Nguyên chủ xuất quyền quý, cô lòng tự trọng của riêng .
Cho dù rơi cảnh cơ cực, khổ sở, thì cũng từng cúi đầu lấy lòng nịnh nọt bất cứ ai.
Hơn nữa nguyên còn xinh hơn cô nhiều.
Phong thái, giá trị đạo đức cũng thua kém cô tý nào. Nam châm cùng cực thì sẽ đẩy .
Hhơn nữa nếu so sánh về nhan sắc... Nguyên đến mạng cũng sắp giữ nên đương nhiên thèm để ý những thứ .
Giang Diệu Diệu thì để ý.
Hai tuy rằng từng giao lưu với , nhưng rõ ràng hào quang của hai hợp, Giang Diệu Diệu cũng nửa phần thiện ý với nguyên .
Cho nên cho dù ở lập trường của nguyên , Phong Tri Ý cũng chịu thiệt thòi gì, vì cô từ chối mà hề gánh nặng tâm lý.
Giang Diệu Diệu bất ngờ khiến sắc mặt cứng đờ, cô từ từ thu tay , mặt ngỡ ngàng.
Chu Mạn Mạn ở bên cạnh thấy thì vội vàng :
"Hoa mọc ở khắp núi, Diệu Diệu thích thì ngày mai chúng tự hái là .”
Hạ Mai đang rửa tay hiên bếp càng nước gây khó dễ:
"Trần Tố Tố, hoa của cô đừng bỏ trong phòng nha! Hoa hoa thảo mộc chiêu sâu, muỗi ở nông thôn độc, cắn cô bồi thường ?”
Bởi vì trời mưa , các nam thanh niên trí thức ở hiên chẻ tre sọt cũng thi gật đầu.
Nói hoa thu hút sâu, cắn mắc bệnh gì thì .
Một khác rằng cô là diễn xuất của nhà tư bản, mau vứt hoa , đừng tự chuốc lấy họa.
Ngay cả Phạm Khải Minh luôn công bằng và công chính cũng khó xử cô.
Nói cắm hoa gì đó, quả thật dễ dàng nắm bắt nhược điểm của chủ nghĩa tư bản, bảo cô cẩn thận trong ăn và hành động một chút thì hơn.
Phong Tri Ý quả thực phì , cô bẻ một ít hoa để cắm bình, chỉ vì chia cho Giang Diệu Diệu, thì dẫn đến tình cảnh "chúng bạn xa lánh" ?
Chir Lục Giai Lương đành lòng cô như nên mở lời đề nghị:
"Đồng chí Trần, nếu cô thật sự thích thì là trồng hoa chân tường ngoài sân ? Vậy thì cô cũng thể ngắm mỗi ngày .”
"Được."
Phong Tri Ý gật gật đầu, cô là một lớn tuổi tâm lý nhanh nhạy, cô sẽ so đo với đám thanh thiếu niên mới trưởng thành hoặc vị thành niên .
Hơn nữa phòng ngủ của một cô, những bạn cùng phòng khác đều đồng ý, thì cô quả thật thể tự tiện nuôi cái gì khác.
Phong Tri Ý vốn tha thứ cho việc tối qua bọn họ lạnh lùng với , cô tính lấy nấm và măng nhặt cho thêm thức ăn.
Bây giờ như , cô đành tranh thủ lúc trồng hoa ở góc sân, bỏ hết đồ đạc trong sọt trong gian.
Nguyên rơi cảnh khổ sở như , cũng từng cúi đầu lấy lòng khác nửa phần.
Cô thể mất phong phạm của nguyên , lấy mặt nóng dán m.ô.n.g lạnh của chứ?
Vốn dĩ cô thấy đám thanh thiếu niên sống quá khổ sở, chăm sóc bọn họ một phen, nhưng ai ngờ năm bảy lượt như ý nguyện.
Trong lòng Phong Tri Ý còn hứng thú, còn sống chung với bọn họ nữa, về cứ việc ai nấy , ko dính dáng gì đến .
