Boss Tận Thế Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 116: Kèm chặt vai phản diện

Cập nhật lúc: 2025-08-14 10:41:19
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mạnh Tây Châu bóng lưng tinh tế, mảnh khảnh của cô, mỉm .

"Được."

Sau đó hề e ngại cô vẫn còn trong phòng mà luôn quần áo ướt dùng khăn lông lau tóc.

" xong ."

Lúc Phong Tri Ý mới xoay , khẽ thưởng thức nóng, cân nhắc mở miệng.

"Sáng hôm nay thị trấn, đại đội sắp đắp miệng đê ?"

Mạnh Tây Châu đang lau tóc, dừng một chút, bất ngờ lắm mà gật đầu.

"Nước sông đang dâng lên, lúc cần đắp miệng đê . Hôm nay, đại đội phát thông báo ?"

Phong Tri Ý nhẹ nhàng gật đầu.

"Bảo là lao động khỏe mạnh ."

Nhìn thể càng ngày càng khỏe mạnh, cường trán, dần dần còn là thiếu niên gầy gò, ngây ngô của quá khứ.

"Anh cũng ?"

Mạnh Tây Châu gật đầu.

"Sửa miệng đê là việc nặng, một ngày cũng thêm 10 công điểm, đương nhiên là . Sao ?"

" hợp tác với , cùng ."

Phong Tri Ý tìm cớ để trông chừng cho tên nhóc điều xằng bậy.

"Trước đó hỏi thăm rõ ràng, lấp miệng đê cần chuyển đá ở bên núi về, là lao động khỏe mạnh cũng thể giúp bỏ đá túi, cũng kiếm một ít công điểm."

Mạnh Tây Châu qua nhíu mày, đồng ý lắm.

"Bỏ đá túi cũng là việc chân tay nặng nhọc, đá mới rơi xuống, các góc sắc bén, cẩn thận sẽ đứt tay đấy."

Vừa , bàn tay trắng hơn cả men sứ của cô, nghĩ thầm bàn tay cần nuông chiều thật , chỉ cần pha , cắm hoa là .

"Cô cần dựa điểm công để sống, mấy chuyện mệt nhọc gì?”

“Hơn nữa, cơn mưa rơi hoài ngừng, thể cô yếu như , bất chấp trời mưa mấy chuyện lặt , lỡ như cô cảm lạnh ngã bệnh thì mất cả chì lẫn chài."

Phong Tri Ý giật , cô vẫn nghĩ đến những tình huống , dù thể cô yếu đuối là chuyện thừa nhận.

" mà năm ngoái, thiếu đại đội nhiều công điểm lắm, năm nay việc. Cơn mưa mắt vẫn dừng , chỉ sợ nhiều việc để .”

“Vậy thì đến cuối năm nhận khẩu phần lương thực, e rằng sẽ thiếu một lượng lớn công điểm. Công điểm tích cóp một năm , sợ là đủ để trả."

"Không , thể lấy tiền phiếu để bù ."

Mạnh Tây Châu lo lắm, dù gì cũng còn , sẽ để cho cô chịu đói.

" mặc kệ!"

Kiểu gì cũng , Phong Tri Ý dứt khoát thèm lý lẻ nữa, cô lười tốn nước miếng với .

" cứ đấy, rốt cuộc hợp tác với ?"

Chỉ còn cách kéo tên nhóc lên núi đập đá, cho sửa miệng đê, như sẽ cơ hội nhân lúc sửa đê động tay chân.

Mạnh Tây Châu nhức đầu, vô cùng bất mãn.

Phong Tri Ý chịu thỏa hiệp, vẻ mặt kiên quyết.

Hai trừng mắt với cả nửa ngày, cuối cùng vẫn là Mạnh Tây Châu thất bại, xuống nước.

Thật hết cách với cô.

"Được ."

Khi lao động cần tránh nữa, dù thì cũng là cùng khác lao động, chuyện sẽ cho dèm pha.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boss-tan-the-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-116-kem-chat-vai-phan-dien.html.]

"Vậy cô nhớ mặc áo tơi , mang theo bao tay dày, nấu nhiều gừng đường đỏ mang theo."

cùng đến nơi việc, cũng thể cô một chút, giúp đỡ cô một chút.

Cùng lắm thì đá nặng sẽ vác, giúp cho cô kiếm một ít công điểm, bằng nếu như cô việc cùng khác, sẽ mệt mỏi đến nhường nào.

"Được."

Phong Tri Ý suy nghĩ trong lòng , thấy mục đích đạt , cô vui vẻ đặt chung xuống, dậy.

