Boss Tận Thế Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 121: Di tản lên núi

Cập nhật lúc: 2025-08-14 10:41:39
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong thôn chỉ hai chiếc thuyền gỗ nhỏ, mỗi tối đa chỉ thể năm, sáu , nhưng mà cả đại đội hơn hai ngàn ba trăm nhân khẩu, mà mực nước sông vẫn đang ngừng dâng lên, sợ rằng kịp chuyển .

May là khi nước dâng, đại đội trưởng vì để dự phòng lũ lụt, hai mươi mấy cái bè trúc thể chuyển tối đa tầm mười , bây giờ thì việc để dùng .

mà, lúc mặc dù lũ lụt còn sóng to gió lớn cuồng nữa, nhưng dòng nước vẫn còn chảy xiết, cho nên cần ít nhất hai thành thạo bơi lội hỗ trợ chèo giữ bè trúc, vì thế một chuyến cũng chỉ thể vận chuyển tám .

Mà thôn cách ngọn núi phía cũng ba đến năm dặm.

Đi bộ bình thường cũng mất tầm nửa tiếng. Hiện tại nước thuận dòng , nên ước chừng một vòng cũng mất ít nhất một giờ đồng hồ.

Sau đó còn sắp xếp một ít trai tráng thành thục bơi lội và bè trúc đến giúp mang một ít vật tư , bằng thì lên núi ăn cái gì đây?

Vừa nãy do gấp rút chỉ đạo cứu nạn, lương thực và vật nuôi vẫn còn đang chìm nước! Không là lũ cuốn mất bao nhiêu .

Cho nên để vận chuyển bộ hai ngàn bốn trăm trong đại đội, ít nhất cũng tiêu tốn mười mấy, hai mươi mấy tiếng, từ đây đến tối chắc chuyển xong.

tốc độ nước dâng chờ đợi ai, cũng mực nước dâng đến khi nào mới ngừng, cho nên đại đội trưởng đưa kiến nghị, thanh niên trẻ tuổi khỏe mạnh thông thạo bơi lội thì bơi theo bè trúc.

Về phần bè trúc, ưu tiên hết là gấp rút chở già và trẻ nhỏ .

Mọi ý kiến gì đối với việc sắp xếp , mực nước đang nhanh chóng đến gần, thời gian chờ , cho nên thật sự hết bàng hoàng cũng thời gian để điều chỉnh tâm trạng, đều nhanh chóng hành động.

Rất nhiều gia đình kiên nhẫn xếp hàng, cũng sợ kịp xếp nghĩ cách, họ khéo léo tận dụng những thùng tắm bằng gỗ các loại, tự bơi theo phía của bè trúc, đặt già và trẻ nhỏ thùng gỗ hộ tống đưa theo.

nhiều sức khỏe hoặc bơi, để dựa , thì chỉ thể tại chỗ, xếp hàng, bao gồm cả Phong Tri Ý sắc mặt đang tái nhợt, mệt mỏi.

Lý Yến Hoa thấy cô dường như lung lay sắp ngất xỉu đến nơi, thì kìm đỡ lấy cô.

"Trần Tố Tố, cô chứ?"

Phong Tri Ý khẽ lắc đầu một cái.

"Không , chỉ là chút choáng. Cũng tại cơ thể yếu, ngâm nước nên cảm thấy khó chịu."

Thật là do cô sử dụng quá nhiều sức mạnh tinh thần, từ từ sẽ khỏe .

"Vậy cô....."

Lý Yến Hoa xung quanh một lúc, bàn ghế và nóc nhà đều , những trẻ tuổi như bọn họ thể gì khác hơn là dựa góc tưởng.

"Cô qua bên dựa , bên chắc là nước cạn hơn một chút."

Luôn cảm giác rằng cô thể sẽ ngã trong nước bất kỳ lúc nào.

Phong Tri Ý hướng nóc nhà một chút, chen chúc, đen kịt, cô vốn dĩ thể bác Bành và Bành Nha Nha , nhưng mà chắc hẳn bọn họ an .

Hơn nữa bọn họ trong diện già và trẻ nhỏ của liệt sĩ, việc gì cũng sẽ ưu tiên, nếu là như thế thì họ thể hộ tống lên núi nhanh thôi.

Phong Tri Ý gật đầu với cô , đó cô lội qua mực nước ngập đến đầu gối tìm một góc, im lặng .

Nội tâm Mạnh Tây Châu thắt , đó tranh thủ đang vội vàng, rối loạn, xoay đến nơi nào, bao lâu thì trở về.

Anh lặng lẽ đến gần Phong Tri Ý đang nhắm mắt dưỡng thần, giữa âm thanh ồn ào xung quanh, nhẹ nhàng .

