Boss Tận Thế Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 80: Đi lên núi

Cập nhật lúc: 2025-08-14 10:38:20
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phong Tri Ý ngẩng đầu lên thấy khuôn mặt non nớt, trong trẻo như thể trong lòng mảy may chứa chút vẩn đục nào của trai, cô gật đầu với tâm trạng phức tạp.

Người ý , cũng tiện từ chối, tuy rằng thì còn dễ dàng hơn.

Mạnh Tây Châu đúng là rõ ngọn núi lớn như lòng bàn tay.

Chỉ trong một buổi chiều, chỉ đưa cô hái đầy hai bao tải to hạt dẻ lông mà còn hái hơn nửa sọt quả dại gồm sơn tra, táo gai, quả nhót…

Thu hoạch phong phú xuống núi, hai bao tải hạt dẻ lông đều Mạnh Tây Châu cầm mất, là để bóc vỏ gai xong sẽ đưa cho cô.

Phong Tri Ý , đành để theo ý .

Giống như khi , lưng cô vẫn đeo một chiếc sọt tre đầy một nửa, nhẹ nhàng về thôn.

Đến cửa thôn, cô vô tình tiếng đại đội trưởng lẫn với tiếng máy kéo:

“Thanh niên trí thức Trần! Thanh niên trí thức Trần! Người nhà gửi kiện hàng cho cô !”

Phong Tri Ý ngạc nhiên đầu , nhà?!

Trước đó Phong Tri Ý từng nhà gửi kiện hàng cho chỉ là để lấy đồ trong gian dùng, là bịa chuyện.

Vậy mà giờ thực sự xuất hiện “ nhà” thật?

khi cô đầu thì thấy đại đội trưởng đang lái một chiếc máy kéo , theo là một chiếc xe bán tải quân dụng.

Thấy Phong Tri Ý, khi xe dần dừng , một lính nhảy xuống xe, bước tới chào Phong Tri Ý:

“Người nhà cô bảo đưa một ít đồ dùng mùa đông cho cô.”

Người nhà cô? Phong Tri Ý nhíu mày, ông thủ trưởng đang diễn vở kịch nào ?

lính chính là thường xuyên lái xe cho cô lúc cô còn lang thang ở tỉnh thành.

Phong Tri Ý bình tĩnh tỏ vẻ “mừng rỡ”, câu vất vả , đó dẫn xe bán tải đến cửa nhà bác Bành.

Trong sự sửng sốt của bác Bành, đều chạy đến vây xem, lính mang bốn năm kiện hàng to nặng sân để cho Phong Tri Ý.

Sau đó lính cũng nán uống ngụm nước mà chào Phong Tri Ý một tiếng vội vàng mất.

Anh lính , còn ai trấn áp, quần chúng vây xem đều ào như gió hỏi Phong Tri Ý trong những kiện hàng gì, vài thậm chí còn động tay mở xem.

Thấy , bác Bành lấy tinh thần chạy nhanh tới đuổi , giúp Phong Tri Ý mang hết kiện hàng trong phòng cho cô, đóng cửa cho cô, mới dỡ hàng:

“Cháu cứ thu dọn nhé, bác nấu cơm.”

Phong Tri Ý cảm ơn đóng cửa , cô mở kiện hàng trông giống chăn bông , bên trong quả nhiên là bốn chiếc chăn bông, hai chiếc dày, hai chiếc mỏng.

Còn vài bộ ga trải giường và chăn mới tinh sạch sẽ, thậm chí còn hai chiếc chăn lông dày dặn ấm áp.

Lại mở tiếp, trong hai bộ đồ thu, hai chiếc áo lông, hai chiếc quần bông, một bộ quân trang.

Một chiếc áo bông to, một chiếc áo khoác măng tô vải nỉ, một chiếc áo khoắc quân đội, một đôi giày vải, một đôi ủng bông, bốn đôi tất vải, thậm chí còn cả mũ, khăn quàng cổ, găng tay…

Tất cả chỉ còn mới mà hầu như đều là kích cỡ của cô.

Phong Tri Ý mà cảm thấy: “...”

mở các kiện hàng khác xem, bên trong các loại đồ hộp, sữa mạch nha, trái cây sấy khô, mứt hoa quả, thịt khô, kẹo sữa, bánh quy, đường đỏ, đường trắng các loại, ngoài một chiếc radio thì gần như đều là lương thực, còn một gói thịt xông khói to.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boss-tan-the-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-80-di-len-nui.html.]

Phong Tri Ý mà khóe miệng giật giật, cuối cùng cô lấy từ bên trong một cái túi vải bố to cỡ bằng một quả dưa hấu nhồi đầy đồ bên trong, mở thì phát hiện ngờ bên trong là những cuộn tiền giá trị và các loại phiếu.