" trở về chuẩn ."

"Được."

Mạnh Tây Châu dậy theo cô, mang áo tơi đưa cho cô.

"Một lát nữa đến đội sản xuất, nhận công việc đập đá ngày mai, buổi tối sẽ cho cô nơi phân công, ngày mai cô thể nhận công việc ở chỗ đội trưởng Vương."

Phong Tri Ý gật đầu, mặc áo tơi đội mũ , tiếp nhận túi lớn mà cố ý đưa cho , đội mưa về.

Mạnh Tây Châu theo bóng cô biến mất trong màn mưa, mới xoay đóng cửa , chung táo đỏ cẩu kỉ đường đỏ cô vẫn uống hết, còn bốc nóng.

Không suy nghĩ cái gì, lên phần miệng chung từng cô uống qua, vẻ mặt ngẩn ngơ một lúc.

Sau đó bưng chung lên, nhằm phần miệng chung đó, uống một ngụm. Anh chợt nhoẻn miệng .

Ngọt thật.

Lỗ hổng đê của đại đội Mộng Trang nhỏ, nước sông siết đầy.

Nếu như nước sông bắt đầu dâng, chỉ dùng bùn đất, cát sỏi để chặn lỗ hổng thì ngăn sức nước .

Cho nên, cần lên núi đào vài tảng đá lớn và nặng, chôn trong đất để cứng nền.

hiện tại, máy móc hỗ trợ, những lúc cần thiết, khó xin thuốc nổ, kịp tuân theo trình tự để xin cấp, cho nên chỉ thể dựa sức để đào đá.

Đây là công việc tốn sức, vô cùng khổ cực, bình thường đào tầm hai tiếng, thì hầu như cả hai tai đều phồng rộp, chảy máu.

Vì thế, Phong Tri Ý cố ý chuẩn cho Mạnh Tây Châu bao tay đặc chế, còn thuốc mỡ xoa tay, đỡ cho khi đào đá cả ngày, hai tay sẽ tổn thương đến mức còn hình dạng.

Mạnh Tây Châu thấy cô trả thuốc mỡ bôi tay, chỉ cảm thấy cần như .

"Trên tay là vết chai, , da dễ ma sát cho phồng rộp ."

Không giống như đôi tay non nớt yêu kiều của cô, chỉ trông giống đậu hủ mà còn mềm mịn như đậu hủ, nhẹ nhàng cào một chút cũng thể để một vết hằn.

Phong Tri Ý thấy xa xa về phía , cô vội vàng nhét thuốc mỡ tay .

"Cho bôi thì cứ bôi , nhiều lời nữa! Không cứ trông thô ráp hơn thì trông càng vẻ nam tính hơn !"

Tên nhóc !

Mạnh Tây Châu bật nhận lấy, chỉ là quen với sự thô ráp , khuôn mặt còn từng bôi qua thứ đồ nào huống chi là tay.

Chỉ là nếu như đây là tâm ý che chở của cô thì chỉ thể nhoẻn miệng vui vẻ, ngoan ngoãn mà nhận thôi.

Không bao lâu , phân đến đào núi đá lục tục đến đông đủ.

Bọn họ bên tổng cộng năm mươi lao động khỏe mạnh đào núi đá, tám xã viên cộng thêm hai thanh niên trí thức là Phong Tri Ý và Lý Yến Hoa cùng bỏ đá túi, mươi trai tráng chất đồ lên xe vận tải.

Nhiều như ở cùng một chỗ, bận rộn cả ngày, cũng chỉ đào 10 xe đá để vận chuyển đê.

Hiệu suất thể là cực kì thấp, Phong Tri Ý thầm chê bai, lao động thủ công quả nhiên là .

Lúc , đất nước cần công nghiệp và khoa học kỹ thuật mới thể phát triển .

Chạng vạng lúc tan , Lý Yến Hoa cả mệt mỏi, suy sụp, còn sức vỗ vỗ cánh tay như rụng của , cô cùng Phong Tri Ý, về lải nhải.

"Việc chuyển đá còn tưởng đơn giản, ngờ mệt như , cảm giác cánh tay gần như rụng luôn ."

Phong Tri Ý nhẹ nhàng xoa tay, cô cảm thấy vẫn . Dù dị năng, thể giúp cô bất cứ lúc nào, nên là cũng mệt đến thế.

Lý Yến Hoa thấy cô vẻ mệt mỏi chút nào, thậm chí còn chút ung dung, thì lấy kỳ lạ.

Loading...