Boss Tận Thế Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 65: Đứa trẻ đáng thương

Cập nhật lúc: 2025-08-14 10:37:46
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2qKMmfTlXl

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói xong, sĩ quan rắn ròi tỏ “lòng dễ đổi” mà dừng một chút:

"Hơn nữa, nhà họ Phong xảy chuyện, những thiết đều e sợ tránh còn kịp, thi tuyệt giao, thể còn chủ động tự tìm phiền phức ?”

Lão thủ trưởng im lặng lâu, đó mới khẽ thở dài một tiếng:

"Con bé cũng là mệnh khổ, một đôi cha như đúng là xui xẻo mười tám đời!”

"Cô bé đáng thương, nhưng cô dường như cũng đơn giản."

Sĩ quan rắn rỏi chần chờ phát hiện của :

"Cô nhiều ngoài một , đều cắt đuôi âm thầm phái theo, đó tìm thế nào cũng tìm thấy.”

Lão thủ trưởng thì kinh ngạc:

"Ta nên hoài nghi năng lực của , là nên hoài nghi con bé vấn đề đây?”

Sĩ quan rắn rỏi nhất thời nghẹn nghẹn, bởi vì tra tư liệu, cô bé từ nhỏ đến lớn dường như nuôi dưỡng cách ly với thế giới ở một biệt viện.

Quanh năm ngất xỉu là bệnh, đời sống đơn giản sạch sẽ giống như một tờ giấy trắng, vấn đề gì.

nếu vấn đề, tại thể tránh sự theo dõi của các chuyên gia? Nếu vấn đề, tại thể tra ?

Cho nên, mặc kệ cô bé vấn đề , hình như là năng lực của vấn đề.

Lão thủ trưởng nghẹn nửa ngày nên lời, quá để ý :

"Không cần lo lắng, con bé tính tình tệ, hiểu rõ đúng sai, cũng hiểu đạo lý, là một đứa nhỏ tri thư đạt lý.”

“Ngay cả khi vấn đề, thì nó cũng sẽ là một vấn đề lớn.”

" mà..."

Sĩ quan rắn rỏi bối rối đến mức lông mày sắp thắt nút, luôn cảm thấy thể cắt đuôi trinh sát chuyên nghiệp là vấn đề nhỏ.

“Được !”

Lão thủ trưởng ngắt lời .

" cái gì? Sống đời , ai mà một hai bí mật nhỏ? Miễn là nó gây nguy hiểm cho xã hội, thì cản trở .”

"Huống chi, ngày hôm cho theo là đồng ý với con bé, nó cố ý cắt đuôi cho xem đấy.”

“Cậu tự tiện lật lọng, giữ lời hứa, đánh mặt còn hổ đến cáo trạng ? Cậu mặt nữa ?”

Tên Sĩ quan rắn rỏi nghẹn một lúc lâu cũng nên lời:

"... ý đó, chỉ cảm thấy, tính cách cô bé hiền lành vô hại như thôi.”

"Nếu từ nhỏ bản sống lâu, hơn nữa luôn bệnh mà lớn lên thì tính cách của sẽ kỳ quái một chút ?"

Lão thủ trưởng hỏi ngược :

"Con bé bây giờ thể rộng lượng cởi mở như , xiêu vẹo, oán trời trách trời trách dễ . Con bé tùy ý tự do một chút thì cứ thuận theo nó , việc trong lòng con bé đều hết đó!”

Tuy rằng thời gian ở chung với con bé lâu, nhưng đôi mắt ông cả đời muôn loại , đương nhiên thể con bé là lạnh nhạt, nhưng bên trong là một tâm hồn trong sạch, hiền lành, bác ái, đại từ đại bi, cho dù con bé tự nhận bản .

"Được ."

Sĩ quan rắn rỏi chần chờ hỏi:

"Còn tướng quân Phong và bộ trưởng Phong thì..."

Lão thủ trưởng suy nghĩ một chút:

"Còn sẽ thế nào? Liệu hai đó còn thể ? Và con bé thể đợi đến khi hai bọn họ ?”

Nói đến đây ông dặn dò:

"Cố gắng bảo chăm sóc cho lão già họ Phong một chút, coi như là tâm ý của đối với con bé. Không cần cho nó , để tránh tăng thêm sự lo lắng của nó.”

“Vậy bộ trưởng Phong thì ạ?”

Sĩ quan rắn rỏi hỏi tiếp.

Lão thủ trưởng hừ lạnh một tiếng vô cùng khó chịu:

"Con bé mang bệnh yếu ớt đến thế còn xuống ruộng việc mỗi ngày! Cậu là một đàn ông khỏe mạnh, đến trang trại việc thì ? Có gì mà cần chăm sóc chứ?”

