Boss Tận Thế Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 134: Cô là ai?

Cập nhật lúc: 2025-08-14 10:42:09
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đột nhiên, hai đôi mắt nhắm chặt bỗng mở , ánh mắt thể trong sáng, sắc bén như , giống như ánh của con báo để lộ một tia hung ác, ghét bỏ mà trợn mắt với ông thủ trưởng.

"Nhảm nhí... Ông! Chết cũng để cho c.h.ế.t yên."

Ông thủ trưởng vui vẻ .

"Không tệ, vẫn còn sức để mắng chửi khác."

Nói xong ông thủ trưởng cũng dây dưa mà vẫy tay gọi Phong Tri Ý nhanh tiến lên.

"Cô gái nhỏ, đến đây, lão già điên chán ghét bao nhiêu."

Nói xong lời , ông cụ và Phong Tri Ý đều .

Ông cụ ngẩn , đó nheo mắt , Phong Tri Ý một lúc, đầu hùng hồn sai bảo ông thủ trưởng:

"Ông ngoài ngăn cho ai gặp, thì sẽ quên chuyện năm đó ông lừa giẫm cứt trâu."

Ông thủ trưởng liền , chỉ chỉ tay :

"Không ngờ như ông thù dai, nhỏ mọn như đấy!"

Sau đó, ông thủ trưởng hướng về phía Phong Tri Ý khẽ gật đầu, nắm tay cô một cái thật chặt, nhưng vẫn giúp canh chừng.

Trong phòng bệnh, AI ở trong tai Phong Tri Ý nhỏ giọng nhắc nhở.

"Chủ nhân, khởi động từ trường cách âm, ngài thể yên tâm chuyện ."

Phong Tri Ý giường bệnh, lạnh nhạt ông cụ nhúc nhích.

Thật sự là ở trong trí nhớ của nguyên , cũng từng gặp ông cụ nào.

Nguyên khi còn bé cảm nhận ông cụ giống như một ngọn núi, cao to mà xa xôi, lớn hơn thì thấy ông lạnh lùng uy nghiêm, xa lạ đáng sợ.

Thật nguyên và ông chút nào thiết, giống như quan hệ m.á.u mủ mà là xa lạ.

Lần mặt ông thủ trưởng ăn thiệt thòi, cho nên Phong Tri Ý quyết định, rõ tình hình, địch động thì động.

ánh mắt sắc bén của ông cụ lẳng lặng cô một lúc, đột nhiên mở miệng hỏi:

"Cô là ai?"

Phong Tri Ý giật , lập tức suy nghĩ một chút nguyên khi đối mặt với ông thì dáng vẻ sợ hãi, co ro.

Cô cảm thấy giả vờ , dễ ánh mắt sắc bén của ông lão sơ hở, liền dứt khoát dùng giọng cùng sắc mặt lạnh nhạt bình tĩnh .

"Phong Tri Ý."

Ông cụ chăm chú dáng vẻ của cô, đó chắc chắn nhưng cũng bình tĩnh.

"Cô là nó. Con bé tuy rằng cũng từng thấy qua nào, nhưng tính tình con bé như thế nào vẫn ."

Phong Tri Ý gì.

"Đột ngột gặp nạn, tính tình sự biến đổi to lớn bình thường ?"

"Không."

Ánh mắt lợi hại của ông già tập trung cô chắc chắn, :

"Trong ánh mắt của cô thấy qua nhiều thứ lắm, khí thế của cô quá mức ung dung, ôn hòa. Con bé từ nhỏ đến lớn sống trong cảnh đơn giản, tính tình cũng yếu đuối, dũng khí thẳng cũng .”

“Con bé dù trải qua biến cố gì, cũng thể đổi thành hiện tại giống như trải qua ngàn đổi, rửa sạch, xóa hết dáng vẻ ban đầu."

Phong Tri Ý thì bỗng nhiên , cô dứt khoát ngụy trang nữa, hai tay đút túi mà điềm đạm tới gần một bước.

"Ngài hứng thú một câu chuyện ?"

Ông cụ nhíu mày, trong đôi mắt hiện sự tán thưởng.

"Cô thử."

Phong Tri Ý suy nghĩ một lúc, quyết định mở miệng từ đầu.

"Có một cô gái nhỏ, cô ở trong bụng tới tháng thứ bảy, ở lâu lôi ngoài..."

Giọng Phong Tri Ý bình tĩnh, ôn hòa đem tất cả ký ức thế của nguyên từng chút, từng chút mà kể tuần tự.

Sau đó đến việc nguyên chủ ở đại đội Mộng Trang chết, thì hồn về nghìn năm , đầu thai chuyển thế thành , trở thành đầu nhà họ Phong mang tên Phong Tri Ý, những chuyện quên hết.

Nói vài ba câu, sơ lược về cuộc sống đầu họ Phong từng trải qua, đó đầu nhà họ Phong xảy chuyện ngoài ý , hồn về nơi cũ, còn hiện tại là cô, Phong Tri Ý.

Ông cụ xong thì yên lặng một lát, cũng may mắn là cuộc đời của ông trải qua nhiều sóng to gió lớn, vẻ mặt vẫn bình tĩnh.

"Nói nghĩa là, cô là con bé khi chuyển sinh về?"

" ."

Vẻ mặt Phong Tri Ý thản nhiên, bình tĩnh:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boss-tan-the-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-134-co-la-ai.html.]

là cô , những cũng là cô của lúc đầu."

Sau đó ông lão trầm tư hơn nửa ngày, giọng chút nặng nề hỏi:

"Con bé , cuối cùng là biến mất đúng ?"

Phong Tri Ý cũng yên lặng một câu:

", mà cũng đúng."

Ông cụ nhẹ nhàng gật đầu, mệt mỏi hai mắt nhắm .

"Ta hiểu , cô ."

"Bất kể thế nào, ngài che chở mới thể sống sót, ân tình sẽ dùng nửa đời còn báo đáp. Hơn nữa,.."

Phong Tri Ý dừng một chút.

" hiện tại thể , dòng m.á.u chảy trong vẫn là dòng m.á.u di truyền từ ngài."

Nghe như thế, ông lão mở mắt cô một lúc, vẻ mặt xúc động nhưng phức tạp.

"Ta vui mừng khi thấy dáng vẻ lớn lên như bây giờ của cô, đây là dáng vẻ mong . Thế nhưng, chút đau lòng vì thấy dáng vẻ của đứa nhỏ .”

“Con bé sợ hãi, yếu đuối, nhiều trải qua đau khổ, qua nhiều nỗi đau mới thể da đổi thịt, thành hình dáng như cô ngày hôm nay."

Nói xong, ông cụ khẽ than thở một tiếng.

"Cuối cùng là nhà họ Phong để con bé chịu thiệt thòi, bởi cha độc ác của nó."

Phong Tri Ý là vui mừng mong , cô tiến lên một bước vươn tay nắm lấy cổ tay của ông lão.

"Không, ngài nuôi dưỡng cô bé thành , là hết trách nhiệm. Cha thương con, nghĩa vụ, cũng trách nhiệm. Giống như còn nghĩa vụ thương bọn họ, phụng dưỡng bọn họ."

"Cô rộng lượng và thấu hiểu như ."

Ông già thấy Phong Tri Ý đang động tác bắt mạch cho .

"Cô đây là?"

" đối với trung y may mắn hiểu đôi chút."

Phong Tri Ý bình tĩnh đưa dị năng ông cụ dể điều dưỡng.

"Chỉ là trở về thế giới quá cô độc, ngài thể ở , để cho chút ràng buộc tình ?"

Ông cụ xong, đôi mắt cùng khuôn mặt chút xúc động cùng thương xót.

"Ta cũng , chỉ là thể trụ bao lâu nữa. Sau thể tự lập gia đình, để bản nhận yêu thương từ trong nhà, đừng về cái vũng bùn nhà họ Phong nữa."

Phong Tri Ý khẽ .

"Ngài nên tin tưởng trình độ chữa bệnh của nghìn năm ."

Nói xong, cô còn nhỏ bên tai ông .

" đối với lịch sử của thời gian cũng đôi chút, ngài sẽ nhanh chóng sửa án sai ."

Đôi mắt ông cụ sáng lên.

"Có thật ?"

Phong Tri Ý mỉm gật đầu.

"Hơn nữa đó quốc gia sẽ phát triển nhanh, sẽ sầm uất, hưng thịnh, ngài tận mắt thấy giang sơn mà ngài gìn giữ, đó sẽ phát triển lộng lẫy, xinh như thế nào ?"

Trong nháy mắt, cả ông cụ rộ lên mong ước sống mãnh liệt, kích động luôn miệng .

"Tốt, , ."

Thấy ông cụ khôi phục ý chí sống sót, Phong Tri Ý liền lấy trong túi một lọ thuốc.

"Cái ngài thể tự cất giấu ?"

Ông cụ lọ thuốc nhỏ bằng bàn tay, gật đầu.

"Được, chút tự do vẫn ."

Phong Tri Ý khom lưng dìu ông dậy.

"Thuốc mỗi ngày ngài dùng một viên, thể đảm bảo ngài bình an."

Sau đó, cô rót cốc nước ấm cho ông uống một viên.

"Ngài thử một viên."

Ông cụ chút do dự.

Phong Tri Ý thầm, lòng phòng của ông cụ cao thật.

Loading...