Boss Tận Thế Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 67: Đánh cờ
Cập nhật lúc: 2025-08-14 10:37:48
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-08-14 10:37:48
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Bởi vì bọn họ đến lúc gần trưa, cho nên chỉ lát nữa sẽ cùng ăn cơm trưa, đó nghỉ trưa một chút.
Phong Tri Ý lên xuống lầu, thấy Mạnh Tây Châu đang đánh cờ cùng lão thủ trưởng.
Phong Tri Ý xuống xem bên cạnh ván cờ, cô nghiêng đầu kinh ngạc Mạnh Tây Châu:
"Anh còn chơi cờ nữa ?”
Với cảnh trưởng thành của , từ nhỏ bắt nạt vì là con trai địa chủ mà lớn lên, mỗi ngày chắc là chỉ nghĩ để lấp đầy cái bụng mới đúng chứ? Sao còn đánh cờ?
Mạnh Tây Châu nghiêng đầu thấy đầu cô một sợi tóc ngốc nghếch vểnh lên, thì đưa tay vuốt tóc cô vô cùng tự nhiên:
"Lúc rảnh rỗi, các cụ già trong thôn thường xuyên gốc cây đa ở cửa thôn đánh cờ, nhiều sẽ một chút.”
Phong Tri Ý còn lâu mới tin, ngay cả đông cũng tới gần, cho nên lời , là cố ý cho lão thủ trưởng chứ gì?
Lão thủ trưởng thấy hai bọn họ cận tự nhiên tương tác, thì :
"Chỉ là xem, mà học kỹ năng đánh cờ tệ như , đúng là cho tự than bằng .”
"Đâu ạ."
Mạnh Tây Châu thu hồi ánh mắt Phong Tri Ý, mỉm ôn hòa khiêm tốn với thủ trưởng:
"Ngài mới là kỹ năng đánh cờ tuyệt vời ạ.”
Phong Tri Ý bọn họ khen ngợi lẫn , thì ván cờ, đó âm thầm bĩu môi:
Cái gì mà kỹ năng, cái bình thường ? Quả thực giống như học sinh tiểu học đánh , gà vịt mổ lẫn .
Lão thủ trưởng chú ý tới vẻ mặt dường như đang phản đối của cô:
"Ha ha! Con bé ý kiến gì đó hả?”
lúc xong một ván, lão thủ trưởng phất tay với Mạnh Tây Châu:
"Cháu chờ một chút, để cho con bé đánh với một ván, thấy con bé dường như phục đó.”
Ông cũng dạy cô bé ngoan ngoãn .
Mạnh Tây Châu mỉm dậy nhường vị trí:
Phong Tri Ý đặt m.ô.n.g xuống:
"Đánh thì đánh! Có điều là cháu nhường ông đó nha!”
Lão thủ trưởng bật :
"Ông còn cần cháu nhường ?”
bắt đầu ván cờ bao lâu, Phong Tri Ý chút khách sáo, chút nương tay đánh cho lão thủ trưởng thua liểng xiểng còn manh giáp, vô cùng thê thảm.
Lão thủ trưởng nhất thời tức giận thổi râu trừng mắt:
"Con bé khiêm tốn như chứ?”
Phong Tri Ý phản bấc:
"Toàn lực ứng phó, mới là tôn trọng đối thủ, tôn trọng kỳ nghệ chứ ạ.”
Lão thủ trưởng nghẹn nghẹn, thật sự là ông thua quá thê thảm:
"Kính già yêu trẻ, hiểu hả?”
Phong Tri Ý hung hồn chỉ chính :
"Cháu là trẻ nè.”
Lão thủ trưởng cam lòng yếu thế:
"Ông còn là già đây !”
......
Mạnh Tây Châu một già một trẻ giống như trẻ con, cãi ấu trĩ đáng yêu, ánh mắt đầy ý mím môi.
lúc đầu bếp đưa chiều đến, nhắc nhở đến giờ ăn điểm tâm buổi chiều, lúc đó mới giải bế tắc của một già một trẻ ai nhường ai .
Sau khi ăn xong điểm tâm buổi chiều, Mạnh Tây Châu dậy chào về.
Phong Tri Ý đưa ngoài:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boss-tan-the-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-67-danh-co.html.]
"Hai ngày nay cùng dạo khắp nơi , quen nơi một chút.”
