Boss Tận Thế Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 125: Lương thực cứu trợ?

Cập nhật lúc: 2025-08-14 10:41:43
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hơn nữa đại đa địa phương đều nhấn chìm bộ, thậm chí nhiều chỗ, thôn nước lũ san thành bằng phẳng, chừa gì...

Phong Tri Ý đang đánh giá tình hình thiên tai thì một câu đầu đuôi, cô ngơ ngác hỏi:

"Hả? Cái gì khó thế?"

"Là lương thực cứu trợ thiên tai đó."

Cố Hàn Âm nhỏ với cô.

"Cha nguồn tin tức trong quân đội: Nạn đói đó, ngoại trừ do thiên tai còn do con , báo cáo cao hơn về sản lượng thực tế, nguyên nhân quan trọng nhất, là lương thực nộp lên đều lấy để trả nợ nước ngoài.”

“Cho nên khi đó phía cơ bản lấy lương thực, mới khiến nhiều c.h.ế.t đói như .”

“Tình hình hiện tại mặc dù hơn một chút, nhưng phạm vi tai họa rộng bao nhiêu, nước lũ khi nào thể rút .”

Nói xong, cô còn ghé sát cô nhắc nhở.

"Bây giờ lương thực trong quân doanh nhiều, lương thực cứu tế đoán chừng cũng ít.”

“Có nhiều gặp nạn như , nếu mà thời gian tới bên lương thực chuyển xuống, thì ở đây sẽ loạn như thế nào. Cô nếu biện pháp thì hãy mau rời khỏi nơi ."

Phong Tri Ý đối với tình huống cũng đoán , cô im lặng lên tiếng, đó hỏi.

"Cô dự định rời khỏi nơi ? Nước lũ ngập hết đường, chúng núi như đảo hoang, cô thế nào?"

Cố Hàn Âm giấu diếm gật đầu, quyết định của bản .

" dự định ngày mai mượn điện thoại của bộ đội gọi điện về nhà, hỏi xem cha cách nào . Đến lúc đó nếu cô cách nào khác để , thì cô cùng ?"

Phong Tri Ý nghĩ tới Cố Hàn Âm sẽ đưa cùng, dù hai quen mấy, tới tình cảm bạn bè.

Chỉ là, ý của tiện từ chối, cô mỉm cảm kích, lấp lửng.

"Nếu như tới lúc đó cô thuận tiện thì thể."

Lý do thuận tiện, đến lúc đó cũng dễ .

Cố Hàn Âm gật đầu, thật cũng chắc lắm.

Hai trở lều cỏ, ngủ .

Không chăn đệm cũng ga trải giường, chỉ một chút rơm rạ khô ráo.

Tất cả mặc nguyên quần áo mà ngủ. Hơn nữa chỗ vô cùng nhỏ, chỉ thể ngủ nghiêng .

Ngày hôm nay ngập trong dòng nước lũ đục ngầu, dùng cả chân và tay để bò qua núi, còn dựng lều cỏ trong doanh trại quân đội để thu xếp cho các nạn dân chạy loạn.

Trên còn dính đủ các loại mùi vị, nhưng điều kiện rửa ráy.

Phong Tri Ý ở chỗ chật nhất, chật đến ngạt thở khiến cô cách nào ngủ .

Tình hình như thế , cô cũng thể trong gian.

Xui xẻo hơn là, nửa đêm nổi lên một trận gió lớn, mưa trút như thác đổ.

Lều cỏ vốn là vội vội vàng vàng dựng lên, vô cùng đơn sơ, nước mưa ngấm rơi xuống, cô ướt đến nửa .

Đặt biệt còn sâu bọ bò tránh mưa.

Phong Tri Ý lẳng lặng bò dậy, cảm thấy thể nào ngủ nổi.

Cô thấy Cố Hàn Âm nghiêng bên cạnh cũng ngủ ngon giấc. Vì Phong Tri Ý ở đó, còn ai che chắn nên mưa b.ắ.n luôn tỉnh dậy.

"Mưa dột ?"

" ."

Phong Tri Ý chia rơm sang bên, chặn chỗ hổng .

lâu mưa to và mau hơn, cỏ tranh nóc bắt đầu mưa thấm xuống nhỏ giọt.

Lần , ngoại trừ Giang Diệu Diệu còn đang hôn mê, tất cả đều lục tục tỉnh dậy.

Phong Tri Ý thấy tất cả cách nào ngủ, chờ rạng sáng chừng còn việc , liền :

" xem thể lấy các lá cây lớn để che ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boss-tan-the-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-125-luong-thuc-cuu-tro.html.]

