Lúc Mạnh Tây Châu mới rời , trở về đại đội Mộng Trang, về thôn mà vòng đường núi.
Trẻ con trong đại đội nhiều, quả dại ngọn núi thấp thôn hái hết từ lâu, chỉ đành sang núi bên cạnh tìm.
Gần núi thôn xóm, lẽ vẫn còn chút ít.
Chờ hái đủ lượng cho Phong Tri Ý ăn thỏa thích, Mạnh Tây Châu mới xuống núi thôn, cũng cô về .
Khi thôn, sương chiều bốn phía nổi lên, giờ các xã viên ăn cơm chiều, Đại đội trưởng gõ chiêng xuyên qua ngõ phố, thông báo các xã viên họp.
Mạnh Tây Châu nghĩ họp chắc là để sáng tỏ chuyện Phong Tri Ý đăng báo tứ cựu, thì chắc là cô về .
Nghĩ , Mạnh Tây Châu bước nhanh hơn, về nhà , bộ quần áo Phong Tri Ý mua cho , mặc quần áo vải thô cũ, chạy về phía nhà ăn lớn nơi tổ chức cuộc họp.
Vì sắc trời còn sáng, cần thắp đèn, khi Mạnh Tây Châu chạy đến nhà ăn, thấy nhiều đang hoặc , thậm chí là bưng cơm ăn ở sân phơi thóc để họp.
Lúc , đại đội trưởng đang bục về chuyện thanh niên trí thức Trần đăng báo tứ cựu.
Nói là qua ba tháng điều tra, xác minh , cuối cùng xác định kỹ thuật châm kim tiêu độc cứu của cô thuộc trong phạm vi tứ cựu.
Nói xong, ông còn dán văn bản xác nhận đóng dấu chính thức màu đỏ lên tường, xã viên đều thể đến xem, đó giấy trắng mực đen đóng dấu xác nhận thanh niên trí thức Trần trong sạch vô tội.
Các xã viên đều gật đầu , cứu sai cả.
Sau đó còn một chuyện, chính là Bí thư chi bộ đó mắc quái bệnh, đưa điều trị còn về từ chức, Phó Bí thư cũ thế chức vụ đó, bây giờ bỏ phiếu chọn Phó Bí thư mới.
Ngay khi quần chúng tích cực bỏ phiếu, Mạnh Tây Châu ở một góc sáng cạnh đám lên Phong Tri Ý bục nhỏ với đại đội trưởng câu gì đó, khi đại đội trưởng gật đầu cho phép, cô lui sang bên cạnh.
Mạnh Tây Châu suy nghĩ, cũng lặng lẽ tiếng động rời , đó âm thầm theo sát cô, đến nơi , chạm mặt, nhét túi quả dại tay cô, đó dừng chân tiếp.
Phong Tri Ý đầu bóng dáng bước vội dần biến mất trong sương chiều, bật lắc đầu.
Khi cô trở điểm thanh niên trí thức, ý mặt cô dần nhạt tới mức còn sót chút nào.
Vì đồ đạc của cô gần như đều đập nát, xé rách, vứt giường cô như đống rác rưởi.
Thấy mặt cô vô cảm, Chu Mạn Mạn về, kịp tới họp vội giải thích:
“Mấy thứ của cô là Hạ Mai xé rách. Cô gặp bệnh lạ, là do cô hại, cứ như phát điên , chúng cũng ngăn .”
Phong Tri Ý khẽ chớp mắt, cô :
“Bệnh lạ?”
“Ừ.”
Chu Mạn Mạn gật đầu:
“Cô mấy ngày, Hạ Mai đột nhiên bốc một mùi hôi thối tanh tưởi.”
Nói đến đây, Chu Mạn Mạn ghét bỏ nhíu mày:
“Mới đầu mùi còn nhẹ, gần như gì, ai để ý, tưởng trời nóng, việc vã mồ hôi nên mùi.”
“Chúng bảo cô tắm nhiều , nhưng cô để tâm, và Diệu Diệu còn vì chuyện mà cãi với cô mấy .”
Nhớ tới chuyện thoải mái, thần sắc Chu Mạn Mạn chút bất ngờ:
“Sau , mùi tanh cô càng lúc càng rõ, càng lúc càng nồng hơn.”
“Cuối cùng, nồng tới mức thể bỏ qua, thể nhịn nữa.”
Vẻ mặt Chu Mạn Mạn giấu sự ghét bỏ:
“Chúng đều nghi cô hôi nách, nhưng cô viện kiểm tra tra nguyên nhân.”
