"Cô yên tâm, cái đồng hồ coi như mua của cô, cam đoan sẽ bồi thường cái mới cho cô!”
Biết mục đích của nữ chính, Phong Tri Ý hứng thú cùng diễn tiếp với cô nữa, cô mặt lạnh vui:
"Vậy cô trả đồng hồ cho thì cần xuất hiện mặt nữa, thấy cô!”
Nói xong, cô giống như tức giận xoay rời .
Hứa Lê Hương ngạc nhiên, trong kế hoạch của cô thanh niên trí thức Trần lương thiện hào phóng sẽ , còn thể sẽ thương xót đồng cảm với cô , an ủi cổ vũ cô , thậm chí ủng hộ vật chất cho cô từ vũng bùn nhà họ Hứa độc lập ở riêng.
cô tuyệt đối ngờ thanh niên trí thức Trần luôn ngây ngô, tính tình bụng nhăn mặt với . Hơn nữa, còn dấu vết xích mích.
Sao nhỉ?!
Hứa Lê Hương lúc quan tâm đến những thứ khác, vội vàng đuổi theo.
Phong Tri Ý từ sân nhà họ Hứa , thì thấy Triệu Học Binh cùng Tô Vọng Đình ở cửa trong đám quần chúng vây xem.
Không là đúng lúc ngang qua, là vây xem náo nhiệt.
Tốt gì cũng coi như là quen , thấy mắt chạm mắt, Phong Tri Ý đành gật gật đầu với Tô Vọng Đình, bước .
Tô Vọng Đình thấy cô thì sáng mắt lên nghênh đón, chặn đường của cô:
"Trùng hợp thật, cô cũng ở đây ! Có chuyện gì xảy ? Tại nhiều vây quanh như ?”
Vậy chắc là đúng lúc ngang qua.
Có điều Phong Tri Ý hứng thú chuyện của nhà họ Hứa với :
"Không rõ lắm, xin nhường đường, ..."
“Thanh niên trí thức Trần!”
Phong Tri Ý còn hết, Hứa Lê Hương đuổi theo cắt đứt.
Hứa Lê Hương vội vàng chạy đến mặt Phong Tri Ý:
"Có cô tức giận ? Xin , thực sự chuyện sẽ xảy . Cô yên tâm, dù táng gia bại sản, cũng nhất định sẽ trả đồng hồ đeo tay cho cô!”
Phong Tri Ý lạnh nhạt đưa tay về phía cô :
"Vậy cô bồi thường !”
Hứa Lê Hương sự thẳng thắn của cô cho lúc xanh lúc trắng lúc đỏ:
"Có thể, thể thư thả một thời gian ? Chờ , ..."
Trong sự tủi của cô một chút tức giận, thanh niên trí thức Trần thông tình đạt lý như chứ?
Sau ? Chờ cho đến khi cô phát đạt ? Phong Tri Ý bây giờ thấy nữ chính thật sự nhàm chán, cô phản ứng cô nữa:
"Bồi thường , thì đừng xuất hiện ở mặt nữa.”
Nói xong, cô vòng qua Tô Vọng Đình thẳng.
Tô Vọng Đình thấy Phong Tri Ý mặt lạnh, cũng dám lỗ mãng, vẻ mặt hoang mang hỏi ai:
"Sao , chuyện gì xảy ?”
“Cái !”
Thím Tiền ở bên cạnh nhịn cái miệng rộng từ lâu nhảy .
Oang oang oang chuyện Hứa Lê Hương mượn đồng hồ của Phong Tri Ý cưới dâu cho nhà họ Hứa nhưng lấy , miệng bà nhanh đến mức khiến kịp phản ứng.
Nói đến mức Hứa Lê Hương bối rối phủ nhận:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boss-tan-the-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-52-dung-xuat-hien-truoc-mat-toi.html.]
"Không ! Không như ! cố ý..."
Phong Tri Ý dần dần xa, cũng đầu mà nhếch môi.
Nữ chính lúc coi trọng nam chính nhỉ? Cứ hoang mang rối loạn như thế mặt nam chính ? Thậm chí cả khổ chủ như cô cũng mặ kệ ?
Cô vốn dĩ thấy nữ chính khổ như bắp cải trong đất hoang, nhưng buông xuôi mà tự cứu , cố gắng hướng lên.
