Boss Tận Thế Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 115: Nữ chính không có nhà

Cập nhật lúc: 2025-08-14 10:41:18
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mưa to khiến cho vạn vật trong trời đất trở nên mơ hồ, Phong Tri Ý chào bác Bành, mang giày mưa, đạp lên con đường đầy sình lầy, khập khiễng thôn.

Đi thôn, cô ngang qua một căn nhà lá giản dị, thấy cửa nhà đóng kín, cô dừng chân .

Nếu như cô nhớ lầm thì đây là nhà riêng của nữ chính.

Tại nơi nông thôn , ban ngày ban mặt, nhất là thời điểm mưa như trút nước như thế thì lúc nào cũng ở nhà, cổng nhà ít khi đóng chặt.

Huống hồ chi, cha của nữ chính chân tật ở nhà, em trai của cô còn tới một tuổi, con nít nhỏ như , ngày mưa chắc chắn nào bộ bên ngoài , nhà thể nào ở, mà đóng kín của như

Cho nên là cả nhà nữ chính sớm rời khỏi nhà, lánh nạn ?

"Ơ! Đây là thanh niên trí thức Trần ?"

Người phụ nữ sống sát vách mái hiên thăm hỏi, bà thấy Phong Tri Ý dừng chân của nhà, thì đoán rằng.

"Cô tìm Hứa Lê Hương ?"

Phong Tri Ý thẳng thắn xác nhận.

" , cô ? Tại ban ngày, cửa nhà đều khóa ?"

"Cả nhà cô ở đây, khóa cửa nhà ?"

Người phụ nữ với giọng điệu chua ngoa.

"Cô đến bệnh viện tỉnh khám chân cho cha."

"Khám chân ?"

Phong Tri Ý cố ý hùa theo sự đố kị của đối phương.

"Cô lấy tiền ở ? Cô tiền tại trả đồng hồ đeo tay cho ? Thiếu cũng hơn năm ý."

"Ôi, !"

Người phụ nữ dường như tìm đồng minh của , cô hâm mộ, đố kị, quở trách.

"Cũng gặp vận may gì, thời gian còn cứu một quân nhân thế lực tiền, là cái bình thường ở cùng tư nhà họ Triệu.”

“Người cho cô một tiền lớn để cảm ơn, còn giới thiệu một quen ở bệnh viện tỉnh cho cô , bảo cô mang cha đau chân đến khám."

Người bình thường ở cùng tư nhà họ Triệu ? Phong Tri Ý chợt giật , đó chẳng là Tô Vọng Đình ?

Thảo nào một thời gian cô thấy . Có điều là quân nhân, cơ thể khỏe mạnh, leo núi kiểu gì cần nhân vật chính cứu? Đây là kiểu tình tiết m.á.u chó gì đây?

Người phụ nữ thể kìm chế , ba hoa chích chòe nhanh chậm.

"Cô bây giờ, đổi đời , mang luôn cả nhà . Cô xem, một gia đình lớn như bọn họ, ngoài ăn uống, tiêu tốn hết bao nhiêu tiền đây?”

“Có tiền , mà còn thèm nhớ trả đồng hồ đeo tay cho cô. Xí!"

Điều càng khiến cho đàn bà càng thêm khinh thường, nhắc nhở Phong Tri Ý.

"Cô để ý một chút , chờ cô trở về, cô thể đòi cô mau trả đồng hồ đeo tay mới cho cô.”

“Cô đừng cả nể, đừng ngại. Cô đề cập tới chuyện đó, khi cô còn giả ngu xem như chuyện gì xảy thèm trả đấy!"

Phong Tri Ý gật đầu lia lịa thuận theo ý của cô .

"Trước đây thông cảm nhà cô khó khăn nên vội đòi. Bây giờ cô tiền thèm trả cho , thiệt tình!"

Nói xong, cô còn cố ý thở phì phì như thể chung mối thù với phụ nữ , lợi dụng cô lấy ít tin tức đó cô mới tạm biệt cô trong thôn.

Vừa rời khỏi , AI kìm .

"Nữ chính chung tuyến với Tô khờ ? Sách như !"

Phong Tri Ý qua, khẽ "Hì Hì".

"Trên sách cũng , chuyện hiện tại thể căn cứ sách ? Còn nữa, Tô khờ là cái biệt danh gì ? Sao ngươi đặt biệt danh lộn xộn cho ?"

