Boss Tận Thế Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 154: Rút đơn kiện

Cập nhật lúc: 2025-08-14 10:42:58
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phong Tri Ý xong khỏi châm biếm lạnh lùng:

"Thật là quá! Mẹ ruột tố cáo con gái, đó là thù hận to lớn đến mức nào chứ? Dù là hổ thì vẫn ăn thịt con !”

“Bà sợ cháu phá hoại hạnh phúc của bà ? Sự tồn tại của cháu khiến bà khó chịu? Mong loại bỏ cháu để thể thở phào như thế cơ ?"

Phong Tri Ý thực sự phụ nữ ích kỷ, lạnh lùng và vô tình đến cực điểm choáng váng, cô cảm thấy khó chịu!

Mạnh Tây Châu rót một cốc nóng cho ông thủ trưởng, phần tức giận và lạnh lùng, thì vội vàng xuống bên cạnh cô, an ủi cô bằng cách nắm tay cô: Ai đối xử như , lẽ cũng khó chịu lắm chứ?

Ông thủ trưởng uống một ngụm nóng để xua cái lạnh là do thời tiết là do lòng , lẳng lặng thở dài:

"Các tội danh cháu kiện nhà họ Sở, ông giúp cháu dập tắt , ngày mai cháu nên rút đơn kiện ."

Phong Tri Ý Mạnh Tây Châu với ánh mắt " ", thấy lời thì sửng sốt:

"Tại ạ? Dù nhà họ Sở , nhưng những gì cháu kiện họ cũng là sự thật mà! Họ thực sự về hành vi độc ác như rắn rết đối với cháu gái của ?"

"Biết thì ? Là con gái g.i.ế.c cháu gái, họ quyền gì can thiệp? Họ chỉ lạnh lùng mà thôi."

Ông thủ trưởng từ từ phân tích cho cô :

"Hơn nữa, những tội danh cháu kiện, vì thời gian quá lâu, thể đưa bằng chứng chính xác. Chỉ tội bỏ rơi, đó cũng là tội của phụ nữ đó, nhiều lắm cũng chỉ bồi thường cho cháu một tiền, đối với nhà họ Sở thì đáng kể."

"Về việc quản gia gọi cô chủ Sở và những hành vi phong kiến hoặc chủ nghĩa tư bản, trong nhà họ Sở đông, thuê giúp việc tính là gì cả.”

“Cháu xem những gia đình chút địa vị ở Bắc Kinh, nhà nào bếp, giúp việc? Những cái gọi là phong kiến , thực chỉ thể bức hại những quyền thế thôi.”

“Những quyền thực sự, họ chỉ cần giả vờ một chút, dễ dàng tìm lý do, thoát khỏi tội danh."

Chủ yếu là:

“Nhà họ Sở hiện tại mạnh, trong quân đội họ đều có người có thể lên tiếng được, ngay cả ông cũng tránh né.”

“Tốt nhất là cháu nên đối đầu với họ. Nếu , họ thể lấy phận của cháu để giở trò. Cháu thì thể , nhưng ông nội cháu sẽ hãm hại."

Phong Tri Ý thì im lặng một lúc, đó khẽ gật đầu:

"Được. Vậy ngày mai cháu sẽ rút."

"Ừ."

Ông thủ trưởng thở phào nhẹ nhõm, ông thật sự sợ Phong Tri Ý tức giận bướng bỉnh mà lấy trứng chọi đá.

“Bây giờ là thời buổi rối loạn, ở Bắc Kinh có vài thế lực đang đánh cờ, sợ là lại muốn gây nhiễu loạn lớn.”

Nói đến đây, ông dừng một chút :

“Ông giúp cháu che giấu phận quân y. Ngày mai khi rút đơn thì tranh thủ lúc nhà họ Sở còn chú ý, hai người hãy nhanh chóng về. Đừng ở Bắc Kinh nữa, phí công làm quân cờ của người khác.”

Mạnh Tây Châu nghĩ đến những sự kiện lớn thời điểm ở kiếp và gật đầu đồng ý.

Bọn họ chỉ là con tép nhỏ, đừng dây chuyện quốc gia đúng sai như .

Nếu cẩn thận sẽ trở thành bia đỡ đạn.

Ông thủ trưởng hình như bận rất nhiều việc, ông qua đây giải thích một chuyện và bảo bọn họ nhanh chóng về, vội vàng rời .

Điều làm cho hai người Phong Tri Ý và Mạnh Tây Châu cảm nhận rõ ràng tình hình Bắc Kinh đang rất căng thẳng.

, ngày hôm , Phong Tri Ý rút đơn kiện, thu dọn đồ đạc và chuẩn rời ngày kế tiếp.

