Boss Tận Thế Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 136: Chạy quân nhu á?

Cập nhật lúc: 2025-08-14 10:42:11
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2qKMmfTlXl

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

để đề phòng, Phong Tri Ý bảo AI lặng lẽ cách âm của từ trường, đó hỏi Mạnh Tây Châu chuyện cô ấy tò mò lúc chiều:

"Nói cho , tại ở Bắc Kinh? Thời gian này đều ở Bắc Kinh ? Bận rộn việc gì ?"

“Ừ.”

Mạnh Tây Châu nhẹ nhàng gật đầu, rót cho cô một tách , đó xuống đối diện cô, ghé sát cô thì thầm:

đang giúp ông thủ trưởng điều quân nhu ở Bắc Kinh.”

"Quân nhu?"

Phong Tri Ý bất ngờ sửng sốt:

"Đây là công việc của trưởng ban quân nhu ? Làm thể làm ? Lẽ nào cũng nhập ngũ và đăng ký quân tịch ? Ồ đúng, thành phần của trong sạch! Chắc hẳn là được làm lính!"

Mạnh Tây Châu để ý đến việc cô lý lịch của .

“Ừ, ông thủ trưởng cũng như , xuất hiện tại của thể coi là nên mới giao phụ trách những việc trong bóng tối.”

“Ông còn nói rằng, chế độ thành phần hiện tại phù hợp, rõ ràng chia thành ba, sáu, chín giai cấp, khiến nhân dân đồng tâm, cản trở sự phát triển của đất nước, về thể sẽ bãi bỏ.”

Kỳ thật câu cuối cùng là ý của ấy, cố ý mượn lời của thủ trưởng. Bởi vì điều bãi bỏ ở kiếp , chỉ còn vài năm nữa thôi.

Về phần quân nhu, cũng là lĩnh vực mà cố ý thể hiện sự chuyên nghiệp của , và khéo léo xin từ ông thủ trưởng.

Chờ đến khi nguồn gốc minh bạch và chính đáng, đến khi cải cách và mở cửa, mảng cung cấp quân nhu sẽ rộng lớn và đầy triển vọng, cần nhập ngũ cũng thể .

Ngược , làm quân nhân ở một phương diện nào đó quá nhiều hạn chế, sẽ bó tay bó chân, cũng ý định nhập ngũ.

Phong Tri Ý tin rằng ông thủ trưởng quả thực tầm xa như , vấn đề bối cảnh gia đình quả thực xóa bỏ mười năm hỗn loạn nên cũng nghĩ nhiều về điều đó.

Chỉ là, quân đội hiện tại cũng công tác bí mật ? Phong Tri Ý lo lắng:

“Việc đang bây giờ nguy hiểm ?”

Mạnh Tây Châu ánh mắt quan tâm của cô, nhẹ nhàng mỉm :

"Có một chút, nhưng cũng vấn đề lớn."

Phong Tri Ý khẽ gật đầu, đột nhiên phản ứng lại:

"Ồ, đúng! Thủ trưởng biết phận của rồi ?"

Trước đây cô giới thiệu Mạnh Tây Châu với ông thủ trưởng như thế nào nhỉ? Đồng bọn cũ?

Mạnh Hy Châu mím môi buồn cười:

"Ông ấy , chỉ là thèm vạch trần cô mà thôi."

Phong Tri Ý:

"... còn tưởng rằng ông ấy sẽ ̉nh rỗi nhàm chán như vậy mà kiểm tra một tầm thường như nữa chứ!"”

Mạnh Hy Châu nhẹ nhàng cười :

“Ông ấy cần , đương nhiên tra rõ là ai .”

“Nói cũng đúng!”

Phong Chi Ý khẽ gật đầu:

“Xem ông ấy cũng là một nhìn vào xuất .”

Mạnh Tây Châu nghĩ:

"Đó là bởi vì cô tiến cử , nếu cô nghĩ ông dùng như ."

Dù trong bộ đội có nhiều binh sĩ “ thế trong sạch”, ông ấy là thủ trưởng làm tìm để dùng? Còn có nhiều mối quan hệ với ông đấy.

"Đó cũng là bởi vì năng lực để ông ấy trọng dụng ."

Phong Tri Ý cảm thấy điều chủ yếu dựa chính .

"Nếu như đủ năng lực, tiến cử cũng vô dụng."

Mạnh Tây Châu nở một nụ hiền lành:

"Cho nên, để phụ lòng cô tiến cử, chắc chắn sẽ thể cô mất mặt."

Lời nói này... Phong Tri Ý đột nhiên cảm thấy chút được tự nhiên, cô đổi chủ đề:

"Việc đó của xong ? Ngày mai khi về tỉnh, dự định về đại đội Mộng Trang rồi."

"Xong , cùng thôi."

Mạnh Tây Châu sắp xếp cuộc sống theo lịch trình của cô:

" khi chúng trở , đại đội Mộng Trang có thể đã là một vùng hoang phế. Cô chắc chắn là bị mất hết đồ rồi đúng ?”

