Boss Tận Thế Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 127: Hang động bí mật

Cập nhật lúc: 2025-08-14 10:41:45
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phong Tri Ý giả vờ hiểu, trả lời.

Mạnh Tây Châu cũng sâu tìm hiểu, tiếp tục :

"Lần lũ lụt, sáu mươi phần trăm vùng lưu vực sông Trường Giang ảnh hưởng, còn hồ Đạm Thủy, các dòng chảy nhỏ, đều nước lũ lan tới hoặc nặng hoặc nhẹ. Cho nên vùng gặp tai họa rộng, tình hình tai nạn nghiêm trọng.”

"Những thứ , đại khái từ miệng của những bộ đội ."

Thật , những thứ tất cả đều là tin tức xuất hiện ở kiếp .

" tình hình cụ thể và chi tiết rõ lắm."

Nói xong, một lúc lâu thấy phía âm thanh gì, Mạnh Tây Châu đầu một chút, thấy lông mày cô nhíu đang suy nghĩ cái gì.

"Cô lo lắng chuyện gì thế? Cái cũng là chuyện cô nên lo lắng, đến lượt cô lo."

"À."

Phong Tri Ý bừng tỉnh, xung quanh hai bên rừng sâu yên tĩnh, cô hỏi .

"Anh ăn ngon ? Đây là ?"

"Sắp tới , ở phía ."

Mạnh Tây Châu xong, thì dẫn cô tới chỗ hang núi cành lá che giấu, bên trong dọn dẹp sạch sẽ ngăn nắp, lương thực, nồi, bát, quần áo, đệm, chăn tất cả đồ thiết yếu đều .

Sau khi lấy cành lá , Phong Tri Ý thấy bên trong hang núi thì vui vẻ:

"Tại là hang núi? Anh lo tính tạo nơi ẩn nấp ?"

Mạnh Tây Châu trả lời.

"Vào , chúng nấu đồ ăn sáng."

Thật vì cô chịu thành phố tránh nạn, nên cố ý dọn dẹp chỗ .

Chẳng qua hang núi phát hiện ở kiếp , đúng thời điểm ích.

Phong Tri Ý chui theo, cô phát hiện bên trong thật rộng rãi. Kể cả như Mạnh Tây Châu cũng thể thẳng.

Thấy đệm, chăn thứ đều sạch sẽ, chăn đệm gấp gọn gàng.

"Anh chuẩn nơi ? Anh thành rừng ?

Cảm giác ở đây thoải mái, so với lều cỏ chen chúc trong doanh trại quân đội, hơn nhiều .

"Đây là để phòng ngừa rủi ro, dự ."

Mạnh Tây Châu ở bên cạnh nhóm chiếc bếp lò thô sơ, đun nóng nước, đó lấy đồ vo gạo và :

"Trong doanh trại quân đội nạn dân bốn vạn năm nghìn , lương thực thể cầm cự sống quá mười ngày."

Anh nhớ rõ kiếp hình như chỉ chống đỡ một tuần lễ.

"Cả nước nhiều địa phương gặp thiên tai, cho dù cấp lương thực cứu trợ thiên tai xuống, cũng thể ngay lập tức, hơn nữa lượng cũng nhiều.”

“Đến lúc đó, nếu trong doanh trại quân đội phát sinh hỗn loạn, chúng sẽ tới đây tránh ở bên trong."

Thật thì nếu như, mà là chắc chắn, kiếp xảy hỗn loạn vô cùng thê thảm.

Mà bọn họ bây giờ lũ lụt bao vây, bộ huyện thành ngập trong nước, chỗ ngập nước quá rộng, rời , thiết di chuyển nước thì quá khó khăn, cũng an .

Cho nên, chuẩn thêm một con đường lui.

Phong Tri Ý đang im lặng thì chớp mắt một cái, lập tức khẽ gật đầu.

"Tốt thật đấy."

Mạnh Tây Châu cô hình như lòng yên.

"Cô đang suy nghĩ gì ? Thấy ngơ ngẩn cả ."

"Không gì."

Phong Tri Ý thấy cho gạo trắng nồi, liền :

"Để tìm chút rau dại, trứng chim thứ gì đó khác."

" cho."

Chuyện săn thú thế nào để một cô gái , Mạnh Tây Châu cho nốt gạo nồi .

"Cô cầm nấm rửa , và để ý lửa trong bếp, một chút sẽ ngay."

"Cũng ."

Phong Tri Ý lập tức mở sọt, lấy một ít nấm.

Thật cô chỉ tìm cơ hội để một đây sắp xếp chút chuyện, cô rời khỏi đây cũng như .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boss-tan-the-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-127-hang-dong-bi-mat.html.]