Thế nhưng, chuyện cho Phong Tri Ý cảm thấy tức giận và khó chịu, nửa đêm vẫn trằn trọc ngủ :

Không, cô là thù tất báo, tuyệt giữ lại qua đêm để chính mình khó chịu. Vì vậy cô lập tức dậy, chạy đến nhà họ Sở để gây rắc rối.

Trong xã hội bọn họ quyền thế lớn đến mức cô tạm thời thể , nhưng chẳng lẽ cô thể dùng phương thức của riêng mình để lấy lại danh dự ?

Mặc dù nói việc cô sử dụng dị năng của để đối phó với thường là điều vô lý, nhưng biết ông trời nhìn cô .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boss-tan-the-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-154-rut-don-kien.html.]

bọn họ bắt nạt một cô gái quen biết, có chỗ dựa như vậy thì ?

Nếu thật sự báo ứng, cho dù cô phản phệ thì cô cũng sẽ đòi công đạo cho nguyên .

Thực sự là khinh người quá đáng!

Loay hoay ở nhà họ Sở xong, ngẫm lại đầu sỏ gây nên việc , Phong Tri Ý lại đến nhà họ Đỗ tặng cho người phụ nữ một món quà lớn.

Chẳng phụ nữ coi trọng tình yêu và hạnh phúc của nhất ? Vì thế mà tiếc g.i.ế.c c.h.ế.t chính con gái .

Vậy hãy để tình yêu và hạnh phúc của bà biến thành trò , khiến tất cả đàn ông thế giới đều ghê tởm và coi thường bà , để xem bà còn theo đuổi tình yêu và hạnh phúc của như thế nào đây.

Về phần nhà họ Đỗ, tạm thời họ vẫn chọc tức cô.

Nếu người phạm cô thì cô cũng phạm người.

Sau khi bày trò xong, Phong Tri Ý thoải mái ngủ đến rạng sáng, đó cùng Mạnh Tây Châu lên tàu trở về.

Chỉ có điều tàu, rõ ̀ng Mạnh Tây Châu trầm mặc hơn rất nhiều.

Mặc dù đây nhiều nhưng kiểu trầm mặc khác với sự trầm mặc khi ít .

Tuy trước đây vốn ít nhưng đôi mắt nhanh nhẹn, trong trẻo, lấp lánh như , thỉnh thoảng sẽ hỏi và trả lời cô.

, nặng nề chằm chằm trong im lặng, như thể đang suy nghĩ điều gì đó.

"Làm ?"

Phong Tri Ý bóc một quả quýt đưa cho :

"Đang suy nghĩ gì đấy? Mày nhíu lại đến mức sắp dính chặt luôn rồi kìa."

"Không gì."

Mạnh Tây Châu cầm lấy quả quýt, màn sương mù đen vô hình dường như tan biến ngay khi Phong Tri Ý chạm nó.

Cả người u ám từ vực sâu trở về lại hiện thực, trong nháy mắt tràn ngập ánh nắng, sạch sẽ và trong suốt.

Mạnh Tây Châu chút phòng bị mà nhét quả quýt vào miệng, đó lông mày nhíu hết lại vì chua.

Ngẩng đầu Phong Tri Ý, thấy cô vui vẻ vì thành công trêu ghẹo .

Thấy cô hề có vẻ lo lắng nào, hình như hề bị nhà họ Sở dọa đến thì Mạnh Tây Châu thả lỏng và mỉm cười:

chỉ đang nghĩ, khi đưa cô về, sẽ phải lên tỉnh làm việc một hồi, cô ở đại đội Mộng Trang một mình được chứ?”

Phong Tri Ý điều chỉnh vẻ mặt bằng một nụ cười:

"Có thể chứ, có gì mà thể. Anh muốn tỉnh, là ông thủ trưởng giao việc cho đúng ?”

"Ừ."

Mạnh Tây Châu nhẹ nhàng gật đầu, thực là do phát triển sự nghiệp càng sớm càng .

Kể từ khi sống , luôn quan tâm đến điều gì.

Cho dù là trả thù, cũng còn vội vã như nữa.

Dù một việc xong ở kiếp cũng giống như xào thức ăn để qua đêm, nhàm chán cực kì.

Trừ khi một phương thức trả thù mới, có thể đem giày vò đối phương đến mức sống bằng chết thì sự hứng thú của mới thể được khơi dậy.

Anh thà để họ sống trong đau đớn còn hơn để họ chết.

Cho nên từ khi sống , vẫn luôn được ngày nào ngày ấy, luôn thái độ chậm ̃i.

bây giờ, khi Mạnh Tây Châu gương mặt đơn giản và trong sáng của Phong Tri Ý, khỏi mỉm .

Dường như dù cô trải qua điều gì thì từ đầu đến cuối cô vẫn luôn thuần khiết, ung dung và thoải mái.

Loading...