Boss Tận Thế Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 132: Mạnh Tây Châu đâu rồi?

Cập nhật lúc: 2025-08-14 10:42:07
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

cô nhớ rằng lâu khi đến, Mạnh Tây Châu vẻ như ông thủ trưởng giao việc cho, vì thế cô tìm đến hỏi.

Ông thủ trưởng ý nhị với cô:

"Yên tâm , cháu đặc biệt dẫn đến, ông sẽ thể để phí công chạy đến đây ."

Phong Tri Ý ngỡ ngàng một chút, đó phản ứng , cô hổ sờ sờ mũi.

Thực hề ý đặc biệt dẫn đến để ông thủ trưởng nâng đỡ, tự một mức theo.

Tuy nhiên, vì ông thủ trưởng hiểu lầm nên cô cũng chỉ đành chấp nhận, mà ngượng ngùng như thể bắt quả tang.

"Bác sĩ Uông ở bên cạnh tò mò hỏi:

"Chân của thằng nhóc cháu chữa khỏi ? Năm ngoái lúc hai đứa đến tỉnh thành, thủ trưởng thấy bất tiện, đặc biệt nhờ giúp xem xét.”

thằng nhóc đó từ chối , rằng chân từ nhỏ gãy, thể chữa . Chân gãy từ nhỏ thực sự dễ chữa, vì định hình thành, cháu thế nào để chữa khỏi cho ?"

"Chỉ là châm cứu thôi ạ."

Phong Tri Ý hàm hồ .

"Cháu cũng chỉ cái đó thôi."

Ông thủ trưởng và bác sĩ Uông xong thì trao đổi ánh mắt cùng phá lên, nụ và ánh mắt đều mang ý hiểu cần .

Phong Tri Ý mà hoang mang:

"Hai cái gì ?"

điều gì ngu ngốc nhỉ?

Ông thủ trưởng ghế salon cầm lấy một chiếc hộp, vẫy tay về phía Phong Tri Ý với vẻ mặt tươi .

"Đến đây, ông cho cháu xem thứ ."

Phong Tri Ý đến bên cạnh ông thủ trưởng.

"Ngài bảo xem cái gì cơ?"

Ông thủ trưởng đưa hộp cho cô.

"Đây cháu cầm lấy, mở xem ."

"Ông cho cháu ạ?"

Phong Tri Ý tò mò mở hộp , thấy bên trong là giấy bổ nhiệm, huân chương chiến công, đó đều là tên của cô, là Phong Tri Ý, Trần Tố Tố.

Phong Tri Ý mở văn kiện bên trong xem một chút, ông thủ trưởng thể cho cô một cái huân chương hạng nhất, còn cho cô chức vị cùng quân hàm của cấp bậc đại tá quân y, hưởng thụ chính sách đãi ngộ của chuyên gia.

Đây quả thực, đúng là một bước lên trời mà!

Nếu như nhân vật nam chính Triệu Học Binh, vẫn luôn chấp nhận luồn cúi để những thứ thì nhất định sẽ hâm mộ và ghen ghét đến cháy m.á.u mắt cho mà xem.

Phong Tri Ý xem hết thì ngạc nhiên đến ngây , cô tròn mắt ông thủ trưởng.

"Cái , bác sĩ quân y? Lại còn chiến công hạng nhất? Này là ý gì ạ?"

Ông thủ trưởng điềm đạm mà ha hả.

"Chính là ý mà cháu thấy đó."

"Thật , nhưng mà cháu cái gì hết mà!"

Phong Tri Ý vội vàng nhét những thứ đó trở hộp đẩy .

"Không công thì nhận lộc, cái cháu nhận nổi ông."

"Làm mà cháu nhận nổi chứ?"

Ông thủ trưởng khẽ , nghiêm nghị hỏi .

"Cháu giải quyết dịch bệnh, cứu giúp nghìn nghìn vạn vạn mạng , giúp đất nước tránh khỏi nguy cơ khủng hoảng lớn một , cống hiến to lớn như , những điều đều là cháu đều đáng nhận."

"Đẩy lùi dịch bệnh thể tính là công lao của một cháu ?"

Da mặt Phong Tri Ý dày tới cũng dám nhận tất công lao về .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boss-tan-the-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-132-manh-tay-chau-dau-roi.html.]

"Cái rõ ràng là cùng nỗ lực đạt thành quả. Hơn nữa, cháu cung cấp đơn thuốc chữa dịch bệnh cũng là dựa theo trong sách cổ điều chế , đó là tài sản của tổ tiên chúng , là tài sản chung của dân tộc."

Bác sĩ Uông ở một bên lọt lỗ tai mà khẽ .

"Con bé , cháu như là coi những thầy thuốc như chúng là lang băm ?"

"Cháu nào dám!"

Phong Tri Ý vội .

"Lời ạ?"

