Boss Tận Thế Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 87: Sợ chiều hư nhà bác Bành
Cập nhật lúc: 2025-08-14 10:39:45
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô chịu khổ hoặc nhiễm khi sống chung với họ, vì cô chuẩn thuốc mỡ trộn với xà phòng để gội đầu và tắm.
Bằng cách , kể đến cô bé Bành Nha Nha, yêu thích sự sạch sẽ và sắc , ngay cả bác Bành trông cũng sạch sẽ hơn nhiều.
Về phần thịt, đó thực sự là thứ mà lão thủ trưởng gửi cho cô.
Sợ ăn sẽ hỏng, nên thỉnh thoảng cô nhờ bác Bành nấu một bữa, từ trước đến nay bao giờ cô chủ động mua thịt.
Thứ nhất, cô thu hút sự chú ý, thứ hai, cô ơn mắc oán, sợ chiều hư bác Bành và Nha Nha.
Mọi xong vẫn còn ghen tị, nhịn mà bắt đầu đào góc tường:
"Thanh niên trí thức Trần, sang năm cô tiếp tục kết nhóm ? Cô vẫn ở nhà bác Bành chứ?"
“ !”
Phong Tri Ý dường như suy nghĩ gì gật đầu, lần nữa chặn ngang suy nghĩ của đối phương:
“Bác ấy cho cháu ở riêng một căn phòng!”
Đối phương lập tức nên lời, con cái của đông đến mức gần như chỗ ở, huống chi là nhường phòng riêng cho khác?
Con dâu nhà họ Phương đang ở phía đám đông bĩu môi thì thầm với chị Chu Tam ở bên cạnh:
“Thím Bành thật may mắn! Nha Nha nhà thím đây . Vừa đen gầy, so với hai cô con gái nhà cô còn thảm hơn nhiều."
Vừa , cô hất cằm về phía :
“ cô bây giờ xem, con bé chỉ trở nên xinh và sạch sẽ hơn mà còn hiểu chuyện và lễ phép!”
“ đoán là con bé học hỏi từ thanh niên trí thức Trần đấy. Học giống như một cô gái trong thành phố! Nhìn thuận mắt hơn nhiều !”
Chị Chu Tam vẻ lơ đãng “Ưừm” một tiếng.
Con dâu nhà họ Phương đảo mắt, tự nhiên nhớ tới điều gì đó liền hỏi:
“Không trước đây cô tìm cô để kết nhóm ? Tại cô đồng ý? Chẳng cô cũng còn một phòng trống ? Sao cô để thanh niên trí thức Trần ở để giúp đỡ mình?”
Nói xong cô phân tích:
“Không cô mỗi tháng mười đồng tiền trợ cấp, còn lão già cầm một nửa. Chính ông cũng dùng thì cô còn bao nhiều? Hai đồng? Ba đồng? Cô còn hai đứa trả cần nuôi đấy! Cô sợ vất vả ?! Cô xem hai đứa trả nhà cô xem, bao nhiêu lạng thịt chứ?”
Chị Chu Tam mím môi:
“Tại đây cô dễ sống chung.”
Hàng ngày chị chạy và chăm sóc hai đứa con mệt mỏi , thể nhận một cô chủ nhỏ về để hầu hạ nữa chứ?
"Ôi trời!"
Con dâu nhà họ Phương đau lòng :
"Cái miệng ba hoa đó thể tin bao nhiêu chứ? Có lẽ là ghen tị với sự giàu và hào phóng của thanh niên trí thức Trần nên mới bậy bạ!”
“Nếu như thanh niên trí thức Trần tốt, thì cô thể giúp bác Bành , bạn bè mà chăm sóc Nha Nha một cách đàng hoàng như ?"
"Nhìn áo khoác và quần của Nha Nha, chúng từ quần áo cũ của thanh niên trí thức Trần đấy! chất liệu thì vừa mà lại miếng vá nào thì thể coi là quần áo cũ ?”
“Chúng là do thanh niên trí thức Trần tặng đó! Nghe nói được tặng mấy món lận."
Nói xong, con dâu nhà họ Phương liền so sánh:
"Hai cô con gái của cô chắc là dùng chung ba cái áo và ba chiếc quần để giặt nhỉ?"
Vẻ mặt chị Chu Tam tiếc nuối:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boss-tan-the-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-87-so-chieu-hu-nha-bac-banh.html.]
" cũng thể lợi dụng , cũng kẻ ngốc."
“Cái tình là lợi dụng gì chứ!”
Con dâu nhà họ Phương phản đối:
“Đây là ngón tay của hở, cuối cùng cũng sẽ bị lọt mất, vậy lọt tay người cần nó tốt hơn ?"