Sĩ quan rắn rỏi lập tức hiểu ý của lão thủ trưởng:

"Vâng, hiểu ạ.”

Anh hỏi tiếp:

"Vậy nhà họ Trần thì nên xử trí như thế nào ạ?”

Lão thủ trưởng sửng sốt:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boss-tan-the-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-65-dua-tre-dang-thuong.html.]

"Nhà họ Trần nào?”

Sĩ quan rắn rỏi giải thích:

"Chính là nhà nuốt tài sản của cô bé, còn đẩy cô thế con xuống nông thôn chen chúc thanh niên trí thức đó ạ.”

Lão thủ trưởng trầm ngâm một chút:

"Cái xem mà , cần quá mức, chỉ cần giúp con bé đòi công bằng là , đừng để tìm dấu vết gì.”

“Bây giờ tình hình hỗn loạn, đừng để nắm bắt nhược điểm.”

"Vâng, hiểu ạ."

Lão thủ trưởng nghĩ đến cái gì dặn dò thêm:

"Lấy hộ khẩu của con bé ở nhà họ Trần chuyển về danh nghĩa của , dù cũng cháu gái.”

“Tránh cho ngày nào đó con bé thể ở nông thôn thì thể tiếp nhận về đây luôn.”

"Vâng."

......

Phong Tri Ý đến đó, trong lòng phức tạp, ngờ ông cụ đối với vẫn vài phần thật lòng.

Nhớ lúc lúc mới gặp mặt, ông như hổ mặt tìm cách thăm dò , từng câu từng chữ đều trí mạng!

Chẳng lẽ, là do thấy mạng còn bao lâu ?

Tiếp theo bọn họ tán gẫu một ít chuyện trong quân đội, Phong Tri Ý lén nữa mmà chạy gian tìm đồ ăn.

Sáng sớm hôm , trai tiếng gõ cửa, lúc mở cửa nhà thì thấy Phong Tri Ý giơ bữa sáng lên lắc lư, ở trong ánh sáng buổi sớm như hoa huệ nở rộ, trong sáng mà mềm mại.

"Chào buổi sáng.”

Chàng trai đột nhiên cảm thấy, mỗi ngày mở mắt thể thấy khuôn mặt tươi dịu dàng , hình như là một chuyện , đến mức cho mỉm từ trong trái tim.

"Chào buổi sáng.”

"Bữa sáng ."

Phong Tri Ý lắc lư đồ ăn trong tay:

" sữa đậu nành và bánh bao nhân thịt, ăn ?”

"Cô ?"

Chàng trai nghiêng cho cô tiến , đó đóng cửa , xoay tiếp nhận đồ đạc, dẫn cô trong nhà.

"Sao nhà thủ trưởng còn cần cô bữa sáng ?”

"Không , nhà thủ trưởng ăn thanh đạm, sợ ăn quen, nên cố ý ."

Phong Tri Ý , thật là lão thủ trưởng sáng sớm nên ăn đồ khẩu vị quá nặng.

lúc nào cũng ăn cháo ăn canh gì đó, cô luôn cảm thấy ăn đủ no.

Nghĩ đến tuổi tác của trai và thể hiện tại của cô chênh lệch bao nhiêu, đều cần dinh dưỡng cùng lượng thức ăn khác lắm, cho nên cô mới lấy đồ ăn từ trong gian cho ăn.

Chàng trai coi như là cô cố tình cho , mặt mày tỏa sáng:

" cũng nấu chút cháo.”

Lúc Phong Tri Ý phòng, quả nhiên ngửi thấy mùi cháo:

"Sao nấu nướng? Phiến phức lắm.”

Anh chỉ ở hơn hai tháng mà thôi, nấu ăn chẳng là cần mua củi gạo dầu muối, nồi niêu xoong chảo ?

"Không phiền."

Chàng trai phòng bếp bưng cháo nấu :

"Nồi và bếp nhà sẵn, qua nhà hàng xóm mua than mượn lửa là , hộp cơm và lương thực đều mang theo.”

Phong Tri Ý lúc mới nhớ tới thời đại khỏi nhà đều mang theo lương thực cùng hộp cơm, bình :

"Vậy cũng thể ăn cháo mãi !”

Nói xong, cố lấy bữa sáng phong phú mà mang đến bày :

"Mau đến ăn , lát nữa dẫn mua đồ.”

Chàng trai ngước mắt cô, rũ mắt múc cháo:

"Được.”

Loading...