Boss Tận Thế Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 88: Ở nhà xã viên được ăn ngon lắm sao?
Cập nhật lúc: 2025-08-14 10:39:46
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2qKMmfTlXl
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phong Tri Ý im lặng, đó cô nhớ Trần Tố Tố năm nay quả thực mười chín tuổi, cô lớn hơn nguyên ba tuổi, cũng họ thế nào mà thế .
Chu Mạn Mạn càng càng ghen tị, ánh mắt mái tóc đen nhánh của cô, cô đưa tay kéo b.í.m tóc của cô:
“Còn tóc của cô nữa, để nuôi như ? nhớ khi cô mới đến đây, tóc vẫn còn ngắn và khô vàng thôi mà?"
Phong Tri Ý khéo léo tránh né và cười cười:
" cũng , tự nó đổi màu thôi."
Chu Mạn Mạn tự tính toán:
"Chẳng lẽ ở nhà xã viên ăn ngon ?"
“Không .”
Phong Tri Ý nói dối:
“Giống như đồ ăn của thanh niên trí thức thôi.”
Chu Mạn Mạn rõ ràng tin:
“Ăn gạo lứt và lương thực thô thể tươi như cô ?”
Đương nhiên điều đó là thể, nhưng Phong Tri Ý thể rằng nuôi dưỡng trong gian:
"Có lẽ, nước và đất ở đây phù hợp với ."
Chu Mạn Mạn tỏ hâm mộ:
“Nhìn cô như thế , cũng đến nhà một xã viên kết nhóm ăn chung . Nhìn tay cô này, nhất định là mười ngón tay chạm nước mùa xuân. Ít nhất là tự nấu cơm ?"
“Không, thỉnh thoảng vẫn sẽ giúp đỡ một tay.”
Điều quan trọng nhất là bác Bành chịu để cô bếp vì sợ cô sẽ dùng hết đồ ngon.
Ngay cả khi những thứ đó là của cô, thì bà vẫn cảm thấy tiếc cho chúng và luôn yêu cầu cô tiết kiệm đồ ăn một chút.
Chu Mạn Mạn bàn tay trắng nõn như ngọc của cô, đó ánh mắt dừng tóc cô, phát hiện hai b.í.m tóc của cô là b.í.m ba sợi đơn giản mà là nhiều sợi mỏng và dày đặc.
“Cô tết tóc bằng cách nào vậy? Đẹp lắm đó.”
Tóc tết độ bồng bềnh tự nhiên, sợi tóc đen thẳng, trông như một thiếu nữ Giang Nam thuần khiết, dịu dàng nhưng cũng nét lười biếng lãng mạn khó tả.
Phong Tri Ý rũ mắt, b.í.m tóc của , đó chỉ là một b.í.m tóc hình con rết đơn giản, cô nên gì, chỉ đơn giản tháo một phần tết cho cô xem:
“Đây, nó là như thế , từ từ tết vào.”
Chu Mạn Mạn cẩn thận quan sát, lén lút ghi chép, ngay cả Giang Diệu Diệu trông lạnh lùng kiêu ngạo mà cũng liếc về phía mấy .
Phong Tri Ý thầm cạn lời, dáng vẻ của Giang Diệu Diệu lúc khiến cô xém nữa cho rằng cô gái õng ẹo mặt Trịnh Lục mà thấy chỉ là ảo giác của bản .
Sau khi khuôn mặt và kiểu tóc của cô, Chu Mạn Mạn chú ý đến chiếc áo khoác lớn cô:
"Sao cô mặc cái áo khoác quê như ? Ở thế?"
"Là từ trong nhà gửi tới."
Cái quả thực là lão thủ trưởng gửi cho cô, dù là tấm lòng của ông , cất nó để bám bụi thì lắm nên Phong Tri Ý mặc :
"Quê mùa lắm ?"
Nói xong cô cúi đầu , cô cảm thấy kiểu vạt áo cổ điển dịu dàng, cô khá thích.
Chu Mạn Mạn nghiêm túc gật đầu, hạ giọng :
“Đây là kiểu dáng cổ xưa mà các bà và chồng ở quê mặc.”
Nói xong, cô cô :
" thấy cô mặc . Chỉ là..."
Chu Mạn Mạn lớp lông nhung cổ áo và cổ tay áo của cô:
"Có vẻ dày, thời điểm này phải lúc cần mặc áo khoác ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boss-tan-the-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-88-o-nha-xa-vien-duoc-an-ngon-lam-sao.html.]
Trời lạnh buốt, mặc áo khoác thì nên mặc gì? Phong Tri Ý hiểu lắm về những ở đây, chỉ thể :
“Sức khỏe của , sợ lạnh.”
“Cũng đúng.”