"Hơn nữa, chúng cũng nhắm mấy thứ . Mấu chốt là sự giáo dục và tầm của một cô gái. Không thể để cho dùng một cành đậu phộng mà lừa .”
“Nhìn Nha Nha bây giờ mà xem, nhiều đặc điểm của một cô gái, khiến thuận mắt. Đây chính là gần mực thì đen gần đèn thì sáng. Cho dù là theo thanh niên trí thức Trần học thêm kiến thức và văn hóa thì cũng lắm .” Con dâu nhà họ Phương càng càng nghiêm túc:
“Cho dù nghĩ đến tình hình hiện tại, cô vẫn nghĩ đến việc giáo dục hai cô con gái của .”
“Cô xem, trong đại đội cô gái nào vẻ ngoài đắn mà lấy chồng chứ? Ai mà lấy chồng ? Có cô gái xấu tính mà có thể lấy chồng ? Đây chính là chuyện cả đời đó.”
Ánh mắt chị Chu Tam lóe lên, chị Bành Nha Nha phía đang nắm tay Phong Tri Ý, ánh mắt con bé trở nên sáng hơn, thông minh hơn nhiều, nghĩ đến hai cô con gái song sinh của , chị mím môi gì.
Đang chuyện thì tới nhà ăn, bên ngoài nhiều đang sân lớn phơi lúa, tụ thành từng nhóm chuyện.
Ánh nắng xuyên qua làn sương trắng rơi xuống những khuôn mặt mộc mạc, mang đến cho con cảm giác bình yên ấm áp.
Phong Tri Ý xung quanh, ở đây sự tranh giành quyền lực giữa các gia đình giàu có, sự ham vật chất trong thành phố sầm uất, càng sự tàn khốc đẫm m.á.u của chiến trường, cô thích sự thư thái và yên tĩnh, tránh xa sự hối hả và nhộn nhịp .
Từ xa, cô thấy Chu Mạn Mạn đứng trong đội thanh niên trí thức đang vẫy tay chào cô, Phong Tri Ý chào bác Bành một tiếng tới đó.
Dù thế nào nữa, cô vẫn thuộc trong đội thanh niên trí thức.
"Lâu mới gặp cô, cô nhìn lớn hơn một chút rồi đấy."
Chu Mạn Mạn Phong Tri Ý tới chút kinh ngạc, cô thấy đường nét khuôn mặt thanh tú của cô giống như nụ hoa đang chậm rãi nở rộ, còn có một vẻ khuynh thành, ôm đàn tỳ bà trong tay, khuôn mặt bị đàn che mất một nửa thoắt ẩn thoắt hiện.
Vừa , cô đưa tay nhéo nhéo khuôn mặt hồng hào mịn màng của cô.
"Nhìn khuôn mặt xem, giống như một quả trứng bóc vỏ !"
Phong Tri Ý cười nhẹ nhàng sang một bên, né khỏi bàn tay cô , cô mỉm cười nhưng nói gì.
“Chờ !”
Chu Mạn Mạn cũng phát hiện điều gì đó:
“Cô cao lên ?!”
Nói xong, cô tiến tới so sánh với cô và ngạc nhiên :
"Ôi! Cô thực sự cao lên ! Cô cao gần bằng !"
"Có lẽ là cao lên trong nửa năm , dù cũng đang tuổi lớn mà.”
Phong Tri Ý .
Nghiêm túc mà thì tháng 6 cô tố cáo thì cô ở điểm thanh niên trí thức nữa.
Từ đó về , dù sống trong căn nhà nhỏ của lão thủ trưởng ở tỉnh về sống ở nhà bác Bành, ban đêm cô luôn một căn phòng riêng và gian riêng tư.
Không cần kiêng dè gì nữa, thời gian buổi tối cô đều trong gian.
Thời gian trong gian nhiều hơn bên ngoài, cô nhiều thời gian hơn những khác ước chừng mười tháng, cộng thêm thời gian bên ngoài cũng gần một năm rưỡi.
Vừa đúng lúc thời gian là thời điểm trưởng thành của cô, ăn uống đầy đủ, cao lên mấy centimet là chuyện bình thường ?
Chu Mạn Mạn kinh ngạc:
"Cô cũng đã gần hai mươi tuổi, mà vẫn còn lớn được ? Cô đã ăn cái gì vậy? Còn gương mặt này của cô nữa, người còn tưởng rằng cô là được nuôi trong quỳnh tương ngọc dịch đấy!"
*Quỳnh tương ngọc dịch: Chất lòng từ ngọc bích, thần thoại và truyền thuyết cổ xưa rằng uống nó thể dẫn đến trường sinh bất tử.