Boss Tận Thế Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 81: Hạt dẻ đã bóc

Cập nhật lúc: 2025-08-14 10:39:38
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2qKMmfTlXl

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có qua , lòng của ông thủ trưởng , cô cũng đáp , thế nên Phong Tri Ý hỏi:

“Bác ơi, ở chỗ đây đặc sản gì ? Người nhà nhớ thương như thế, cháu cũng gửi chút đồ trong thành phố về.”

“Nên thế.”

Bác Bành vỗ tay, đồng ý:

“Cũng nên để nhà cháu cũng nhớ thương họ. Tình cảm giữa với , qua thì mới dài lâu . Về phần đặc sản thì…”

Đa trong Đại đội của họ đều dân địa phương, quen tình hình bên lắm.

Hơn nữa thức ăn thể ăn no bụng cũng nhiều, chứ càng đừng tới khái niệm đặc sản .

Thế nên bác Bành nghĩ một hồi, đề nghị:

“Hay là hái ít thổ sản núi . Bây giờ các loại hạt dẻ lông, sơn tra, táo gai… đang đúng lúc mùa.”

“Lát nữa bác sang nhà khác hỏi xem dưa muối để đổi , chỗ bác cũng hũ dưa chuột muối mở đây, lát nữa để bác mang cho cháu.”

“Vâng, cháu cảm ơn bác ạ.”

Phong Tri Ý cũng đang ý :

“Cháu lấy ít kẹo, bánh quy, đường đỏ đường trắng đổi theo giá thị trường, nếu họ bằng lòng thì đổi.”

“Được chứ! Chắc chắn sẽ nhiều đổi với cháu.”

Bác Bành xong thì cởi tạp dề xuống, dậy:

“Cháu chờ nhé, để bác giúp cháu.”

xong thì vội vàng ngoài.

Một lúc , Phong Tri Ý sửa soạn đường đỏ, đường trắng để đổi thì bác Bành dẫn bốn năm các cô các thím , cầm theo sọt, ôm xoong chảo chum vại cùng bước sân.

Phong Tri Ý đổi năm hũ dưa muối dễ hỏng thể gửi qua đường bưu điện.

Cùng một ít loại thổ sản núi như nấm núi, mộc nhĩ, rau dại phơi khô và các loại trái cây dại khác cũng đầy hơn nửa giỏ, định hôm nào rảnh sẽ mang lên thị trấn gửi qua đường bưu điện.

Buổi tối cô tìm ít gà lôi, thịt thỏ rừng phơi khô hoặc hun khói… đóng gói .

Cô còn tìm một hộp thực phẩm chức năng cho sức khỏe, giúp sức khỏe của thủ trưởng hơn chút.

Cuối cùng là thư hồi âm.

Đầu tiên, cô cảm ơn ông thủ trưởng trút giận giúp cô, giáo huấn nhà họ Trần.

Lại cảm ơn sự quan tâm và những đồ ông gửi đến, đó từ chối lời mời đến ăn Tết cùng ông.

Cuối cùng, liệt kê các món quà cô gửi cho ông, tiện kể ít chuyện vui và vụ thu hoạch ở nông thôn, cũng tập trung cách sử dụng và tác dụng của thực phẩm chức năng, bảo ông giữ gìn sức khỏe…

Khi xong, đang định thu bút, ngoài cửa sổ đột nhiên vang lên hai tiếng “cốc cốc” cực nhỏ.

Nếu đang đêm tĩnh lặng thì lẽ thể thấy.

Phong Tri Ý giật , dậy đẩy cánh cửa sổ , một cái sọt nặng nhét .

Mà đằng chiếc giỏ chính là Mạnh Tây Châu trong bóng đêm cửa sổ, ngọn đèn trong phòng chiếu lờ mờ.

“Đây là…”

Phong Tri Ý mở nắp sọt , ngờ là hạt dẻ lông bóc hết vỏ:

“Anh bóc suốt đêm đấy ?”

“Ừ.”

Mạnh Tây Châu đẩy chiếc giỏ tay cô:

“Nghe cô đổi ít thổ sản núi gửi về cho nhà, vội lấy , chỗ đủ ? Không đủ thì để bóc thêm một ít.”

Nói xong, đang định bỏ , Phong Tri Ý nhanh tay túm lấy cánh tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boss-tan-the-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-81-hat-de-da-boc.html.]

Giờ hạt dẻ lông chỉ thể dùng tay tự bóc, chỉ trong một thời gian ngắn thể bóc cả một giỏ như , chắc chắn là tránh thương.

Cảm thấy đau đến mức rút tay về theo phản xạ, Phong Tri Ý kéo tay đến ngọn đèn , quả nhiên đôi tay thon dài đẽ của đầy những vết thương, vết sẹo, cô nên lời:

“Chờ chút!”

