Boss Tận Thế Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 133: Bị lộ rồi

Cập nhật lúc: 2025-08-14 10:42:08
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bác sĩ Uông ở một bên cũng gật đầu đồng tình.

"Hơn nữa, khu vực tai họa đó khi cháu đến thì còn chết, đây là sự thật. Chúng tuy rằng y thuật bằng cháu, cháu gì, nhưng tim chúng mù, mắt cũng mờ."

"Được ."

Tiếp tục khiêm tốn, từ chối nữa thì là dối trá, kiêu, chỉ là Phong Tri Ý thật sự lắm quyền cao lộc nhiều, cũng cách nào.

" cháu thật sự chức quân y , hơn nữa..."

"Cháu yên tâm."

Ông thủ trưởng dường như cô định gì nên cắt ngang lời cô.

"Ông cũng suy nghĩ đến mong cũng như tình hình của cháu, nên tư liệu hồ sơ của cháu ở quân bộ là tuyệt mật, niêm phong cất kho, nhiều .”

“Cháu cũng cần đến trực ở quân bộ. Đương nhiên, nếu như phát sinh sự cố bệnh quan trọng cần cứu chữa, thì cần cháu lập tức , hỗ trợ một tay."

Đây chính là nuôi quân nghìn ngày, dùng quân một giờ.

"À."

Vậy thì chức vụ quân y chỉ là hữu danh vô thực, cần mặt, nét mặt Phong Tri Ý giãn :

"Vậy ạ."

Ông thủ trưởng thấy cuối cùng cô cũng đồng ý , thì nhịn đằng chân lân đằng đầu, thêm:

"Trước mắt vẫn còn một bệnh nan y cách cứu chữa, ung thư và những bệnh khác, nếu cháu bận thì dành thời gian nghiên cứu. Nếu thể nghiên cứu phương pháp điều trị, thì quá ."

Phong Tri Ý cuối cùng phát hiện mục đích thật sự của ông .

"À, thì trói buộc cháu với quốc gia, vì nhân dân phục vụ."

Ông thủ trưởng hề che giấu mà ha ha.

"Dù y thuật của cháu trăm năm khi c.h.ế.t xuống gặp Diêm Vương cũng thể mua chuộc ông , với tư cách là một tài năng, tạo phúc cho dân, ?"

Phong Tri Ý chán nản ông , hóa luận công ban thưởng chỉ là cái hố.

"Cháu lấy mà sống tận trăm năm?"

Ông thủ trưởng bỗng nhiên ngưng mà phỉ phui một tiếng:

"Chuyện may đừng nhắc đến nữa, tuổi còn trẻ chí tiến thủ, ý chí chiến đấu còn bằng một ông già như ông."

Vừa dùng ngữ điệu cùng lời thành khẩn dùng lý lẽ dụ dỗ ngon ngọt, ông thủ trưởng :

"Mạng sống quan trọng, ở dài ngắn, mà là những điều tuyệt vời trong hành trình đó. Cháu thấy đây bao nhiêu hùng liệt sĩ, dù cho cuộc sống ngắn ngủi chỉ hai mươi ba mươi năm, nhưng họ sống một cuộc đời vẻ vang, rực rỡ, là tấm gương sáng cho đời .”

“Mà cũng đủ trò , sống tiếp, cũng chỉ là mang tiếng muôn đời."

"Ồ."

Nghe những lời ngon ngọt , Phong Tri Ý lòng gợn sóng, cô thấu tâm tư của ông .

"Cháu thật hy vọng thể để tiếng muôn đời, ít cháu còn sống lâu."

Ông thủ trưởng nghẹn họng lên lời.

Bác sĩ Uông buồn mà phát tiếng "ha ha" rõ to.

Bị ông thủ trưởng lừa trở thành quân y, ngày hôm Phong Tri Ý, lúc nào cũng ngoài, bắt đầu cố gắng theo sát bác sĩ Uông bắt đầu chạy khắp các khu, điều tra thêm về tình hình dịch bệnh, hoặc chuẩn công tác phòng dịch.

Bác sĩ Uông tuy nhưng là quân y cấp bậc thiếu tướng, ở chiến trường, từng đánh giặc ngoại xâm, cứu lãnh đạo cấp cao nhất, chiến công lừng lẫy.

Ông thủ trưởng để cho cô theo bác sĩ Uông, chắc là giúp cô lập thêm chiến công.

Biết cô coi trọng chuyện , còn giải thích đại đội Mộng Trang trong nạn lũ lụt ảnh hưởng nhiều, cô trở về nơi đó bao quanh là núi cũng việc gì .

Mà bình thường ông công việc quân bộ bận rộn, mà cô ở nơi tỉnh nhỏ đó cũng ai trò chuyện, bằng cùng bác sĩ Uông xem xét các vấn đề của xã hội, thuận tiện cống hiến một phần sức lực của bản .