“Thế là cô còn về nhà một chuyến để nghĩ cách. Có lẽ tìm cách nào thối quá nên còn trong nhà đuổi về đây.”
“ khi cô về càng thối hơn!”
Nghĩ cảm giác lúc đó, Chu Mạn Mạn khỏi vẻ mặt buồn nôn:
“ lúc trời nóng, tới gần cô cô cho ghê tởm tới mức nôn luôn, vài mùi của cô cho ngất xỉu!”
Phong Tri Ý mà co rút khóe miệng, đây là vũ khí sinh học hóa hình thành gì?
“Vì , trong cả đại đội ai việc cùng cô nữa.”
“Đại đội trưởng cũng sợ cô bốc mùi hỏng hoa màu, nên phái cô một khai hoang ở vùng núi , khổ mệt.”
Chu Mạn Mạn tới đây chút đồng cảm với Hạ Mai:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boss-tan-the-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-68-ve-dai-doi-mong-trang.html.]
“Thậm chí trong đại đội còn đồn nhảm, cô đắn, nhiễm bệnh dơ bẩn.”
“Thế nên cô mới tức điên lên, thẳng là cô hại, lấy đồ của cô để trút giận.”
Chu Mạn Mạn tỏ ý :
“Chúng cũng gần cô , mới khiến cho đồ của cô cô xé nát thành như .”
59
Phong Tri Ý thì gì, vẻ mặt cũng bình tĩnh:
“Cô ?”
Trong ký túc xá, giường của Hạ Mai trống , rõ ràng là ở đây nữa.
Mặt Chu Mạn Mạn trở nên kì quái:
“Cô, cô lấy chồng .”
Sắc mặt bình tĩnh của Phong Tri Ý chút d.a.o động:
“Vị dũng sĩ nào ?”
Chu Mạn Mạn hình dung của cô thì bật khúc khích:
“Là tên ngốc ở đội sản xuất 4 , chính là lúc cô xúi giội nước lạnh cô .”
Phong Tri Ý kinh ngạc:
“Vậy thím Thiệu cũng đồng ý ?”
Chu Mạn Mạn mím môi ghét bỏ lắc đầu:
“Bà đồng ý, nhưng Hạ Mai tính kế mang thai con của tên ngốc đó.:
“Nhà tên ngốc nghèo, còn ngu ngốc, đời lẽ cưới vợ! Tuy ghét bỏ Hạ Mai nhưng con , tên ngốc cũng chỉ đành nhắm mắt chấp nhận.”
Phong Tri Ý chút kinh ngạc, Hạ Mai dùng chiêu trò gì ?
“Cô, cô đến mức đó chứ?”
Chỉ vì cả tỏa mùi tanh nên chủ động bày kế gả cho tên ngốc? Còn là ăn cơm kẻng?
“Sao đến mức đó?”
Chu Mạn Mạn bĩu môi:
“Trước đây nếu cô tay bày kế tên ngốc, mang thai thì khi còn mạng mà sống cho đến tận giờ.”
Phong Tri Ý giật :
“Sao ? Xảy chuyện gì ?”
Chu Mạn Mạn bên ngoài, thấy ai mới nhỏ giọng với cô:
“Tối hôm Hạ Mai xé rách đồ của cô, trong thôn bùng nổ nạn rắn.”
“Nạn rắn?”
Phong Tri Ý cảm thấy từ thấy mới lạ.
“Lạ lắm ?”
Chu Mạn Mạn vẻ mặt ngờ tới của Phong Tri Ý, chỉ chắc chắn đây cũng là đầu cô đến:
“Vì đây vốn là nạn dịch gì, là mùi hôi tan của Hạ Mai rước đến!”
Phong Tri Ý hết từ ngạc nhiên đến ngạc nhiên khác, chút ngơ ngác:
“Do Hạ Mai rước đến?”
Chu Mạn Mạn gật đầu:
“Đêm khuya hôm đó, núi nhiều rắn lẳng lặng lẻn trong thôn. Lúc , vài tiểu đêm hoặc tuần tra phòng đều cắn thương.”
“Tự dưng nhiều rắn cắn như , đánh thức tất cả trong đại đội dậy.”
“Đại đội trưởng dẫn xem, phát hiện tất cả lũ rắn tụ tập về phía điểm thanh niên trí thức.”
“Chờ mấy đại đội trưởng chạy đến chỗ thanh niên trí thức, Hạ Mai kêu lên thảm thiết, suýt thì đống rắn chồng chất chôn sống!”