Boss Tận Thế Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 92: Về muộn không an toàn lắm nhỉ?

Cập nhật lúc: 2025-08-14 10:40:02
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mạnh Tây Châu giật , suy nghĩ một chút, cái xương chân cong vẹo của thể chữa khỏi ngay lập tức . Thế nhưng vẫn hỏi:

“Mỗi ngày cô đều đến muộn như thì an lắm thì ?”

có cái gì mà an toàn?”

Phong Tri Ý nghĩ đến điều gì đó, liền đắc ý:

“Anh quên Triệu Học Binh trêu chọc kết quả gì ?”

Mạnh Tây Châu khỏi bật khi nghĩ đến cảnh cô đạp bay người ngày hôm đó:

“Đó là bởi vì kịp cảnh giác. Dù thì cô cũng là con gái, ban đêm ngoài nếu bị người phát hiện sẽ mang tiếng .”

“Yên tâm, sẽ phát hiện.”

Phong Tri Ý sợ phiền nhắc chút nữa.

“Tuyệt đối , bảo đảm!”

Mạnh Tây Châu tại chắc chắn như , nhưng ngẫm lại việc cô thể đạp người bay xa mười mấy mét.

Rồi nghĩ đến cô ấy bất cứ khi nào, ở đều có thể thong dong bình tĩnh như vậy, Nghĩ cả đến việc cô bị đưa tỉnh, cũng có thể tự do như cá gặp nước, thì ̣m thời tin tưởng cô:

" này thời tiết cũng sẽ càng ngày càng lạnh."

"Chuyện đó !"

Phong Tri Ý quả thực sợ lạnh, nhất là trong thể , thể là bệnh nặng mới khỏi nên cô cùng sợ lạnh:

"Vậy sẽ mặc quần áo dày hơn một chút! Dù thì trong một tháng, cũng cố gắng hơn để nhanh khỏe nhé.”

Mạnh Tây Châu đương nhiên sẽ gật đầu, nhớ tới cái gì liền chỉ chỉ cái bao tải lớn đặt trong góc tường :

"Lát nữa cô xách cái , để trong phòng mà dùng."

Phong Tri Ý thoáng qua bên đó, nhưng đó là gì:

"Cái gì vậy?"

"Lát nữa cô một chút là ."

Mạnh Tây Châu úp mở.

Sau khi trị liệu xong, thu thập lại những chiếc kim châm, Phong Tri Ý tò mò mở và phát hiện đó là một chiếc lò đất sét đỏ nhỏ cổ điển và tinh xảo.

khỏi nghĩ đến một bài thơ mà : "Lục nghĩ tân phôi tửu, hồng nê tiểu hỏa lô, vãn lai thiên dục tuyết, năng ẩm nhất bôi vô?"

Dịch thơ: Rượu kiến xanh mới lên men, bếp đất đỏ nhỏ, buổi tối tuyết rơi, uống một ly ?

Mạnh Tây Châu nhìn cô xuất khẩu thành thơ, nhịn được hỏi:

“Ban ngày vì cô lại từ chối tranh cử chức giáo viên? Công việc đó so với làm ruộng thì dễ dàng hơn, hơn nữa công điểm cũng cao.”

“Còn có thể là vì nữa.”

Phong Tri Ý thản nhiên :

“Đương nhiên là vì đủ bằng cấp, tranh cử được !”

Mạnh Tây Châu cười cười nhìn cô, gì.

“Thôi rồi.”

Phong Tri Ý sờ mũi một cái:

nghĩa là làm giáo viên có tự do và thú vị như mấy công việc đồng áng”

"Thú vị?"

Mạnh Tây Châu dở khóc dở cười, nhưng ngẫm lại đây lẽ là suy nghĩ chân thật nhất của cô , cảm thấy cô giống như một nàng tiên nhỏ vô tình từ trời rơi xuống, nhìn cái gì cũng tò mò mà tới lui.

Giống như nhớ tới chuyện gì , nụ của Mạnh Tây Châu dần dần thu lại:

" , hôm nay lúc từ núi trở về, thấy nhà họ Hứa đã xảy chuyện, hình như liên quan đến cô?"

“Ồ, chuyện đó à.”

Phong Tri Ý lơ đễnh nghiên cứu chiếc bếp nhỏ và phát hiện rằng nó thể là đồ cổ từ thời nhà Minh và nhà Thanh:

“Không liên quan gì đến !”

Sau đó, cô giải thích ngắn gọn chuyện xảy :

chỉ từ xa thôi. Cũng thể trách lên đầu đúng ?”

Mạnh Tây Châu nhíu mày:

"Hai ngày nay nhất cô nên chú ý hơn. Nhà họ Hứa đó việc luôn giới hạn."

“Được.”

Lúc Phong Tri Ý nhét chiếc lò đất nhỏ màu đỏ trở trong bao thì phát hiện bên trong còn có hơn nửa bao than củi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boss-tan-the-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-92-ve-muon-khong-an-toan-lam-nhi.html.]