Làm xong cô về phòng thu dọn, trong phòng bếp tiếng gọi ăn cơm.
Khi Phong Tri Ý phòng bếp, thấy Hạ Mai đang múc canh rau dại nấu xong , sắc mặt cô đột nhiên biến đổi, cô chằm chằm chậu sứ trong tay cô đang dùng để đựng canh:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boss-tan-the-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-31-nguyen-than-co-long-tu-trong-cao.html.]
"Cô dùng chậu để đựng canh?!”
Lục Giai Lương cùng tổ nấu cơm với Hạ Mai thấy sắc mặt Phong Tri Ý tái mét, vội vàng giải thích:
"Chậu khi rửa đồ ăn xong rửa rửa nhiều , sạch sẽ !”
"Còn dùng để rửa đồ ăn?"
Sắc mặt Phong Tri Ý càng thêm khó coi, cô lớn tiếng hỏi Hạ Mai:
"Tối hôm qua cô nấu cơm cũng dùng cái rửa rau và đựng canh ?!”
Hạ Mai hôm qua cô nấu cơm, hôm nay là đến lượt cô .
Hôm qua buổi trưa Phong Tri Ý ăn ở điểm thanh niên trí thức, sáng sớm hôm nay ngoài đến bây giờ mới về, cho nên cô Hạ Mai vẫn dùng chậu rửa rau để đựng canh.
Hạ Mai tiếng hét lớn của cô cho giật , cô lập tức khó chịu trừng :
" ! Có chuyện gì ? Còn chê ?!”
Phong Tri Ý lập tức cảm thấy dày co rút, cô đầu lao khỏi phòng bếp "ọe" một tiếng, chống tường rào mà nôn mửa!
Lục Giai Lương vội vàng theo:
"Cô ? Không chứ?”
"Cô ý gì..."
Hạ Mai nổi giận đùng đùng lao , thấy Phong Tri Ý nôn khan thì ánh mắt quỷ dị hỏi:
"Không là cô “” đấy chứ?”
Đám thanh niên trí thức đang chuẩn ăn cơm Hạ Mai lớn tiếng, thì ;ập tức hứng thú về phía Phong Tri Ý.
Thấy cô cũng ý thức bản sai sai, còn tận dụng thứ để vu khống nên Phong Tri Ý tức giận chửi thề luôn:
"Mẹ nó, cô dùng chậu rửa mặt, rửa chân, rửa m.ô.n.g để rửa rau, đựng canh?! Cô thấy kinh tởm !”
Hai ngày nay cô ăn cơm ở điểm thanh niên trí thức, nhưng sáng hôm qua cô uống canh rau dại.
Chẳng qua lúc đó canh múc trong vại cho cô, nên cô chú ý tới canh rau dại dùng chậu rửa mặt đựng qua!
Lời khiến sắc mặt biến đổi, "ầm" một cái về phía Hạ Mai!
Hạ Mai cho là đúng, cô hợp tình hợp lý hung hồn mỉa mai ngược :
"Làm , ?! là rửa sạch mà dùng nó! Cô phân biệt cái gì?”
“Thật sự cho rằng bản là thiên kim đại tiểu thư ?! Cũng xem là cái loại gì!”
Phong Tri Ý sự hung hồn của cô cho kinh hãi, cô mờ mịt những khác:
"Chẳng lẽ đều cảm thấy ?”
Đa đúng là thấy gì quan trọng, cũng rửa sạch sẽ thì gì ?
Ngược còn khó hiểu cô, một nam thanh niên trí thức thậm chí còn khéo léo giễu cợt cô to chuyện, vẻ đây, dồn ép khác.
Chỉ vẻ mặt Lục Giai Lương là chút giống táo bón, tỏ cách chút .
Sắc mặt Liêu Chí Hồng cũng xanh xao, chút chán ghét.
Cuối cùng Phạm Khải Minh cẩn thận rửa sạch thì vấn đề lớn, bảo cô nên so đo nhiều, quen là .