Phong Tri Ý thích kiểu loại sinh mệnh cứng cỏi bất khuất , cũng ngại thuận tay kéo cô một phen, cho nên cô mới cho phép nữ chính tính toán nhỏ đối với .
mà, một ít cơ hội vô hại thì cũng thôi, thậm chí mượn cô một ít đồ vật chuyện thì cũng .
nữ chính voi đòi tiên, chỉ lợi dụng đồ đạc của cô, mà còn lợi dụng cả thể cô, nhất định kéo cô công cụ.
Đứng ở đó chỉ trỏ nhạo cô ngốc, thế nào tôn trọng khác, để ý đến cảm giác cùng thể diện của cô.
Kể cả là cô thấu nhất cử nhất động của cô đều mục đích với Phong Tri Ý, dù tình tiết của nguyên trong sách như thế nào, nhưng nữ chính xoay mòng mòng như thì cũng sẽ cảm thấy hổ và khó chịu chứ nhỉ?
Có lẽ ở trong mắt nữ chính, cô hề thương tổn đến "Phong Tri Ý", đồng hồ đeo tay cũng nhất định sẽ trả cho cô, chỉ là mượn một chút mà thôi, cũng chuyện lớn gì.
Huống chi cô đối với "Phong Tri Ý" ân cứu mạng, loại chuyện nhỏ như , "Phong Tri Ý" chắc là sẽ để ý.
hành vi vì để đạt mục đích của , mà hề bận tâm đến cảm giác của khác mà tùy ý lợi dụng, cho Phong Tri Ý khá khoan dung đối với nhân tính sinh một chút phản cảm.
Đối với Phong Tri Ý mà , để thể cuộc sống hơn, sử dụng thủ đoạn tính toán đồ đạc đều thể, kết giao quan hệ mục đích cũng , dù sống ở thời đại ai cũng dễ dàng, cố gắng hướng lên gì sai.
hành vi tôn trọng khác, thì chạm đến giới hạn của cô .
Cho nên, Phong Tri Ý thuận theo cô nữa.
AI đo lường thấy chủ nhân tức giận, mặt lạnh, nhưng thực tâm trạng hề d.a.o động, đến đêm khuya Phong Tri Ý tiến gian, AI nhịn hỏi:
"Chủ nhân, lúc đó ngài cố ý nổi giận với nữ chính ?”
"Ừ."
Phong Tri Ý tiến là tiếp tục an dưỡng thể, lợi dụng chênh lệch thời gian dưỡng hơn nửa năm, thể đạt tiêu chuẩn sức khỏe bình thường.
"Vậy vì ngài vạch trần luôn mánh khóe của nữ chính, như cô chắc chắn sẽ mặt mũi đến tìm ngài nữa.”
“Bây giờ ngài giữ đường sống cho cô thì chắc chắn cô vẫn sẽ dựa .”
AI cảm thấy đây giống phong cách việc như một của Phong Tri Ý.
"Bởi vì chó cùng sẽ dứt giậu."
Phong Tri Ý ở trong linh tuyền, nhắm mắt vận chuyển dị năng:
"Hoàn cảnh gia đình nguyên hiện tại rõ ràng, phận của mắt chắc an .”
“Nếu để cho nữ chính còn cách nào lợi dụng , về cô cũng thể trèo lên những mối quan hệ lưng , thì ai cô thể tới, cử cáo để đổi lấy lợi ích .”
"Chắc là sẽ ."
AI lật lật sách:
"Theo tình tiết trong sách, nhân cách nữ chính cũng tệ lắm.”
Phong Tri Ý gì:
"Sách là nhận thức chủ quan của tác giả, lập trường khác đánh giá nữ chính cũng sẽ giống .”
“Giống như một ác độc tày trời đối với con vô cùng , đối với khác là , nhưng đối với con cái thì là .”
“Tốt của tất cả chỉ là tương đối, tiêu chuẩn tuyệt đối.”
"Hơn nữa trong sách , nguyên cũng mất sớm, phẩm tính con cũng sẽ theo kỳ ngộ mà phát sinh biến hóa.”
“Ai mà nữ chính thể bởi vì sự tồn tại của mà đổi .”