Đợi Mạnh Tây Châu xa, cô lập tức trong gian lấy một máy trinh sát nhỏ giống con côn trùng cánh, dặn dò AI:

"Đi lấy thông tin tình hình hiện tại của cả nước truyền cho ."

AI lập tức đau xót.

"Chạy một vòng cả nước tiêu hao ít nhất một khối đá năng lượng. Chủ nhân, đá năng lượng của chúng còn nhiều ."

"Không vấn đề gì."

Phong Tri Ý hề đau lòng, dù thì đá năng lượng ở đây, khi cả đời cần dùng đến một .

"Thuận tiện đem địa chỉ của kho lương quốc gia ở cả nước, cùng với tình hình phòng lũ về đây cho ."

AI xong lập tức hiểu:

"Chủ nhân, ngài đem lương thực trong gian lén lút nộp cho nhà nước ạ?"

" ."

Phong Tri Ý tỉnh bơ.

"Dù nhiều lương thực chất đống trong gian cũng dùng , chẳng thà tận dụng để hóa giải tình hình cấp bách hiện tại ."

Thiên tai cũng đáng sợ nhất, đáng sợ nhất là tai họa do con tạo .

tất cả đều cùng nguyên nhân là nghèo, đói. Chỉ khi giải quyết nguyên nhân của tai họa, thì nhiều chuyện cũng sẽ giải quyết dễ dàng.

Hơn nữa với kho lương dồi dào, ở trong nhiều vấn đề, quốc gia đều sẽ bớt gánh nặng hơn nhiều.

"Vậy ngài cũng đừng lén lút đưa cho họ."

AI nhịn .

"Ngài đường đường chính chính đưa cho nhà nước, đổi thể nhiều lợi ích và địa vị."

"Ta cần lợi ích gì?"

Phong Tri Ý đồng ý.

"Hiện tại đất nước đang còn nghèo đói, nhiều việc đang chờ thành, thể lấy cái gì?”

“Danh lợi cùng địa vị, đời còn hưởng thụ đủ ? Cái đó cũng là thêm gánh nặng mà thôi. Rồi , cũng giải thích nguồn gốc của lương thực , đừng để chuyện lương thực gây rắc rối cho ."

"Vậy các kho lương cả nước tự nhiên nhiều thêm lương thực như , phía nhất định sẽ cảm thấy kỳ lạ chứ?"

AI lo lắng.

"Họ sẽ điều tra kỹ chứ?"

"Họ điều tra thì cứ điều tra thôi."

Phong Tri Ý lo lắng chút nào, cô trốn ở đây nơi rừng sâu núi cao hoang vu hẻo lánh, bản cũng đặc biệt nổi trội, ai sẽ đem nghi ngờ đặt lên cô? Cho nên cô chắc chắn.

"Dù điều tra cũng điều tra đến ."

Suy cho cùng, phương tiện khoa học kỹ thuật bây giờ còn lạc hậu lắm.

"Được."

AI khởi động máy trinh sát, chớp mắt bọ máy "vèo" một cái, hướng trong bầu trời biến mất thấy gì nữa.

"Tối hôm qua lúc ngài sai hệ thống chuẩn máy phi hành cá nhân, thật dự định đúng ?"

"."

Phong Tri Ý nhíu mày.

"Nghe Mạnh Tây Châu lương thực trong doanh trại quân đội đủ cho mười ngày, chắc hẳn tình hình các khu vực khác cũng khác mấy, nhanh chóng để quốc gia lương thực cứu trợ thiên tai đưa xuống các nơi."

"Vậy tối nay chúng ?"

AI hỏi, bởi vì bọ máy quét rada cả nước một , dùng đến nửa ngày.

Phát hiện Mạnh Tây Châu gần về tới, Phong Tri Ý nhẹ nhàng :

"Ừ."

"Việc thể chậm trễ."

Gần tối, ăn xong cơm, Phong Tri Ý mượn cớ lều cỏ quá chật chội, cô sang bên chỗ bác Bành để ngủ.

Các nữ thanh niên trí thức cũng cảm thấy lạ, bởi vì diện tích trong lều cỏ quả thật quá chật chội, bọn họ buổi tối lật cũng khó.

Mà phía bên , tuy rằng nhiều ồn ào, nhưng gian so với bên khá hơn một chút.

Hơn nữa, Phong Tri Ý nếu như nơi khác ngủ, vị trí trống , cũng thể khiến bọn họ ngủ thoải mái hơn chút, hiển nhiên vui vẻ hỏi nhiều.

Bằng nguyên một tư thế đến sáng, ngủ nhưng đau buốt, ai cũng thoải mái.

Trao đổi xong với đội thanh niên trí thức, Phong Tri Ý nhân lúc giờ cơm tối, trong doanh trại quân đội đến , , náo nhiệt lộn xộn thì lẳng lặng biến mất trong núi sâu, đó gian.

Loading...