Có điều nếu để một lát nữa trời tối thì lẽ sẽ biến mất.
Tình huống khẩn cấp, cô chỉ thể cấp cứu tại chỗ.
Bác sĩ yếu ớt bổ sung một câu:
" ông độc tim, tim ngừng đập ...”
Tô Vọng Đình cũng tới bắt lấy cổ tay Phong Tri Ý, ghé tai nhỏ giọng nhắc nhở:
"Người mất , đừng gây phiền toái nữa.”
Dù , quá mức đau thương sẽ lý trí mà vô cớ giận chó đánh mèo.
Đừng cho hy vọng thất vọng.
“Thử !”
Thấy hy vọng, bà cụ Vương đang lung lay sắp đổ lập tức vững, quyết định lớn tiếng cắt ngang:
"Để cho cô thử !”
Ngay lập tức, ánh mắt ôn hòa của bà cụ chuyển hướng đến Phong Tri Ý, nước mắt đục ngầu lóe ánh sáng yếu ớt:
"Cô bé, cháu cứ thử , vô dụng cũng .”
“ !”
Mọi xung quanh cũng phụ họa theo:
"Để cho cô thử xem, dù lúc cách nào , coi như là nỗ lực cuối cùng .”
cũng đặt câu hỏi:
"Cầm lá thông kim châm rút độc , đùa giỡn cái gì ? Thanh niên trí thức Trần điên đấy chứ?”
Vợ đội trưởng Vương lau nước mắt, mắt đầy hy vọng vội vàng lên tránh :
"Được! Cô thử ! Cô thử ngay bây giờ! Cứu thì chịu trách nhiệm!”
Phong Tri Ý rút tay khỏi tay Tô Vọng Đình, xổm xuống bên cạnh đội trưởng Vương.
Lấy khăn tay lau lá thông, thực là dùng dị năng khử trùng, với Vương Kiến Quân, con trai lớn của đội trưởng Vương:
"Cởi áo của cha .”
Nếu là xưa nay quen , hề tiếp xúc qua với cô thì thể cô sẽ nhiều chuyện.
đội trưởng Vương là một thật thà giản dị, luôn quan tâm chăm sóc cho cô.
Nhận ơn của , cô thể thấy c.h.ế.t cứu chứ?
Vương Kiến Quân hoang mang Phong Tri Ý, về phía và bà nội của , bà nội hung dữ với :
"Mau lên!”
Vương Kiến Quân lúc mới vội vàng cởi áo của cha .
Trong lúc đang tò mò:
"Làm lá thông thể đ.â.m huyệt vị."
Thì Phong Tri Ý dùng lá thông tiêu độc nhắm huyệt vị, từng cây từng cây kim châm xuống, châm huyệt, cho từng đợt tiếng hô lên kinh ngạc.
Thực cô cũng cái gì gọi là kim châm rút độc, mà là mượn cơ hội rót sức sống để giữ mạng .
Sau đó dùng dị năng đưa độc tố trong m.á.u loại bỏ , tập trung huyệt vị theo vết châm tiết ngoài.
Cô cũng dùng dị năng liên tục chữa trị lục phủ ngũ tạng, mạch thần kinh "đình công", cho chúng một nữa hoạt động .
Không bao lâu , dòng m.á.u màu đen theo từng sợi lá thông trào ngoài, khiến quần chúng kinh hô:
"Mau xem kìa! Máu độc thật sự rút kìa!”
Một lát :
"Rút ! Màu xanh đen mặt đội trưởng Vương nhạt !”
Ngay đó:
"Mau n.g.ự.c đội trưởng Vương kìa! Phập phồng! Phập phồng !”
Sau đó :
"Sắc mặt khôi phục ! Huyết khí khôi phục !”
......
Đợi m.á.u đen chảy hết, Phong Tri Ý dùng dị năng kiểm tra một , đảm bảo sức sống trong cơ thể đội trưởng Vương khôi phục như thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boss-tan-the-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-55-doi-truong-vuong-bi-ran-doc-can.html.]
Các chức năng cơ thể một nữa hoạt động như cũ, cô mới dùng dị năng rút lá thông , để Vương Kiến Nghiệp lau sạch vết m.á.u đen đội trưởng Vương.
"Thanh niên trí thức Trần, ?!"
Con dâu đội trưởng Vương nhịn , vội vàng hỏi cô.