Phong Tri Ý suy nghĩ một chút thấy cũng lý, dù nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, coi như du lịch miễn phí do nhà nước tài trợ, xem phong cảnh, con ngày xưa ở các nơi như thế nào.

ai mà , cái thì hai tháng, đến cuối tháng chín, mới hết các nơi nạn lũ lụt cả nước và trở về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boss-tan-the-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-133-bi-lo-roi.html.]

Vừa về đến cửa, thấy ông thủ trưởng đang vội vàng gọi điện thoại, đầu thấy cô, lập tức gác điện thoại vội vàng tới.

"Cháu gái trở về thật đúng lúc, ông đang định gọi cho cháu. Ông của cháu xảy chuyện ."

Phong Tri Ý đang đặt hành lý xuống, giương mắt , giật hỏi:

"Ông của cháu?"

" ."

Ông thủ trưởng lập tức dặn cấp chuẩn xe, mang hành lý xe đồng thời với cô:

"Ông mới nhận điện thoại, ông của cháu thể , mới đưa bệnh viện. Chúng hãy , ông đang nghĩ cách lấy quyền thăm hỏi cho cháu. Cháu nhanh xem, đừng để tiếc nuối."

Ông là duy nhất đối xử với chủ nhân của cơ thể . Phong Tri Ý lập tức gật đầu.

"Vâng."

Ông thủ trưởng thấy cô trở về còn vương bụi bặm thì :

"Hiện tại cách thời gian xe lửa thành phố còn ba giờ nữa, cháu mau về phòng tắm rửa một chút, hai giờ chúng xe lửa suốt đêm."

Đây dù cũng là việc cá nhân, gấp mấy nữa cũng thể thiên vị lấy máy bay sử dụng .

"Vâng."

Phong Tri Ý lập tức lên lầu về phòng, khóa trái cửa, phòng vệ sinh, đó gian hỏi AI.

"Trong sách ông của nguyên sẽ xảy chuyện gì ? Có nguy hiểm tính mạng ?"

" thưa chủ nhân."

AI vội vàng quét qua cả quyển sách.

"Sách từ đầu tới cuối, thấy ông của nguyên xuất hiện. Chỉ nam chính giúp nữ chính tra thế của nguyên chủ, mới nhắc tới một câu là ông của nguyên chủ là một vị tướng quân khai quốc tiếng tăm lừng lẫy.”

“Sau đó nam nữ chính tìm nhà họ Phong, cũng chỉ cha của nguyên ở đó, gặp ông của nguyên , nhắc đến nữa, hình như là chết."

Phong Tri Ý nhíu mày, chắc đấy chứ?

Cô vội vàng tắm rửa ăn cơm, thu dọn hành lý, cũng lợi dụng sự chênh lệch thời gian để nghỉ ngơi một phen, đó ngoài theo ông thủ trưởng đến trạm xe lửa, thẳng đến thủ đô.

Cũng may từ tỉnh thành đến thủ đô cũng quá xa, giữa trưa ngày hôm là đến.

Quyền thăm hỏi đưa tới, ông thủ trưởng đưa cô theo, ngụy trang cô thành trợ lý, thẳng đến bệnh viện.

Phong Tri Ý ông thủ trưởng thăm hỏi, đều qua mỗi tầng đều kiểm tra.

Chờ khi thông qua, đến phòng bệnh cô mới nhỏ giọng hỏi:

"Chuyện ảnh hưởng gì đến ông ạ?"

Ông thủ trưởng sảng khoái:

"Không , cháu yên tâm . Ông chỉ gặp đồng đội cũ đang hấp hối, nếu ngay cả chuyện cũng thông qua, thì bọn họ còn tình ?"

Nói xong, ông đẩy cửa phòng bệnh bước .

Hấp hối sắp c.h.ế.t ? Đôi mắt Phong Tri Ý cụp xuống, cùng .

Vừa , AI bật máy quét một .

"Chủ nhân, bất kỳ thiết theo dõi, giám sát nào, cũng thiết phòng ngự công kích nào, ngài thể yên tâm việc ."

Khóe miệng Phong Tri Ý bĩu , giọng của AI cho cô cảm giác giống như đang cướp ngục cướp pháp trường .

Ông thủ trưởng hề khách sáo vỗ vỗ giường bệnh của bệnh nhân.

"Lão già ! Lão điên! Mau tỉnh ! Kẻ thù của ông đến ông sắp c.h.ế.t mà đây ! Ông còn mau tức giận đến sống ?"

Phong Tri Ý: "..."

Ánh mắt cô chuyển qua giường bệnh, bệnh nhân giường bệnh giống như một ông cụ bình thường, mái tóc điểm hoa râm, nếp nhăn cũng nhiều.

cũng thể vì gần đất xa trời, nếp nhăn mặt sâu, khiến khuôn mặt lộ nét sắc bén, nghiêm nghị.

Loading...