Boss Tận Thế Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 62: Gặp lại chàng trai trầm ổn kia

Cập nhật lúc: 2025-08-14 10:37:43
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông cụ trải qua mấy ngày trị liệu, bệnh tình rõ ràng chuyển biến , tinh thần cũng hơn một chút, lúc tâm tình vui vẻ ha hả :

"Hiện tại bên ngoài loạn, suốt ngày đến đấu tố tới lui. Cho theo cháu, cũng là vì an của cháu mà suy nghĩ thôi.”

"Cháu là một dân lương thiện thành thật, loạn cũng liên quan đến cháu nha!”

Phong Tri Ý đảo mắt:

"Nếu thì ngày theo ngày ạ? Nếu cháu cảm thấy giống như một tù nhân , thời gian tự do của bản .”

Trong thực tế, cô bỏ rơi cảnh vệ viên là chuyện khó, nhưng điều sẽ gây sự cảnh giác và nghi ngờ của ông cụ.

Ông cụ trầm ngâm một chút:

"Vậy . Không việc gì cố gắng đừng dạo bên ngoài, thực sự chán thì chơi ở quanh đây thôi, đừng quá xa, cố gắng về nhà bữa tối.”

“Đã ạ!”

Phong Tri Ý lập tức vui vẻ phấn chấn chạy .

Thời gian hơn ba tháng, cho dù theo dõi một nửa thời gian, cô ít nhất cũng hơn một tháng thời gian thể dùng cho việc "đầu cơ trục lợi".

Cô ở trong thị trấn nhỏ một ngày thể kiếm mấy trăm đồng, ở trong tỉnh thành lớn bán hơn một tháng, ít nhất cũng thể trở thành vạn nguyên hộ* nhỉ?

*Vạn nguyên hộ: Hộ gia đình thu nhập mỗi năm hơn 1 vạn đồng. Có thể hiểu là nhà giàu , nhiều tiền.

Phong Tri Ý vẫn giống như ở trong thị trấn nhỏ, tiên cô tìm hiểu rõ ràng thị trường, đó đổi chỗ khác thì đổi tướng mạo đổi phận, thành thục dạo giữa các chợ đen, bán lương thực đổi tiền đổi phiếu, vui sướng đến mức dường như quên trời quên đất.

cho cô thấy bất ngờ là, ở tỉnh thành như cá gặp nước lăn lộn hơn một tháng, một ngày ở đường cái, mà cô thấy trai trầm mặc vốn dĩ nên ở Mộng Trang đại đội việc .

Cô tự nhiên cảm thấy buồn bực, tại tới đây?

Hơn nữa hiện tại xa cần giới thư thiệu gì đó ? Làm thể ? Chẳng lẽ là việc đến tỉnh thành ?

Phong Tri Ý lặng lẽ theo một đoạn đường, phát hiện chỉ là một đường hoang mang khắp nơi, cũng giống như mục đích đến việc, giống như đang tìm nào đó.

Chẳng lẽ là tới tìm cô?

Không thể nào?!

Phong Tri Ý trong lòng kinh hãi, nhưng càng càng giống, cô đành tránh gian đổi dáng vẻ và phận vốn của , đó giả vờ kinh ngạc khi ngẫu nhiên gặp .

"Ơ? Sao ở đây?”

Chàng trai luôn luôn yên lặng, trầm , ít tỏ háo hức xúc động nắm chặt lấy tay cô. Mặt mũi căng thẳng, ánh mắt đen nhánh gắt gao chằm chằm cô:

“Cô chứ?”

Giọng khô khốc, khàn khàn, dường như xuất hiện đầy sự lo lắng.

Nhìn đáy mắt trai vô cùng căng thẳng, lo lắng như , còn cả phong trần và mệt mỏi, bẩn thỉu đến mức phù hợp với đường, cố chấp mù mịt quanh quẩn ở đầu đường tìm .

Ngay lập túc Phong Tri Ý cảm thấy trong lòng ấm áp chua xót:

" .”

quên mất, lúc tố cáo "mang điều tra".

cho tới bây giờ cô từng nghĩ tới, trai lo lắng cho như , thậm chí nghĩ biện pháp gì mà ngàn dặm đến tìm .

Phong Tri Ý chỉ cảm thấy hốc mắt chút nóng, mũi chút chua xót, trong lòng mềm mại ấm áp.

Nhìn môi khô nứt nẻ, cô vội vàng bốn phía, đó cầm cổ tay , kéo về phía nhà hàng quốc doanh bên cạnh:

"Đi, chúng ăn cơm .”

lúc sắp trưa .