"Vậy Tô Vọng Đình ngốc ? Không khờ ? Không lắm lời ?"

AI phản biện.

"Dựa gia thế của , chẳng lẽ còn là Tom Sue* phiên bản nhà họ Tô ? Vừa cũng họ Tô đấy.”

*Tom Sue: Nam chính

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boss-tan-the-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-115-nu-chinh-khong-co-nha.html.]

Phong Tri Ý nghĩ thấy lý, bất chợt chút buồn .

"Ngươi quan tâm khờ gì."

AI lo chuyện .

" lo ngốc khờ như , đối mặt với dạng nữ chính nhiều mưu mô, sẽ ăn đến mức xương cũng còn ?"

Phong Tri Ý buồn .

"Đó cũng là chuyện của , ngươi cứ quan tâm gì?"

" nữ chính quan tâm là Triệu Học Binh ?"

AI vẫn cố chấp với nội dung trong sách.

"Cô sợ sẽ trở thành một kẻ lăng nhăng ?"

trong sách lý do mà nữ chính ngay từ đầu chọn trúng Triệu Học Binh, là vì tình cảm mà là vì trúng bối cảnh phận của .

Hôm nay câu một con rùa vàng lớn hơn, cái bắp đùi vàng ở mặt thì nữ chính sẽ lựa chọn như thế nào?

AI nghiêm túc cho rằng nữ chính di dời mục tiêu, ngay từ đầu loại nữ chính chỉ là một kẻ quan tâm đến sự nghiệp.

Phong Tri Ý buồn nhưng còn lời nào để .

"Cô là kẻ lăng nhăng nuốt khác thì liên quan gì? Ngươi lo lắng như gì?"

"Nếu như Tô khờ phản bội, sẽ khinh thường !"

AI nhận định, là đồ vật thuộc về chủ nhân của nó, thì cho dù chủ nhân của nó cần, thì khác cũng cướp mất.

Nó vốn bá đạo như , cần lý lẽ.

Phong Tri Ý bậc , lắc đầu.

Nữ chính và Tô Vọng Đình, hai họ như thế nào cô thật sự cảm thấy hứng thú chút nào. Hiện tại cô chỉ quan tâm, nhóc chuyện nữa .

Đi đến nhà của Mạnh Tây Châu, cô phát hiện ở nhà.

Trời đang mưa như thế , chạy ?

Phong Tri Ý xoay trở về thì thấy ở phía xa xa, đang chui khỏi chuồng bò.

Cô chợt giật , trong lòng chút ấm áp, thì chăm sóc già ?

Cơn mưa kéo dài nhiều ngày như , chuồng bò dễ dột, thỉnh thoảng cần tu sửa .

Mạnh Tây Châu từ chuồng bò, thấy cô, phản ứng đầu tiên của là nhanh chóng sang hai bên, thấy ai thì vội vàng kéo cô nhà.

"Sao mới ban ngày mà cô tới , khác thấy thì lắm."

Tuy lời như , nhưng ánh mắt của giấu sự vui vẻ, đây hình như còn là đầu tiên, cô đường đường chính chính đến tìm .

" chuyện cần tìm ."

Phong Tri Ý cởi nón rộng vàng và áo tơi xuống, vẩy vẩy nước mưa, đầu đang chất một đống túi lớn, nhỏ.

"Sao đem nhiều đồ từ trong chuồng bò ?"

"Không là đem từ trong chuồng bò, là mới trở về từ thị trấn khi bán nấm xong, mang một ít đồ cho bọn họ."

Mạnh Tây Châu dồn đồ vật trong túi lớn túi nhỏ thành một túi đưa cho cô.

"Đây là đồ cho cô. Nước đường đỏ chắc cô uống hết đúng ?"

Phong Tri Ý khẽ bĩu môi, bất đắc dĩ nhận đồ đặt ở bên cạnh.

" việc cần với ."

"Ừ."

Mạnh Tây Châu cầm một khúc gỗ, thả một cái nệm mềm lên phía để cho cô , rót thêm một chung táo đỏ cẩu kỷ đường đỏ đưa cho cô, đó ngoan ngoãn mặt cô, chăm chú lắng .

"Cô ."

Phong Tri Ý thấy đầu tóc của ướt nhẹp, quần áo vẫn còn ẩm, thì bưng , dậy màn mưa bên ngoài.

"Anh quần áo , lau khô tóc , đừng để cảm."

Loading...