“Ngày mai chúng sẽ đến tỉnh thành, mua thêm ít đồ về. Cả huyện bên đó ngập lụt, lẽ mua nhiều .”

Phong Tri Ý suy nghĩ một chút :

"Được."

Mạnh Tây Châu ngoài cửa sổ trong màn đêm sâu thẳm, dậy trải chăn cho cô:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boss-tan-the-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-136-chay-quan-nhu-a.html.]

“Vậy cô mau ngủ , trời khuya , sáng mai xe sẽ đến sớm.”

“Ừ.”

Phong Tri Ý xuống bao lâu, đèn tắt.

Mạnh Tây Châu giường đối diện cô, cách đầy một mét, trong lòng cảm thấy ấm áp và bình yên.

Xem đây là đầu tiên cùng cô ngủ lại qua đêm, điều thực sự khiến ngủ.

Ngày hôm xe đã đến tỉnh thành sớm, khi xuống xe, trời tờ mờ sáng, Phong Tri Ý còn buồn ngủ, cả người mơ mơ màng màng.

Mạnh Tây Châu ở bên cạnh thầm ngớt, cảm thấy cô vô cùng đáng yêu.

Thỉnh thoảng đưa tay phía để bảo vệ cô khỏi đám đông xô ngã

“Rất buồn ngủ ?”

“Cũng ̣m.”

Phong Tri Ý dụi dụi mắt, giường ngủ quá chật, khó thể trở . Cả buổi tối cô nửa tỉnh nửa mơ, cảm thấy khó chịu vô cùng.

Mạnh Tây Châu thấy cô rõ ràng là thiếu ngủ nên :

"Lát nữa sẽ mua đồ, cô thể ngủ bù, buổi chiều chúng sẽ về."

Ông thủ trưởng phía được hỏi:

“Sao thế, hôm nay hai đứa phải về ?”

Mạnh Tây Châu gật đầu:

"Bên lũ cũng rút được một thời gian rồi, chúng chau lâu như , được."

Ông thủ trưởng trầm tư gật đầu:

"Vậy chiều nay hai đứa cần chen chúc tàu hỏa nữa, cùng với Uông Dịch , ông đúng lúc việc đến thị trấn của mấy đứa."

"Ồ?"

Ánh mắt Phong Tri Ý sáng lên:

"Đi nhờ xe ạ?"

Uông Dịch chính là bác sĩ Uông từng cùng ông thủ trưởng trêu ghẹo cô, xe quân sự của ông trở về thoải mái hơn nhiều so với việc chen lấn tàu hỏa, còn nhanh nữa.

Ông thủ trưởng gật đầu:

"Thị trấn của mấy đứa lụt ? Vậy thì hiện giờ vật tư chắc chắn sẽ thiếu thốn. Cần gì thì ở đây mua đủ hết hẵng về."

Mạnh Tây Châu cũng nghĩ như :

"Vâng."

Vì thế Phong Tri Ý và Mạnh Tây Châu để hành lý tại nhà, nghỉ ngơi một chút phố mua sắm.

Chỉ là ngay khi họ xuống xe cửa hàng bách hóa, thấy xa Hứa Lê Hương tìm từ một vài nhiệt huyết, cầm những băng rôn như:

"Nước lớn vô tình, tình", "Một nơi gặp nạn, nơi trợ giúp" "Đại đội Mộng Trang - Khu vực thảm họa lũ lụt đặc biệt" và đang nhiệt tình kêu gọi quyên góp cho đại đội Mộng Trang.

Hơn nữa, những qua đó quyên góp tiền bạc và vật phẩm cũng ít.

Mạnh Tây Châu thấy cô xuống xe chần chừ một chút, còn đầu sang bên cạnh:

"Có chuyện gì ?"

Nói xong, theo ánh mắt cô. Mắt của Mạnh Tây Châu híp , đó khóe miệng thoáng kéo nên một đường cong và thoang thoảng mùi máu.

"Không gì."

Phong Tri Ý đầu :

"Đi thôi."

Việc gì của nữ chính liên quan đến cô, dù cũng chuyện của cô.

Lúc Phong Tri Ý đầu , Mạnh Tây Châu nhanh chóng nở nụ dịu dàng và vô hại.

"Ừ, nhớ cô mua quần áo ở đây cho ?"

Thấy nhắc đến chuyện , Phong Tri Ý nhíu mày:

"Sao, chẳng lẽ định mua đồ trả cho ?"

"Ừ."

Mạnh Tây Châu nghiêm túc gật đầu:

"Cô cứ tùy ý chọn."

Phong Tri Ý lập tức :

"Được đó nha, giàu ?"

Hai bên trong tòa nhà bách hóa.

Ở phía bên , Hứa Lê Hương bất ngờ sang phía , cảm thấy hoang mang: Hai trông vẻ quen quen?

Loading...