hạ táng dựa theo quẻ vị. Ở nơi cực kỳ âm u, cây cối xung quanh tươi tốt.
Hấp thụ linh khí từ cây cối.
Quỷ cổ đại này có sức mạnh không nhỏ.
Sắc mặt Trương Khôn đỏ lên, mấy người bọn họ thấy được mộ cổ đúng thật đã đi tiểu trên đó.
“Chúng tôi ở quê cũng thường đến nghĩa trang.” Trương Khôn có chút tò mò làm sao Tô Tiêu Thất lại biết bọn họ đi tiểu ở đâu?
“Sao chị biết chúng tôi xả nước ở chỗ nào?”
Tô Tiêu Thất chỉ vào phía sau Trương Khôn: “Cô gái phía sau cậu nói.”
Nhóm người loạt xoạt nhìn về phía sau Trương Khôn, ngoại trừ rừng cây rậm rạp vẫn là rừng cây rậm rạp.
Sắc mặt Triệu Viễn trắng bệch, đúng là anh ta dẫn theo một chiến hữu dang đau bụng, đi chỗ đó xả đống phân.
Anh ta nghĩ tới bà đồng Tô.
Lại nghĩ tới chuyện xảy ra ở nhà Tô Tiêu Thất.
Mơ hồ có loại trực giác, Tô Tiêu Thất lợi hại hơn bà đồng Tô nhiều.
Dường như nữ quỷ không muốn cho bọn họ rời khỏi chốn này. “Trận pháp của ta bị phá hủy. Bọn họ cứ như thế muốn rời khỏi nơi này, ngươi cảm thấy có thể à?”
Sắc mặt nữ quỷ trắng bệch mang theo chút màu tái xanh, móng tay dài ngoằng. Tô Tiêu Thất chậm rãi nhìn về phía cô ấy: “Thời đại này không cho phép có ma quỷ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-128.html.]
“Bọn họ cũng đã chịu khổ, chi bằng ngươi buông tha cho bọn họ đi.”
Nữ quỷ không đồng ý:
“Ta buông tha bọn họ, lát nữa quay đầu lại bọn họ sẽ tới đào mộ của ta.”
Nữ quỷ này hiểu giá cả thị trường lắm nhé. Xem ra đi ra ngoài chơi không ít.
Tô Tiêu Thất đau đầu day day mi tâm, vẻ mặt khó xử nhìn về phía cô ấy. “Vậy ngươi muốn làm sao bây giờ? Ta không cho phép ngươi đối phó với bọn họ nữa.”
Chiến Bắc Hành nắm tay Tô Tiêu Thất: “Tiêu Thất, sao vậy?”
“Cô ấy khóc sướt mướt không cho chúng ta đi, dù sao cũng là người của các anh không đúng, sao có thể đi tiểu đại tiện ở trên nhà người khác hơn mấy trăm năm vậy?”
Tô Tiêu Thất trừng mắt nhìn Triệu Viễn và Trương Khôn.
Trương Khôn cũng tức giận, trở về giải thích cũng không rõ ràng.
“Chúng ta nhất định không thể đi?”
Tô Tiêu Thất cười khẽ một tiếng: “Các cậu đi một ngày một đêm rồi đi ra ngoài à?”
Trương Khôn:...
Tiểu Lưu bị dọa nhảy dựng: “Chị dâu, chị cũng không có cách nào?”
Tô Tiêu Thất chớp chớp híp mắt: “Dĩ hòa vi quý, còn dùng vũ lực thì thật sự không biết điều.”
Cô lại nhìn về phía sau Trương Khôn: “Ta khuyên ngươi nên nhường một bước, bọn họ xin lỗi ngươi thì thôi.”
“Không được.”
“Không được.”
Nữ quỷ và Trương Khôn trăm miệng một lời.
Nữ quỷ thu lại ánh mắt độc ác, khóc lóc bi ai nhìn về phía Tô Tiêu Thất. “Ngươi bố trí trận pháp cho ta một lần nữa, ta không muốn để cho người ta đào mộ phần của ta.”
Tô Tiêu Thất:...
“Bọn họ sẽ không đào mộ của ngươi.”
“Bọn họ được ngươi mang ra ngoài, hiển nhiên sẽ cho người khác biết. Đến lúc đó không phải do bọn họ quyết định nữa.”
Tô Tiêu Thất lặng im.