"Cô theo ."

Phong Tri Ý mở mắt một cái, nghĩ hiện tại cô ở chỗ cũng giúp đỡ gì, cô theo xuyên qua đoàn rối loạn, lúc nhúc, đến một gốc cây đại thụ vẫn sừng sững giữa cơn lũ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boss-tan-the-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-121-di-tan-len-nui.html.]

Mạnh Tây Châu nhanh nhẹn leo lên cây hai ba , từ trong cành lá sum xuê kéo một cái thuyền nhỏ giống như chậu gỗ.

Anh vốn định chuẩn bè trúc, nhưng quá lộ liễu, hơn nữa khẳng định sẽ đại đội trưng dụng, cho nên mới chuẩn một cái chậu gỗ, nhưng thật là cái thuyền "chậu".

Bên trong còn một cái sọt, Manh Tây Châu mở túi lấy một cái hũ giữ nhiệt, mở nắp đưa cho cô.

"Cô uống nhanh , còn ấm đó. Vừa ? Sắc mặt khó coi như ?"

Trong Tri Ý nhận lấy hũ cháo táo đỏ, cẩu kỷ, đường đỏ vẫn còn ấm. Bận rộn cả nữa đêm còn hao tổn sức, cô quả thật đói bụng, cô từ tốn uống vài ngụm.

" , mái nhà phòng ăn đông quá, thanh niên trẻ tuổi như chen chúc với nhà và trẻ nhỏ, ngâm trong nước nên tìm một cây leo lên ở đó. Sắc mặt khó coi chắc là do đến tháng ngâm nước nhiều."

Mạnh Tây Châu thấy, ánh mắt đầy đau lòng, bước lên nhẹ nhàng ôm lấy cô nâng lên, Phong Tri Ý đang cúi đầu húp cháo bất ngờ, thấp giọng kêu lên.

"Anh ?!"

Mạnh Tây Châu vẻ mặt nghiêm túc đặt cô chậu gỗ.

" đưa cô lên núi , cô đừng ngâm nước nữa."

Phong Tri Ý trong chậu gỗ suy nghĩ một chút.

"Hay là tiên đưa mấy già chỗ chuồng bò , trong đại đội chắc chắn ai quan tâm đến bọn họ . Cho dù quan tâm thì cũng đợi đến cuối cùng, ước chừng đến tối hoặc thậm chí là ngày mai."

bầu trời âm u.

"Tình hình thế là trời mưa , giờ ăn uống, già sức khỏe yếu, ngâm nước qua một hai ngày chắc chắn sẽ bệnh."

Đầu hè nhiệt độ khí cao lắm, trời mưa nên còn chút lạnh.

Bây giờ thì ngay cả thức ăn nước uống đều , còn lo xong, ai quản đến già bệnh ở chuồng bò? Không vứt bỏ bọn họ , để cho nước cuốn trôi là lắm .

" đưa cô ."

Mạnh Tây Châu kiên quyết, đẩy chậu gỗ trôi theo dòng nước, sợ cô ngâm nước lâu sẽ sinh bệnh.

"Cô lên núi nhóm một đống lửa , hơ cho khô y phục , đừng để lạnh."

Thấy cô đang phản bác, chỉ cái sọt trong chậu gỗ, cướp lời cô, .

"Bên trong sọt một ít lương khô và cháo, tiện thể cô nướng một ít lương khô, hâm nóng cháo. Chờ trở về đưa bọn họ , sắp xếp như thế cho bọn họ ?"

Phong Tri Ý qua thì nghĩ sắp xếp như thế cũng hợp lý.

"Vậy tiên mang theo một già . thấy cái chậu gỗ vẫn còn thể thêm một, hai .”

“Như thì chuyến tiếp theo của , chỉ còn cần mang thêm hai nữa thôi ? Không cần thêm một chuyến nữa."

Mạnh Tây Châu trong chậu gỗ, xác nhận gian bên trong còn hơn phân nửa, thì khẽ gật đầu, buộc chậu gỗ buộc cây.

"Vậy cô đợi một lát, đừng bước xuống ngâm nước, cõng thêm một nữa qua đây."

"Được."

Phong Tri Ý an nhàn trong chậu gỗ, cái cảm giác thật mới mẻ, cô từng qua phương tiện đường thủy như thế nào bao giờ!

Không bao lâu , Mạnh Tây Châu cõng theo một già đang lên cơn sốt, chút mơ màng đến.

Phong Tri Ý vội vàng mở nắp bình cho đối phương uống một ít nước ấm, cũng lấy một viên "thuốc cảm" cho uống.

Loading...