“Còn có cả than củi ?”

Vừa lấy một miếng nhìn nhìn ngửi ngửi:

"Đây hình như là than khói ?"

"Mắt tệ."

Mạnh Tây Châu thấy cô chuyện người nhà họ Hứa hỏng tâm trạng, thì cũng từ từ vui vẻ:

“Cô cầm lấy về phòng dùng, pha trà sưởi ấm đều được.”

Phong Tri Ý về phía chân của :

"Cái này phải đúng lúc thích hợp cho bây giờ đứng bất tiện dùng ?”

"Đây là thấy cô sợ lạnh, cho nên cố ý tìm cho cô dùng."

Mạnh Tây Châu ngược lại cũng giấu diếm:

" sợ lạnh, hơn nữa, với mức độ đau nhức , vẫn thể chống gậy nấu cơm.”

“Được rồi.”

Phong Tri Ý khách sáo với , cũng như khách sáo với cô.

“Vậy sẽ khách sáo nữa!”

“Ừ.”

Mạnh Tây Châu cô thu dọn đồ đạc rời , vì chân thể cử động nên chỉ ngồi giường căn dặn:

“Dọc đường về cẩn thận một chút.”

" biết rồi."

Phong Tri Ý linh hoạt cúi xuống như con mèo nhẹ nhàng ngoài.

Phong Tri Ý cho rằng, nhà họ Hứa có xảy chuyện gì cũng sẽ ảnh hưởng đến cô, nên cô để trong lòng.

sự lo lắng của bác Bành và sự căn dặn của Mạnh Tây Châu, cộng với dự cảm của chính cô, cho rằng với tính khí “cực phẩm” của nhà họ Hứa, lẽ bọn họ thực sự sẽ gây chuyện.

Để đề phòng phát sinh chuyện gì đó, tránh liên lụy đến những vô tội, ban đêm Phong Tri Ý trong gian để nghỉ ngơi.

Quả nhiên, sáng sớm hôm , cô đánh thức bởi tiếng ồn ào từ xa đến, xen lẫn tiếng khóc thét.

Hơn nữa âm thanh đó, là biết nó đang hướng về phía cô.

Phong Tri Ý nhíu mày, đó lập tức dậy, cô mặc quần áo xong, cánh cửa nhà bác Bành đập mạnh một tiếng:

"Mở cửa! Mở cửa!"

Giọng vô cùng giận dữ, vô cùng hung ác, như thể đang đến tịch thu tài sản.

Cô mở cửa bước ngoài, đúng lúc thấy bác Bành mở cổng cô một bước đụng lảo đảo cả , hung hăng hỏi.

"Thanh niên trí thức Trần ?!"

Phong Tri Ý nhanh chóng bước tới đỡ bác Bành, lạnh lùng trầm giọng:

"Chuện gì?"

"Con khốn !"

Hứa Quốc Xương cầm đầu kịp gì thì bác dâu Hứa chen lên từ phía .

Khuôn mặt hốc hác và nhếch nhác suốt đêm ngủ trông vô cùng hung dữ, giương nanh múa vuốt hung tợn nhào tới cô.

“Đền mạng cháu trai cho tao!”

Phong Tri Ý nhẹ nhàng đẩy bác Bành bước sang một bên, chân co lại.

Bác dâu Hứa vồ hụt một cái đồng thời vấp ngã, cả người rơi vũng bùn, dập đầu gãy mất một chiếc răng cửa.

Cú va chạm khiến bà hét lên một tiếng chói tai, phá vỡ luôn sự yên tĩnh buổi sáng sớm của cả thôn.

Hứa Quốc Xương tức giận đỏ cả mắt, trừng lớn tức giận, dáng vẻ như ăn thịt cô:

"Mày g.i.ế.c con trai tao! Lại còn dám đánh tao?!"

Vừa , nổi giận đùng đùng xông lên, giơ tay hung ác bổ xuống!

Cũng để ý là một đàn ông cao lớn, trong khi Phong Tri Ý là một cô gái nhỏ nhắn và mềm mại, trông như tát c.h.ế.t cô.

Đúng lúc mọi người đang hét toáng lên, Phong Tri Ý nhanh chậm mở mắt, nhìn cánh tay vung xuống của , cô nhẹ nhàng tránh sang bên cạnh, nhấc chân dùng sức đạp một cái.

Loại đàn ông lợi dụng lợi thế đàn ông của để tấn công phụ nữ, cô cần khách sáo, nên cái đạp cô dùng ít sức.

, Hứa Quốc Xương cô đá bay thẳng ngoài cửa, ngã như một trái Bi-a xuống ngoài cửa, hét thảm một tiếng!

Đám đông xem đang vây nhất thời im lặng như tờ, tất cả đều kinh ngạc Phong Tri Ý.

Phong Tri Ý vỗ nhẹ vạt áo, thản nhiên bước khỏi sân, hạ giọng hỏi Hứa Quốc Xương đang ôm n.g.ự.c cuộn tròn đau đớn tới mức hét lên:

Loading...