Bác sĩ Uông vạch trần sự ngụy trang của cô.

"Khi đó cháu cung cấp đơn thuốc, thật sửa vị thuốc một chút, trong nghề liếc mắt là thể .”

“Không cháu cho rằng bệnh dịch điều trị bằng vaccine phòng bệnh cùng thuốc là thể đạt hiệu quả, ba đến năm ngày thể thiện phác đồ điều trị, nửa tháng là thể sản xuất lượng lớn ?”

Phong Tri Ý ngẩn ngơ, ?

Trước đây cô là bác sĩ chuyên nghiệp, thật sự rõ kiến thức .

Hơn nữa ở mạt thế thể phối hợp chữa trị khác , sắp c.h.ế.t thể nửa giờ là vui vẻ .

Cho nên khi đó cô nghĩ, cô dùng thời gian nửa tháng, đến dự đoán trình độ chữa bệnh ở thời đại đủ an , ngờ đánh giá cao như .

Phong Tri Ý vô cùng kinh ngạc, nhất thời thể lời.

bác sĩ Uông vẫn còn tiếp tục .

"Cháu đừng thấy là một bác sĩ tây y, thật nhà của từ triều đại nhà Thanh ban đầu chính là thầy thuốc đông y, tổ tiên vài vị chức vụ ngự y trong cung, thậm chí là đầu viện, gia đình cũng coi như là học vấn uyên thâm.”

“Hơn nữa, từ nhỏ thường thấy nhiều nên cũng ảnh hưởng, qua sách đông y mười nghìn thì cũng đến tám nghìn quyển.”

Nhìn mắt Phong Tri Ý dần dần trợn tròn, bác sĩ Uông buồn .

"Cháu khi đó cháu lấy đơn thuốc chữa dịch bệnh từ trong sách y cổ, là từ quyển sách nào? Tên tác giả là gì? Nói chừng còn bản lẻ, trở về sẽ tìm để xem."

Phong Tri Ý lập tức trợn tròn mắt. Còn tưởng rằng cô thể mượn cớ sách y cổ " rõ ràng" để ngụy trang, nhưng ngờ cô chỉ là một kẻ múa rìu qua mắt thợ.

Trời ạ, cái hố lớn như , thì gạt nổi ai.

thể tự cho là thông minh ở lĩnh vực quen thuộc, khiến trong nửa phút trong ngành lật tẩy.

Cảm giác chỉ tìm cái hố để chui xuống , cô càng thì càng sai.

Cho nên Phong Tri Ý cố gắng ngậm miệng , chuyện trải qua .

Nhìn Phong Tri Ý, luôn luôn thong dong, bình tĩnh sững sờ gì, ông thủ trưởng cùng bác sĩ Uông lập tức ý trêu chọc đứa trẻ nhỏ luôn giả vờ chững chạc cho thét.

Cảm giác hai nhịn mà "ha ha ha" to.

Phong Tri Ý ấm ức về phía ông thủ trưởng, khó trách lúc bọn họ chỉ một chút thuật châm cứu thì hẹn mà to, thì đang chê tự cho là thông minh ?

Ông thủ trưởng nữa.

"Bé ngoan, cháu băn khoăn, cũng cháu thật sự danh lợi quấn , xuất đầu lộ diện.

một việc phát sinh ở mặt chúng , chúng cũng cách nào khoanh tay . Cũng giống như lúc đây, cháu tới vì việc ích ?"

Phong Tri Ý mím môi, nên đón nhận như thế nào. Cảm giác như nếu hiện tại cô mở miệng thì sẽ để lộ nhiều sơ hở hơn.

Ông thủ trưởng tiếp tục giải thích:

"Cho nên phận chức vị quân y của cháu, cũng là vì lo lắng đến sự băn khoăn của cháu. Một là thuận tiện cho cháu nghề y, cần chú ý nhiều, hai là bất kể trong nhà cháu thế nào, cái quân công , chức vị , sẽ bảo vệ cháu một đời bình an."

Nói xong lời cuối cùng, ông thủ trường gật đầu, giọng thận trọng hơn:

"Quan trọng nhất là, công lao của cháu, thật sự nổi tiếng. Cháu vì nước vì dân mà cống hiến, thì quốc gia sẽ bạc đãi."

Phong Tri Ý đồng ý nhưng nghĩ nhận lấy thì ngại.

"Thật sự là cháu từng điều chế, đơn thuốc đúng là lấy từ chỗ khác."

Ông thủ trưởng rầu rĩ vấn đề như cô.

"Mặc kệ cháu là thấy tự nghiên cứu , cháu đưa đơn thuốc chữa bệnh dịch cứu nghìn vạn mạng là thật. Dù cho cháu chỉ là giật giật ngón tay, đây cũng là công đức vô lượng, công lao lớn."

Loading...