Mạnh Tây Châu hiểu cô định gì nhưng vẫn ngoan ngoãn chờ cửa sổ.

Phong Tri Ý chỉ lấy thuốc mỡ cho , đưa cho cả đống lớn bánh quy, mứt hoa quả, thịt:

“Đừng bóc nữa, thế là đủ . Thuốc mỡ về tắm sạch bôi.”

Thời tiết đêm nay , ngoài trời đen kịt thấy chút ánh sáng.

đáy mắt Mạnh Tây Châu hình như lóe lên chút ánh sáng, giống như chấm tròn nhỏ thắp sáng cả bầu trời đêm, nở nụ dịu dàng, giọng mềm mại như lời thì thầm trong đêm:

“Được. Vậy cô ngủ sớm một chút, đây.”

Người gác đêm chốc nữa sẽ tới, tiện ở đây lâu, xong, ôm cả đống đồ bỏ chạy trong màn đêm.

Phong Tri Ý đóng cửa sổ , đầu nhấc cả một giỏ lớn đựng hạt dẻ lên cân, nặng trịch, khỏi thầm thở dài trong lòng: Đứa trẻ bướng bỉnh .

Có sự đe dọa mạnh tay của thủ trưởng cộng thêm đại đội trưởng đích mặt cảnh cáo, cũng còn ai càn quấy đến cầu xin cô chữa bệnh cho nữa.

Thế là cuộc sống của Phong Tri Ý cũng dần yên bình trở .

Cũng vì Quốc khánh qua, đại đội bắt đầu bận rộn đào khoai lang.

Khoai lang ở vùng coi là một nửa lương thực chính, vì sản lượng cao, lượng nhiều, hơn chục ngày mới đào hết.

Ngay đó chính là mùa gặt lúa, cũng là một việc lớn, bận nửa tháng.

Sau đó là đến lúc gieo hạt cải dầu, lúa mì, đào củ sen, tưới tiêu mùa đông, đào mương, sông, những công việc cuối cùng khác.

Sau khi thu hoạch mía và gieo cải dầu, lúa mì xong thì tới cuối tháng mười một, đầu tháng mười hai, thời tiết dần trở lên lạnh hơn.

Khi đào củ sen trong ao, khí lạnh trong nước bùn cực nhiều, hơn nữa nơi cũng quần áo chống lạnh thấm nước, dùng tay chân trần để đào, đến dính đầy bùn, còn cực kì lạnh.

đại đội trưởng đào củ sen xong, thể vẫn còn sót , ai đào lên hết thì là của đó.

Thế nên nhiều chỉ chờ đại đội trưởng thể tự đào , là lớn trẻ con đều lao xuống hết.

Ngay cả bác Bành và Bành Nha Nha cũng kích động cầm sọt về phía ao, Phong Tri Ý cản cũng .

Thu một ít mà để khí lạnh xâm nhập , thậm chí là lạnh cóng thành bệnh đáng ? Ngược còn mất nhiều ít?

một già một trẻ trong nhà lao xuống , cô xuống kì quái ?

Phong Tri Ý đang bên bờ, do dự nên xuống thì Mạnh Tây Châu như lơ đãng lướt qua cạnh cô, nhỏ giọng một câu:

“Cô đừng xuống, lạnh lắm, để đào giúp cô.”

Phong Tri Ý dừng động tác xắn quần lên, nghiêng đầu , khẩu hình “ừ” với .

Mạnh Tây Châu đang định xuống nước vội vàng liếc cô, thoáng qua thấy bắp chân trắng nõn mềm mại của cô, thấy bên cạnh tới, vội :

“Cô thả ống quần xuống .”

Sau đó đến chỗ ao vắng .

Phong Tri Ý cúi đầu ống quần , phát hiện chiếc quần thu mặc bên trong lộ , ngượng ngùng vội vàng vuốt phẳng xuống.

Giờ nhiệt độ mười độ, mặc quần thu hẳn là bình thường thôi nhỉ?

Lại xung quanh, cô thấy hình như đều chỉ mặc một chiếc quần, chỉ cô là mặc thêm một chiếc quần thu bên trong.

Không khác dư quần áo mặc là vì cơ thể sợ lạnh mà Phong Tri Ý tỏ quá khác thường, bèn giấu chiếc quần thu trong.

Trong ao nước cách đó xa, Mạnh Tây Châu đang cúi đầu đào củ sen liếc mắt bắt gặp biểu cảm và cử động nhỏ của cô, khẽ cong cong khóe miệng.

Phong Tri Ý chỉ đành bên bờ ao đám đang đào củ sen, khí thế ngất trời, vốn hề cảm thấy lạnh chút nào.

Chỉ một lúc , lớn trẻ con đều biến hết thành khỉ bùn.

Loading...