Nói xong, đang cong lưng ngoài, Lý Yến Hoa ngăn cản.

" cho, thấy cô hôm nay vẻ yếu, đừng ngoài dính mưa. Nếu như thêm bệnh nữa sẽ khó thu xếp."

Nói xong cô đầu gọi Hàn Chiêu Đệ đang im lặng ở trong góc.

"Cô cùng với . Dù thì với cô quần áo để , ướt thể trở về quần áo.”

“Nếu khác mặc quần áo ướt sũng cả đêm, chờ gió thổi khô sẽ khó chịu. Bây giờ trời mưa cũng thể khô ."

Hơn nữa trong các nữ thanh niên trí thức, qua thì Hàn Chiêu Đệ giống Lý Yến Hoa, cơ thể tương đối khỏe mạnh, chịu vất vả.

mà Hàn Chiêu Đệ, bao giờ tranh việc , việc lợi cũng dám lấy. Chỉ im lặng, khác đến bắt nạt cũng sợ hãi dám lời nào.

Thật là, khiến Lý Yến Hoa thấy tội nghiệp nhưng cũng ghét bỏ.

Hàn Chiêu Đệ ngây một chút, miệng mấp máy, dường như cái gì nhưng .

mấp máy môi, cúi đầu giống như tủi ngoài, nhưng tới cửa chân mềm nhũn.

Nếu Phong Tri Ý nhanh tay lẹ mắt mà đỡ lấy, thì sút chút nữa cô ngã sấp mặt.

"Cô thế?"

Phong Tri Ý hỏi xong thì ngửi thấy một mùi tanh của máu, nhanh nhạy phía , quả nhiên thấy ướt một mảng lớn, cô ngạc nhiên.

"Cô, cô dùng cái ?"

Phụ nữ thời đại hình như là dùng băng vệ sinh? Phong Tri Ý rõ lắm, thể gì khác hơn là dùng "cái " để kín đáo ám chỉ.

Hàn Chiêu Đệlúng túng, ngượng ngùng lên, cúi thấp đầu, giọng đứt quãng:

"Không, , buổi chiều mới thấy, hôm qua nửa đêm kịp mang theo."

“Hả?”

Phong Tri Ý lúc , từ chiều tới giờ bao nhiêu thời gian mà cô nghĩ biện pháp nào để xử lý ?

Cứ ngốc nghếch chờ đến bây giờ? Cô cách nào mà chịu ?

Chẳng lẽ doanh trại nhiều phụ nữ như , mà cách nào mượn một cái ?

Có lẽ nên tự nghĩ biện pháp một cái? Cô nhớ thời đại hình như đều dùng vải để nó thì ?

Một lớn một chút nào về chăm sóc bản ?

Phong Tri Ý nên gì, Cô mà, bảo trong lều mùi hôi như ? Hóa trộn lẫn cả mùi !

Phong Tri Ý chịu đựng, cô đồ dùng của thời đại nên sang những khác hỏi:

“Các cô ai ?”

thật khó để mượn một thứ riêng tư như . thể vì bản mà lảm ảnh hưởng đến cả phòng.

Phụ nữ đều nhạy cảm với vấn đề , lời và hành động Phong Tri Ý, họ hiểu nhưng đều lắc đầu:

“Không , sáng nay vội quá, kịp đem theo bất cứ thứ gì."

Lũ ập đến giữa đêm, chỉ lo chạy thoát , nhớ mang theo đồ đạc chứ? Có mang thì cũng chỉ là tiền hoặc phiếu thôi.

Lý Yến Hoa bất cẩn :

“Không , chờ trời sáng bếp xé mấy mảnh vải thành một cái là .”

Phong Tri Ý khóe miệng bĩu , nghĩ như hợp vệ sinh ?

Tuy nhiên, cô cũng nghĩ cách nào hơn nên gì, nhưng vẫn nhịn đề nghị với Hàn Chiêu Đệ:

“Cô nghĩ cách rửa sạch , thấy khó chịu ?”

Nói xong cô sang Lý Yến Hoa :

“Hay là với cô cắt ít lá chuối , nên để cô dính nước mưa, sáng mai thể mượn quần áo của bác Bành."

Cô thực sự ngốc ở trong cái lều hít khí độc.

Hơn nữa, nếu để khác ngoài mưa, mặc quần áo ướt suốt đêm, đó đổ bệnh thì phiền phức, và lãnh hậu quả sẽ là những thanh niên trí thức như cô đây.

Loading...