Cao Dương từ cửa tiến vào, vội vàng đi tới.
“Đại đội phó Triệu, anh sao thế?”
Triệu Viễn ra vẻ đau đớn nhìn Chiến Bắc Hành và Tô Tiêu Thất.
“Tôi đưa cậu đi chữa trị chân, sao cậu có thể làm ra chuyện như vậy?” Triệu Viễn đẩy Chiến Bắc Hành ra, muốn rời đi.
Đệch…….
Ánh mắt Tô Tiêu Thất sắc lạnh, tên khốn này nói mấy lời không đầu không đuôi rồi đẩy Chiến Bắc Hành đối diện với dư luận.
“Triệu Viễn, anh đứng lại cho tôi.” Tô Tiêu Thất tiến lên ngăn cản Triệu Viễn.
“Cô cản tôi làm gì? Tôi không muốn nhìn thấy mặt hai người.”
Tô Tiêu Thất nhìn quanh một vòng, mọi người đều kinh ngạc.
Cô bình tĩnh thu lại ánh mắt sắc lạnh và nói: “Tôi ngăn anh vì anh nói hươu nói vượn.”
“Triệu Viễn anh có thể làm cho bụng Tô Mai, nhưng anh...” Tô Tiêu Thất còn chưa nói xong.
Đã bị Triệu Viễn cắt ngang.
Anh ta nghĩ mình chỉ nói một câu rồi bỏ đi, khi người khác hỏi thăm, anh ta chỉ cần lắc đầu thở dài.
Nhưng Tô Tiêu Thất táo tợn này thật sự đã tóm lấy anh ta.
“Cô nói nhảm.”
“Nói nhảm sao? Vậy tôi sẽ gửi điện báo cho Tô Mai, chắc chắn cô ta rất sẵn lòng tới đây.” Tô Tiêu Thất cười khúc khích.
Triệu Viễn siết chặt hai tay thành nắm đ.ấ.m rồi thả ra.
Cao Dương đi tới, vừa hay nghe được câu cuối cùng của Tô Tiêu Thất.
“Triệu Viễn, anh có thành thật muốn chữa trị chân cho Chiến Bắc Hành không? Hay là anh làm sai chuyện gì, nên muốn bù đắp? Đừng nói những điều nhảm nhí với tôi. Tôi, Tô Tiêu Thất, cũng là một bậc thầy huyền học nổi tiếng ở công xã Vĩnh Hòa. Nếu ai đó thật sự muốn xé nát giấy của tôi, tôi có thể cởi luôn quần lót của người đó đấy.”
Cao Dương nghi ngờ nhìn bọn họ, tự hỏi Triệu Viễn đã làm chuyện gì trái lương tâm sao.
Sắc mặt Triệu Viễn lúc đỏ lúc trắng.
Anh ta nhìn Chiến Bắc Hành ngập ngừng: “Xin lỗi.”
Nói xong, anh ta rời khỏi nhà ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-106.html.]
Tô Tiêu Thất nhướng mày, đi tới bên cạnh Chiến Bắc Hành.
“Ăn gì đây?”
Chiến Bắc Hành không ngờ Tô Tiêu Thất có thể giải quyết nguy cơ chỉ bằng vài câu nói.
Vốn dĩ anh muốn buổi tối sẽ tìm Triệu Viễn nói chuyện, nào ngờ Triệu Viễn lại muốn dùng mấy lời đàm tiếu đánh bại bọn họ tại chỗ này.
Anh thu hồi lại suy nghĩ của mình.
“Em muốn ăn gì?”
Tô Tiêu Thất cười ngọt ngào: “Bắp cải trắng kia nhìn ngon đấy.”
“Được.”
Chiến Bắc Hành gọi một phần bắp cải trắng và một phần thịt kho tàu om khoai tây. Thịt nhiều mỡ ít nạc, màu sắc nhạt nhẽo trông không ngon lắm.
Anh gọi thêm bốn cái bánh bao hoa màu.
Bánh bao được đặt trong một hộp cơm bằng nhôm, còn bắp cải, thịt lợn om khoai tây được đặt trong một hộp cơm bằng nhôm khác.
Hai người rời đi trong sự im lặng của mọi người.
Đợi cho đến khi họ rời đi.
Nhà ăn như muốn nổ tung.
“Đại đội phó Triệu biết vợ của trung đoàn phó Chiến. Có phải giữa bọn họ đã xảy ra chuyện gì không?”
“Đại đội phó Triệu rất tức giận, hình như trung đoàn phó Chiến đã làm chuyện gì không tốt lắm?”
“Không thể nào, trung đoàn phó Chiến rất chính trực.” Chiến Bắc Hành có rất nhiều người hâm mộ, anh là anh hùng trong quân đội.
Anh đã lập được rất nhiều chiến công.
“Tôi cảm thấy có gì đó không đúng, vợ của trung đoàn phó Chiến mới nói mấy câu, sắc mặt của Triệu Viễn đã trở nên rất khó coi.”
“Đại đội phó Cao, vợ của trung đoàn phó Chiến nói thế nào?”
Ánh mắt của mọi người đều hướng về Cao Dương.
Cao Dương thu hồi ánh mắt kỳ quái, nói với vẻ mặt không mấy tốt đẹp: “Ngày mai các cậu có muốn luyện tập thêm không? Nếu không có việc gì thì đừng hỏi linh tinh.”
Anh ấy đi đến gọi hai chiếc bánh bao hấp và một phần thịt kho tàu. Rồi tìm một chỗ ngồi trong góc và lơ đãng ăn bánh bao.