Chàng trai nắm bàn tay nắm lấy trắng như ngọc, cùng bàn tay đen gầy của tạo nên màu đen trắng tương phản cực mạnh, rút tay theo bản năng, và thật cẩn thận dừng .

Anh giương mắt mắt, khóe miệng lặng lẽ nhếch lên một chút:

"Hình như cô cao hơn một chút .”

"Thật ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boss-tan-the-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-62-gap-lai-chang-trai-tram-on-kia.html.]

Phong Tri Ý kinh ngạc đầu , khi cô tới đây, ở một một gian phòng, nhiều gian riêng tư tự do, dường như việc gì là cô đều ở trong gian chữa trị thể.

Cho nên, bên ngoài mới qua hơn một tháng, cô qua gần một năm, thể đều dưỡng , tiếp tục phát triển là bình thường.

Thế nhưng, qua so sánh với , Phong Tri Ý nhất thời ủ rũ:

"Đâu , vẫn tới bả vai mà.”

Chàng trai mím môi khẽ:

"Bởi vì cũng lớn lên.”

Bây giờ mới mười bảy tuổi, đang là thời kỳ phát triển.

Hơn nữa, những đồ ăn cô đưa cho dường như vô cùng , với thế mạnh gần đây của , đoan lẽ còn cao hơn so với kiếp .

Phong Tri Ý ngẩng đầu vóc dáng gầy gò cao lớn của , cái ít nhất một mét tám chứ?

"Anh còn cao hơn ? Cao như để gì chứ?”

Đôi mắt đen như nước của trai, nhẹ nhàng dịu dàng hiện ý trong trẻo:

"Làm tới bả vai của ?”

Phong Tri Ý khì khì:

" lén so sánh đó.”

Người lùn đều quan tâm đến chiều cao.

Chàng trai nhẹ nhàng mím môi khẽ:

"Cô vẫn còn thể cao thêm nữa mà.”

" ."

Phong Tri Ý bảo theo cô tiếp tục trong nhà hàng:

"Gần đây buổi tối ngủ chân và đầu gối đều thỉnh thoảng đau một chút, còn ăn nhiều cơm, một ngày ít nhất ăn sáu bữa còn cảm thấy đói.”

Hơn nữa mỗi bữa còn ăn ít, với đầu bếp nhà thủ trưởng đều trợn to hai mắt, còn thủ trưởng thì ha hả.

May mà cô gian ăn uống bổ sung, bằng dinh dưỡng cũng theo kịp.

Chàng trai tiếc nuối bàn tay bởi vì cao hơn mà buông , bước chân nhẹ nhàng theo cô nhà hàng:

"Đó là bởi vì thể cao lên, xương cốt đang phát triển, đang hấp thu, cô ăn nhiều một chút.”

"Ừ, ."

Phong Tri Ý chỉ chỉ chỗ bên cạnh:

"Anh tìm một chỗ xuống , mua cơm.”

Chàng trai , mà nhắm mắt theo cô, yên lặng nhẹ nhàng giúp cô bưng đồ ăn mua xong, cũng tranh trả tiền.

Phong Tri Ý thích điểm của trai , cho cái gì cũng sẽ khách sáo đẩy tới đẩy lui.

ghét kiểu khách sáo đó, lề mà lề mề, dứt khoát chút nào.

Hai mua một đống đồ ăn ngon, cố ý tìm một vị trí góc ít xuống.

Vừa ăn cơm, Phong Tri Ý nhỏ giọng kể cho trai bí mật cô mời đến chữa bệnh cho thủ trưởng, cho đỡ lo lắng.

Thiếu niên nàng dùng từ rõ ràng, giữ ý hỏi thăm nhiều phận đối phương cùng với tin tức bệnh gì, chỉ quan tâm hỏi:

"Vậy cô khó ?”

Phong Tri Ý khẽ :

"Không .”

lúc mới thấy thủ trưởng, nếu là nguyên , lẽ cô sẽ trả lời vấn đề nào. Như đến chuyện mất mạng thì chí ít cũng sẽ tự do.

Đừng thấy lão thủ trưởng đối với cô hòa ái dễ gần, ông là một lão tướng quân trải qua sung đạn và m.á.u tanh, sẽ thật sự hiền lành vô hại ?

Nếu cô nửa điểm uy h.i.ế.p đến lợi ích quốc gia, ông sẽ tay với cô tuyệt đối chút lưu tình.

Loading...