Phong Tri Ý thu hồi lá thông, mỉm trấn an cô :
"Được , đưa về nghỉ ngơi một hai ngày là thể bình phục.”
"Thật ?!"
Con dâu đội trưởng Vương kinh ngạc vui mừng đến mức âm thanh đều nổ tung .
Bà cụ Vương kích động đến cả phát run, liên tiếp :
"Được! Được! Được!”
Bác sĩ vội vàng kiểm tra đội trưởng Vương một chút, đó khiếp sợ thể tưởng tượng nổi:
"Được ! Khỏe thật ! Thật sự sống !”
“Thật quá!”
Người nhà họ Vương kích động, vui mừng phát .
Bà cụ Vương cảm động đến mức cái gì, bà kéo Phong Tri Ý kích động đến môi run rẩy:
"Thật sự là cám ơn cháu gái! Cảm ơn cháu nhiều! Bà già cũng nên cám ơn cháu như nào mới nữa.”
Sau đó bà vội vàng dặn dò cháu trai lớn:
"Nhanh! Mau đưa cha mày về nhà!”
Nghĩ đến cái gì, bà hỏi Phong Tri Ý:
"Cháu gái , con trai bà khi nào mới thể tỉnh ? Có cần uống thuốc gì để bồi bổ gì ?”
"Không cần uống thuốc khác, nghỉ ngơi hai ngày là ạ."
Thuốc bổ đến cũng hiệu quả chữa bệnh bằng cô dùng dị năng hệ mộc nuôi dưỡng.
Cô dùng dị năng giúp đội trưởng Vương nuôi dưỡng qua, cần uống nhiều thuốc khác:
"Có điều thể ăn một chút đồ bổ máu.”
"Về phần khi nào thể tỉnh ."
Phong Tri Ý đến đây thì lướt qua đội trưởng Vương đang Vương Kiến Quân cẩn thận ôm lấy, nhắc nhở bà cụ Vương:
"Bà xem kìa.”
Mọi theo, đội trưởng Vương mới Vương Kiến Quân ôm kêu lên một tiếng đau đớn.
Vậy mà ông từ từ mở mắt , đó thấy con trai ruột ôm thì , còn thấy vây xem giống như vật hiếm lạ, vẻ mặt ông mơ hồ:
"Làm ?”
Giọng của ông thì vẻ bệnh nặng mới khỏi khàn khàn và suy yếu.
Cả đám giống như nước nhỏ trong chảo dầu nóng bỏng, "Bùm" một cái nổ tung!
Sau đó, mồm năm miệng mười cho đội trưởng Vương ông còn hô hấp như thế nào, nhịp tim, thanh niên trí thức Trần Tri dùng lá thông châm kim rút độc như thế nào, mạnh mẽ đoạt ông từ trong tay Diêm Vương như thế nào!
Phong Tri Ý thấy kích động vui mừng thì mỉm , lặng lẽ một tiếng động rời khỏi đám .
Cô đang chuẩn xử lý lá thông trong tay, thì bác sĩ trong trạm y tế đuổi theo kích động chặn :
"Làm cô ?! Y học cổ truyền thực sự lợi hại như ? Châm cứu thực sự kỳ diệu như ? Vậy mà thể khởi tử hồi sinh!”
"Đâu , đội trưởng Vương chỉ là tạm thời sốc, chỉ tác động lên huyệt đạo của ông , để cho ông từ từ tỉnh mà thôi."
Phong Tri Ý xong, cô vòng qua ông ném lá thông đống lửa đốt rác ở bên cạnh.
Bác sĩ vội vàng nhào tới bắt lấy:
"Đừng ném đừng ném! sẽ giữ để nghiên cứu nó!”
Phong Tri Ý nhanh tay ném đống lửa đốt rác:
"Đây chỉ là lá thông bình thường, phía còn chút độc tố nhỏ, xử lý hết, giá trị nghiên cứu .”
"Vậy thế nào mà cô thể đ.â.m lá thông huyệt đạo?"
Bác sĩ khiêm tốn hỏi han:
"Làm thể hút độc tố ? Với ! Rõ ràng trái tim của ông ngừng đập, hô hấp cũng còn, mạch cũng nhúc nhích, dùng lá thông đ.â.m huyệt thì tất cả đều hoạt động ? Nguyên lý là gì ?”
“Đừng hỏi nữa!”
Phong Tri Ý cố ý nhỏ: