Cô đứng dậy về phòng, từ bên trong lấy một lá bùa vàng còn có quả bùa hạt đào khắc chế.
Tô Tiêu Thất đưa bùa vàng cho Cao Dương, “Kêu ông ngoại anh mang trong người, ngày phẫu thuật cũng phải mang theo.”
“Ông ấy không chịu.” Cao Dương mím môi nói.
“Anh sẽ có cách.”
Tô Tiêu Thất lại đưa bùa làm từ hạt đào trong tay cho anh ấy, “Cậu cả của anh năm nay sẽ đi Tây Nam bắt cướp. Lần này hung hiểm vô cùng, xỏ dây đỏ vào hạt đào này mang theo bên người.”
“Nếu ông trời bảo vệ ông ấy, hạt đào sẽ cứu ông ấy một mạng. Nếu ông trời khó giữ được ông ấy, tôi cũng không thể ra sức.”
Tô Tiêu Thất nhìn ra được quan hệ của Cao Dương và Chiến Bắc Hành rất tốt.
Cao Dương này có số làm quan.
Cao Dương ánh mắt phức tạp nhận lấy bùa vàng và hạt đào Tô Tiêu Thất cho anh ấy.
Anh ấy rất muốn nói, lấy địa vị của cậu cả thì không cần tự mình đi bắt cướp đâu.
Nhưng câu này, anh ấy nuốt xuống.
Đôi mắt Thẩm Tiểu Cương đảo nhanh như chớp, con nít thích nghe nhất là mấy chuyện ảo diệu khó hiểu này.
Thấy Tô Tiêu Thất dùng một tờ giấy vàng và hạt đào đổi năm đồng tiền.
Bỗng dưng, cảm thấy Tô Tiêu Thất quả thật lợi hại.
Có thể khiến Chiến Bắc Hành quét tường, còn có thể dùng đồ mà người khác không cần đến để đổi tiền. Chiến Bắc Hành không dám lên tiếng.
Dù sao Tô Tiêu Thất không ngừng đổi mới nhậnthức của anh.
“Cao Dương, ông ngoại cậu được chẩn đoán xác chưa?”
Cao Dương gật đầu một cái, “Làm kiểm tra cho ông ấy là bác sĩ rất nổi tiếng. Chuẩn đoán chính xác sau cùng phải qua mấy ngày mới có, nhưng lấy kinh nghiệm của ông ấy thì bảo rằng nhất định phải làm phẫuthuật.”
“Phẫu thuật cừ làm càng nhanh càng tốt, lúc mổ thì mổ sạch một chút.”
Tô Tiêu Thất lắm mồm nói một câu. Cao Dương nghe vậy lập tức đứng lên, “Chị dâu, cám ơn chị.”
Cao Dương nói xong câu này, mặt méo xệch rời đi.
Anh ấy phải trở về tỉnh thành một chuyến. Cao Dương đi tới cửa, vừa quay đầu nhìn Chiến Bắc Hành.
“Trung đoàn phó, tôi phải trở về tỉnh thành một chuyến.”
Chiến Bắc Hành gật đầu một cái, “Cậu xin nghỉ chưa?”
“Vâng, tôi đi lập tức trở lại.” Cao Dương lập tức chạy ra ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-118.html.]
Chiến Bắc Hành muốn nói lại thôi nhìn Tô Tiêu Thất, “Tiêu Thất, em nói thật?”
Tô Tiêu Thất nhún vai, “Giống giả lắm sao?”
“Haiz.”
Chiến Bắc Hành thở dài, cầm cái xẻng ở góc tiếp tục xới đất.
“Trong sân trồng rau gì? Em không rành lắm.”
Thẩm Tiểu Cương liếc mắt, “Thím. Thím không là việc làm sao mà rành được?” Cậu bé cầm cái xẻng nhỏ đi theo sau lưng Chiến Bắc Hành xới đất.
Thím xinh đẹp, là một cô vợ lười.
Chiến Bắc Hành cười cười, “Mùa này rau có thể trồng không nhiều. Em thích hoa cỏ, anh sẽ cấy một ít hoa cỏ.”
Tô Tiêu Thất cười lên.
“Lại trồng một ít thảo dược đi, như sân của bà nội vậy. Em mang theo ít hạt giống tới.”
“Được.”
Một buổi chiều, Chiến Bắc Hành và Tô Tiêu Thất trồng một ít rau trong sân.
Dọc theo góc tường gieo hạt giống thảo dược.
Chiến Bắc Hành đổ đầy nước rồi đi phơi nắng,thấy đã phơi xong hết rồi, vội vàng xách đi tưới nước.
Tô Tiêu Thất cầm xẻng nhỏ cạo bùn ở đế giày.
Bên ngoài có mấy người đi ngang qua.
Có người ló đầu vào, “Trung đoàn phó Chiến, nhóm
Trương Khôn đi huấn luyện dã ngoại. Đến bây giờ vẫn chưa về.”
Chiến Bắc Hành để bầu nước trong tay xuống.
“Đi đâu huấn luyện dã ngoại?”
“Núi Đầu Trâu.”
Bọn họ bình thường cũng lên núi Đầu Trâu huấn luyện dã ngoại, đối với tình hình nơi đó cũng quen thuộc.
Chiến Bắc Hành trầm tư nhắc nhở bọn họ.
“Có phải về trễ không? Mọi người đến phụ cận Chu Trang xem thử đi?”
“Được. Trung đoàn phó Chiến, chúng tôi đi ngay đây.”
“Đi đi.”