Lão thủ trưởng đang ? Sao tự dưng gửi cho nhiều đồ và tiền đến ?

Nhìn thấy trong “túi tiền” còn một bức thư, Phong Tri Ý mở mới hóa đây là “công lý” mà thủ trưởng giúp cô đòi từ nhà họ Trần.

Ông nội của nguyên sắp xếp để nguyên sống ở nhà họ Trần, còn cho nhà họ Trần một khoản “phí vất vả” xa xỉ.

Mà chi phí ăn mặc của nguyên còn trả thêm nữa.

Nguyên ở nhà họ Trần hơn hai năm, nhà họ Trần lừa gạt lấy ít tiền và đồ , giờ thủ trưởng cho đến bắt nhà họ Trần nhổ mấy thứ , quy đổi thành tiền trả cho cô, chính là một túi đầy tiền và phiếu đây.

Còn với cô rằng ông nhờ đường vòng lừa lấy , nhà họ Trần cuộc sống của cô ở đây đổi , yên tâm để cô ở đây sống, phận bây giờ của cô sẽ xảy vấn đề gì nữa.

Về phần những thứ ăn mặc là do thủ trưởng lúc nhà họ Trần đuổi cô khỏi nhà chỉ cho cô ít đồ rách nát, sợ cô gì để dùng.

Lại cô ở thị trấn nhỏ , nhiều đồ mua nên đặc biệt bảo chuẩn quần áo, lương thực cho cô vượt qua mùa đông.

Còn hỏi cô đủ , đủ thì thư cho ông, ông sẽ bảo chuẩn thêm cho cô.

Hơn nữa ông còn rõ rằng những thứ đều là dùng tiền nhà họ Trần bồi thường cho cô để mua, bảo cô đừng từ chối, đây vốn là đồ của cô.

Cuối thư còn bảo cô nghỉ cuối năm đến chỗ ăn Tết.

Cũng phát hiện cô lừa Đại đội trưởng về chuyện “kiện hàng nhà gửi tới” mà cố tình dùng địa chỉ của nhà họ Trần gửi đồ tới.

Còn bảo cô nếu thư trả lời thì cứ dùng địa chỉ của “nhà họ Trần”, ông sẽ nhận .

Giờ thì , “kiện hàng nhà gửi” thực chứng thực cho cô.

Tạo cho cô một hình tượng rằng phía một gia đình quyền quý, dễ trêu chọc.

Lão thủ trưởng , nhọc lòng tới chỗ dựa cho cô thế , đúng là…

Phong Tri Ý cảm động buồn , nhưng trong lòng vẫn chấp nhận phần tình cảm sâu sắc, ấm áp .

Thu dọn xong đồ, cất chỗ, cô cầm một ít kẹo sữa, bánh quy và một túi thịt xông khói lớn đưa cho bác Bành.

Cũng cho bác Bành , “ nhà” cô gửi nhiều đồ dùng mùa đông đến cho cô lắm, cần bác Bành chuẩn chăn bông cho nữa.

Chăn bông trong thời đại là một vật phẩm hiếm đắt tiền, lúc nào trong thị trấn cũng bán, hơn nữa lượng gần như là giới hạn.

Phong Tri Ý đó vứt mấy cái chăn mỏng rách nát của nguyên , cũng tiện lấy những chiếc chăn thừa khỏi gian.

Giờ buổi tối cô đang đắp chiếc chăn lông mang từ tỉnh thành về, thấy thời tiết lạnh dần, còn thể lạnh hơn nữa, thế nên đó bác Bành để ý thấy, để hỏi từng nhà xem bông , nghĩ cách may một chiếc chăn cho cô.

ai ngờ bên bác Bành còn kịp hành động thì thủ trưởng gửi chăn may sẵn cho cô, thực sự giúp cô tránh nhiều phiền toái.

mấy đồ như bông nọ, ai cũng cần, chắc đổi .

Bác Bành khách sáo từ chối hai nhưng vẫn khó nén sự vui mừng nhận lấy đồ.

Nghe lời Phong Tri Ý , bà hưng phấn khen ngợi:

“Người nhà cháu thương cháu thật đấy, chuẩn cho cháu đầy đủ thứ.”

“Vâng.”

Phong Tri Ý mỉm , khẽ gật đầu, thủ trưởng đối xử với cô đúng là vài phần thật lòng.

Tuy rằng, vài phần thể cũng chỉ là vì sức khỏe của ông nên duy trì liên lạc với cô.

Loading...