Chu Mạn Mạn cũng nghĩ đến sức khỏe của cô .
Trò chuyện một lúc, đại đội trưởng đã tới rồi, ông lên sân khấu chuyện ngắn gọn, súc tích.
Cho xã đặt mục tiêu và quy định khắt khe là tất cả dân chữ, thể dốt đặc cán mai, cho nên đại đội mở lớp xóa nạn mù chữ.
Lời khiến bàn tán ầm ĩ, dù nhiều lớn tuổi còn học, nhất là những thanh niên học thức về quê ruộng, cho nên khiến nhiều lớn tuổi lòng.
Lúc , khán đài lớn tiếng hỏi:
“Chỉ cần chữ “Đinh” là hở?”
Mọi bật vì đó đội trưởng lịch sự rằng thể “dốt đặc cán mai”.
Ý câu này: 目不识丁/mù bù shí ding/: dốt đặc, mù chữ
Đại đội trưởng có phản ứng và rằng hiện ̣i bỏ phiếu để chọn hai giáo viên sẽ dạy chữ cho trong đại đội buổi tối và những lúc nghỉ.khi khai giảng cũng sẽ ưu tiên giáo dục những đứa trẻ trình độ học vấn cao hơn.
Còn mở lớp cho các đứa trẻ học vỡ lòng, bằng cấp cao sẽ ưu tiên chọn lựa.
Những chọn là giáo viên sẽ mười công điểm mỗi ngày, khi giảng dạy, họ vẫn thể việc để kiếm thêm công điểm.
Các ứng cử viên giới hạn về địa vị hoặc độ tuổi, và cả xã viên và thanh niên trí thức đều tham gia.
Những lời ngay lập tức khiến đám đông phấn khích, nhiều bằng cấp và trình độ học vấn đăng ký tranh cử.
Phong Tri Ý khán đài nhúc nhích, cô ý định tranh cử.
Trở thành một giáo viên những việc tương tự mang cho cô sự tự do như khi khắp nơi cánh đồng và công việc.
Hơn nữa, giáo viên còn gánh vai trách nhiệm nặng nề trong việc giáo dục trẻ em, điều mà cô nghĩ thể gánh nổi.
Sau khi thư ký ghi xong danh sách những người đăng ký, nghi ngờ về phía Phong Tri Ý:
"Thanh niên trí thức Trần, cô đăng ký?"
Thế nào là thanh niên trí thức? Thanh niên trí thức là thanh niên học!
Ngoại trừ Phong Tri Ý, tất cả mười một thanh niên trí thức khác đều đăng ký!
Ngay cả Hạ Mai, hiện đang mang thai, cũng ngoại lệ.
Phong Tri Ý thản nhiên rằng cô nghiệp tiểu học và khả năng cạnh tranh nên cô sẽ hổ.
Bởi vì Trần Tố Tố chỉ trình độ tiểu học. Về phần nguyên , từ nhỏ cô ấy từng đến trường học, nhưng được dạy kèm riêng.
Mọi xong đều kinh ngạc sang, thực sự lời , hành động và thái độ thường ngày của Phong Tri Ý mới là ví dụ chân thực về câu “bụng thi thơ tự khí chất”!
Khi tin tức công bố, những đăng ký tranh cử đều coi cô là đối thủ mạnh và âm thầm đề phòng cô, nhưng ngờ hóa cô là “một kẻ đào ngũ”.
Phải biết rằng, một thanh niên học thức nghiệp cấp ba, trong thôn hình như hai .
Cô thậm chí còn nghiệp tiểu học nên đương nhiên khả năng cạnh tranh chút nào.
Vì , ở đợt đầu tiên, những trình độ trung học phổ thông trở xuống sàng lọc trực tiếp, cuối cùng ba thanh niên tri thức và hai ủy viên xã lên tham gia bầu cử, xếp các từ một đến năm và bỏ phiếu ẩn danh bằng cách các con .
Thanh niên trí thức gần phía hơn, Phong Tri Ý nghĩ rằng cô việc gì để và lùi để nhường chỗ cho những cần nó.
Không ngờ khi ngang qua một nhóm , cô ấy thấy tiếng của vài phụ nữ lớn tuổi đùa và về .
"... thanh niên trí thức Trần thậm chí còn nghiệp tiểu học đó!"
"Cô thường chuyện một cách nho nhã chắc mệt lắm, một từ còn hiểu, ngờ trình độ học vấn của cô còn bằng !"
"Giả vờ giả vịt! cô gánh bốn chữ "thanh niên trí thức" thiệt thòi nữa?”
“ !”
......
Phong Tri Ý ngang qua thấy thì dừng chân , cô nghiêng đầu lướt qua chỗ đang tụ tập, nhướng mày: