Boss Tận Thế Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 74: Tô Vọng Đình ngu ngốc

Cập nhật lúc: 2025-08-14 10:38:13
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

nghĩ, nghĩ cô chỉ khiêm tốn mà thôi. Dù đó đội trưởng Vương thực sự cô cứu sống còn gì?”

“Khiêm tốn?”

Phong Tri Ý trào phúng lạnh:

“Dù khiêm tốn thì hiểu y thuật của mấy phần? Cứ tùy tiện đề cử chữa trị cho bệnh nhân mà ngay cả những bác sĩ thực sự khác đều bó tay chịu trói? Anh ý đồ gì?”

Tô Vọng Đình mà kinh hãi, vội giải thích:

cử chữa căn bệnh mà khác vốn chữa ! chỉ nghĩ là dùng đông y điều dưỡng sức khỏe. Sao thể tâm địa xa, thể hại cô chứ?!”

“Anh gì về y thuật của , cũng bệnh của đối phương là gì.”

Phong Tri Ý cảm thấy mạch não của đàn ông ngu xuẩn đến mức thể tưởng tượng nổi:

“Vậy mà còn liều lĩnh đề cử ? Không quan tâm sống c.h.ế.t thế nào ?”

!”

Tô Vọng Đình cảm thấy cô chuyện quá đáng quá :

chỉ cảm thấy y thuật của cô thần kỳ, chỉ cô thử một , coi như thể chữa thì cũng cả, cũng đến mức hại .”

“Không cả?”

Phong Tri Ý khẩy:

“Anh đừng quên, đưa đến đó với tư cách là "tội phạm". Nếu pháp luật, đoán thử xem giận cá c.h.é.m thớt ? Hay là lấy công tích?”

Chính sách bây giờ quá hỗn loạn, phận của cô chính là một quả b.o.m hẹn giờ.

May mắn , lão thủ trưởng ở phe trung lập, nếu bây giờ gặp phe cấp tiến hơn thì ?

Nếu cứu , cô nhất định sẽ giam cầm và lợi dụng.

Nếu cứu , phận của cô sẽ lấy tấm gương điển hình, thậm chí còn liên lụy đến ông nội sống chết, rõ tình hình của nguyên .

“Không, cũng nghiêm trọng đến thế mà ?”

Tô Vọng Đình đến mức chột :

“Cô cũng liên lụy đến lợi ích của ai, ai chú ý rêu rao cô .”

Được , phận, lai lịch của nguyên , Phong Tri Ý cũng so đo chuyện , nhưng mà:

“Vậy đó hỏi ý ? Ngày đó chúng đang ăn ở nhà họ Vương, bày tỏ rõ ràng là hành nghề y chứ đừng gì đến là khám bệnh, cứ nhất quyết bắt bước lên con đường ?”

, chỉ là giúp cô thôi!”

Tô Vọng Đình cảm thấy khó hiểu,

“Nếu cô quân đội để mắt đến, hoặc chữa cho nhân vật lớn nào, chuyện báo cáo của cô dễ giải quyết ? Thậm chí còn thể…”

“Thậm chí thể nhân họa đắc phúc, một bước lên mây xanh?”

Phong Tri Ý mỉa cướp lời .

Vẻ mặt Tô Vọng Đình tự dưng trở nên ngượng ngùng:

, cũng là vì cho cô thôi.”

“Vì cho ?”

Phong Tri Ý nhạo một tiếng:

cần chắc? thích thế đấy ? Anh đồng ý ? Đã rõ mức độ mạo hiểm trong đó ?”

“Anh chẳng gì cả, ngay cả tôn trọng cơ bản nhất cũng cho , ngờ còn dám dõng dạc là vì cho ?”

Tô Vọng Đình ngẩn :

“Đây là chuyện đương nhiên ? Chẳng lẽ cô điều chuyển về thành phố? Chẳng lẽ cô một phụ nữ nông dân chân đất ở nông thôn cả đời?”

“Tại ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boss-tan-the-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-74-to-vong-dinh-ngu-ngoc.html.]

Phong Tri Ý nhướng mày :

“Trang Tử là cá niềm vui của cá?”

Tô Vọng Đình cảm thấy khó tin:

“Sao thể?!”

“Sao thể?”

Phong Tri Ý khinh thường khẩy:

“Đừng tự cho là đúng, cũng đừng áp đặt suy nghĩ dư luận lên .”

“Nếu thật sự dùng y thuật để tỏa sáng, một bước lên mây thì thể dễ dàng tự điều đó, nào đến lượt tự tiện tự quyết?”

Lời giống như một cái tát nặng nề giáng xuống mặt , Tô Vọng Đình tự dưng cảm thấy vô cùng lúng túng.

Phong Tri Ý nhạo:

“Anh cũng đừng vẻ mặt như “ , lấy oán trả ơn, xứng với lòng của , ý vũ nhục”, để ý tới sự an và kháng cự của , tự tiện đề cử , rốt cuộc là cho cho chính ?”

Tô Vọng Đình sửng sốt, lập tức hiểu ý cô, tức giận vô cùng:

“Cô ý gì? Chẳng lẽ cô tưởng lợi dụng cô leo lên hưởng vinh hoa phú quý?!”

“Chẳng lẽ ?”

Phong Tri Ý nhướng mày bình thản nở nụ :

“Anh đặt tay lên n.g.ự.c tự hỏi, nếu tỏa sáng trong quân đội, lập nhiều quân công hoặc chữa bệnh cho nhân vật lớn, chẳng lẽ nhận ích lợi gì ư?”

“Chẳng lẽ cảm động đến rơi nước mắt? Lúc đó lợi ích nhận nhỏ lắm chắc?”

Tô Vọng Đình giật , đó còn thực sự suy nghĩ nghiêm túc: ích lợi gì với ?

Có! Dù cô bởi lập quân công chữa khỏi cho nhân vật lớn thì đều công đề cử, nay sẽ giúp đỡ nhiều con đường quan.

Dù nhà cần bám víu ai nhưng nếu mối quan hệ , tương trợ nhiều hơn thì gia đình sẽ càng suôn sẻ hơn, bước lên tầm cao mới.

Đây còn là lợi ích ?

Phải! Hơn nữa còn là lợi ích lớn! Là lợi ích khi tận dụng tối đa ưu thế của cô!

Anh thể phủ nhận điều .

Chỉ là ban đầu khi giúp cô, thực sự nghĩ đến chuyện !

Anh thực sự chỉ giúp cô giải quyết rắc rối, nhân cơ hội giới thiệu cho cô một công việc tiền đồ.

Hơn nữa, cũng thực sự nhận sự ơn, gần gũi của cô, ảo tưởng rằng bàn thể giống hùng cứu mỹ nhân, mỹ nhân ái mộ, tán dương.

Về phần vì hỏi ý của cô là gì, để tâm tới sự kháng cự của cô, tự vội vàng chủ trương.

Đó là vì xuất công nhân của gia đình bây giờ, mà phận của cô là thanh niên trí thức chen chúc xuống nông thôn, chắc chắm nhà sẽ đồng ý cho cưới một như .

Nghĩ đến đây, nhớ tới câu “Rốt cuộc là vì là vì chính ” của cô đó, Tô Vọng Đình chấn động mạnh.

Vậy ý định thực sự trong tiềm thức của thực sự là vì chính bản ?!

Mình nâng cao địa vị của cô chỉ để xứng đôi với ?

Mình theo đuổi cô chỉ vì ý thích của bản , chỉ để hài lòng bản nên vô thức phớt lờ mong của cô , tự tiện quyết định tương lai của cô ?

Thậm chí ngay cả khi còn đạt điều kiện tiên quyết là cô còn thích ?

Mình thực sự là một ích kỷ và đáng khinh như ư?!

Anh chợt ngước mắt lên và thấy môi cô nở một nụ chế giễu, đôi mắt trong veo của cô như thấu trái tim hèn hạ và ích kỷ của .

Sắc mặt Tô Vọng Đình đột nhiên tái nhợt, khi đả kích, loạng choạng lùi , mặt đột nhiên nóng bừng, cảm thấy hổ lúng túng:

, thật xin ! Lúc đầu thật sự chỉ giúp cô, , nghĩ nhiều như thế, thật sự lợi dụng cô.”

Bị trong lòng vạch trần bộ mặt thật ích kỷ, xí của , Tô Vọng Đình hổ đến mức khó thể ngẩng đầu lên:

Loading...