“ ngày nào cũng thể ngoài, vì khi thời gian để tìm , thể tự chơi xung quanh chứ? Nếu như sợ buồn chán thì thể giúp vé tàu về sớm.”
Thực thì , ngoại trừ lúc châm cứu buổi sáng và tối thì lão thủ trưởng để cô tùy tiện vui chơi.
Phong Tri Ý tranh thủ thời gian ở tỉnh thành, bán thêm chút lương thực đổi tiền phiếu về.
Cho nên, cô với Mạnh Tây Châu như , đầu định mượn cớ với Mạnh Tây Châu để ngoài mỗi ngày.
"Không ."
Bọn họ đang con đường rợp bóng cây trong hoa viên, Mạnh Tây Châu giơ tay lên giúp Phong Tri Ý tới.
"Để xem thể ở chỗ tìm một công việc ngắn ngày nào , chờ cô cùng trở về.”
Thấy kiên trì như , Phong Tri Ý cũng đành:
"Được thôi.”
trong thời đại , công việc trong thành phố dường như khó tìm.
Bằng , cũng sẽ nhiều thanh niên trí thức đuổi về nông thôn như .
Phong Tri Ý vốn định giúp hỏi thăm công việc một chút, ai ngờ quá hai ngày cô tìm , thì Mạnh Tây Châu cho cô, tìm một công việc bốc vác ở cửa hàng lương thực.
Là công việc tạm thời, do công nhân chính vô tình thương nghỉ ngơi một thời gian.
Phong Tri Ý tuy rằng cảm thấy quá may mắn, quá trùng hợp, nhưng mỗi đều bí mật của riêng , cần hỏi rõ tận gốc gì.
Thấy quả thật thể ở cửa hàng lương thực tạm, Phong Tri Ý cũng yên tâm công việc của .
Chỉ là cách hai ba ngày đến thăm một , thuận tiện tặng chút đồ ăn ngon.
Công việc cứ thuận lợi như đến cuối tháng chín, tình trạng của thủ trưởng định.
Mặc dù điều trị tận gốc, nhưng miễn là chế độ ăn uống lành mạnh, nghỉ ngơi hợp lý, ảnh hưởng đến cuộc sống và công việc thì tình trạng bệnh sẽ .
Phong Tri Ý lời tạm biệt.
Bởi vì sắp quốc khánh, bản lão thủ trưởng cũng đến Bắc Kinh một chuyến, cho nên cũng giữ cô ở thêm.
58:
Theo thỏa thuận, ông sẽ cho đưa cô về Cục Thẩm tra của thị trấn.
Sau đó, của Cục Thẩm tra tự đưa cô về thôn, trả cho cô hai chữ “trong sạch”.
Qua hơn ba tháng, Phong Tri Ý trở thị trấn nhỏ mà cô chỉ ghé thăm một hoặc hai , nơi đây vẫn ồn ào, đổ nát và bụi bặm như .
Phong Tri Ý hai chiến sỹ bên cạnh, sang Mạnh Tây Châu cùng tàu về với cô, :
"Anh về , còn thủ tục."
Mạnh Tây Châu cũng theo tiện, cũng thể về đại đội Mộng Trang cùng cô, nên giao hành lý của cô cho hai chiến sỹ phía , nhờ vả hai câu.
Sau đó khẽ chạm lên vành mũ của cô:
“Bây giờ quả dại núi đang nhiều, hái một chút.”
Anh cô thích ăn thứ , còn thích lên núi tìm quả dại.
“Vậy hái nhiều chút.”
Phong Tri Ý hai mùa hạ và mùa thu nhiều quả dại nhất, cô bỏ lỡ ít nên thấy tiếc nuối.
Cô thích các loại quả dại, thật là tham ăn, mà chủ yếu là vì cần tăng thêm giống mới cho gian.
Vì nhiều giống cây, thế giới ngàn năm còn.
Mạnh Tây Châu thấy cô khách sáo với như , ít sự xa cách đây, trong mắt khỏi hiện lên vẻ vui mừng:
“Vậy cô sớm về, muộn thì hết mất.”
Trước đó ở tỉnh, hai coi như là “đồng hương”, cả hai cùng tha hương hai tháng.
Không giống trong đại đội Mộng Trang, đa thời gian đều lặng lẽ, thậm chí là lén lút.
Thế nên quan hệ của hai lúc đó trở nên thiết hơn nhiều.
Phong Tri Ý khẽ :
“Được.”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.