Boss Tận Thế Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức - Chương 108: Giặt đồ dơ
Cập nhật lúc: 2025-08-14 10:40:38
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AA6v53KHZz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phong Tri Ý thấy tiếng bước chân xa dần, hồ nước bên cạnh vọng đến tiếng nước chảy. Cô lách gian, vội vàng giặt sạch đồ, trở .
Bên ngoài chỉ mới hai phút trôi qua, Mạnh Tây Châu vẫn còn đang giặt quần ở bờ hồ.
Phong Tri Ý thấy tiếng nước chảy, cả nhẹ nhàng sạch sẽ, cô còn cảm thấy lúng túng, hổ nữa, cô thoải mái lên thảm cỏ khô, quanh sơn động sạch sẽ, ngăn nắp.
Tên nhóc đối xử với con gái thật ám áp, còn sẵn sàng giúp giặt quần bẩn mà hề kêu ca.
Không bao lâu , tiếng nước chảy ngừng . Phong Tri Ý thấy tiếng bước chân của Mạnh Tây Châu tiến gần, cách cửa động hơn ba mét.
" hiện đang giúp cô mang đồ phơi nắng, đồ sẽ khô nhanh thôi, cô chờ một chút, lạnh ?"
" lạnh."
Phong Tri Ý dậy, bụi gai quá rậm rạp nên cô thấy tình hình bên ngoài.
"Anh....."
"Sao ?"
Mạnh Tây Châu thắp một đống lửa, giúp cô phơi quần ánh nắng mặt trời.
Phong Tri Ý vốn hỏi , ngày hôm nay nếu như đổi là một cô gái khác, thì cũng sẽ giúp đỡ cô như thế, đúng ? cô ngẫm , bất kể câu trả lời là gì thì hình như nó đều ý nghĩa gì. Vậy thì, đổi chủ đề.
"Mảng nấm nhỏ dẫn hái khi nãy, lát nữa chúng hái tiếp ?"
Cô cảm thấy hái thì sẽ đáng tiếc, bởi vì nhiều nấm bắt đầu thối trong đất .
Mạnh Tây Châu suy nghĩ một lúc.
"Lát nữa cô cứ xuống núi , mau trở về xử lý cho , đó nghỉ ngơi thật , đừng để bản quá mệt nhọc, đổi sẽ hái tiếp. Cô bao nhiêu nấm, đợi buổi tối sẽ đưa cho cô."
" chỉ cần một ít nấm tươi để nếm vị ngon là "
Phong Tri Ý chỉ cảm thấy.
" thấy một mảng nấm lớn như , mọc ở đây ai thèm hái, mục rữa trong đất thì lãng phí."
"Ừ."
Giọng của Mạnh Tây Châu từ bên ngoài truyền .
"Lát nữa hái, đem chợ đen bán chúng chia tiền."
Phong Tri Ý buồn .
"Anh hái nấm, bán thì tiền là của , còn chia cho chi? bỏ chút công sức nào ."
Mạnh Tây Châu trầm mặc một lúc .
"Lần bán gan rắn, em cũng bỏ công nhưng vẫn chia tiền, lầy là bù ."
Phong Tri Ý mỉm .
"Cái còn băn khoăn ! Đều là chuyện qua lâu ."
Giọng Mạnh Tây Châu đầy ý .
"Là cô bỏ sức chia tiền, thì đương nhiên bỏ sức là chia ."
Được , . Phong Tri Ý thèm cãi với nữa.
Cô phát hiện rằng thật bướng bỉnh, cô hết cách để cãi với .
Thảnh thơi trong sơn động một lúc, Mạnh Tây Châu nhắc nhở.
"Được , mang đồ cho cô nhé?"
"Được, ."
Phong Tri Ý cầm lấy áo của , chuẩn đổi lấy quần của cô.
Bụi gai dịch chuyện một chút để lộ một cái khe hở. Phong Tri Ý thấy Mạnh Tây Châu đưa lưng về phía sơn động, đầu sang một bên, tay thì cầm chiếc quần giặt sạch, hong khô nhét .
nhẹ nhàng.
Phong Tri Ý đón lấy, quần hông khô chút ấm áp, cô kín đáo đưa áo cho .
"Anh chờ một chút."
"Được."
Mạnh Tây Châu nhận lấy áo, an tĩnh chờ đợi ở bên ngoài.
Một lát , Phong Tri Ý mặc quần áo gọn gàng, cô vẫn mặc chiếc quần cũ giặt .
Một là cô thể phụ lòng chăm sóc cho , hai là cô thể nào giải thích đổi quần mới ở .
Cô sửa soạn chỉnh đề đẩy bụi gai ngoài. Mạnh Tây Châu cầm một viên đá cuội nung nóng, dùng áo của bọc lấy, đưa cho cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/boss-tan-the-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-108-giat-do-do.html.]
"Đau bụng ? Cô dùng cái để xoa, xoa ."
Phong Tri Ý sửng sốt, là phơi nắng bao lâu mới thể lửa hong đến mức gương mặt hồng hồng như thế.
"Anh chuyện ?"
Mạnh Tây Châu lúng túng tự nhiên.
", tình cờ thấy."
thật là ở kiếp , tình cờ cấp chuyện phiếm với , mỗi khi bà dì của vợ tới, mỗi tối đều dùng tay xoa xoa, sưởi ấm bụng thì mới âm ỷ kêu đau.
Lúc đó qua thể hiểu , cảm thấy đúng là điêm.
bây giờ, Mạnh Tây Châu len lén liếc bụng của Phong Tri Ý, đột nhiên chút hâm mộ khó hiểu đối với đàn em đời .
Phong Tri Ý đôi mắt ngượng ngùng, dám thằng của , lỗ tai đỏ như gấc, cô ôm bụng, cong môi mỉm .
"Cảm ơn, nhưng mà đau lắm."
Chắc là do cô điều dưỡng cơ thể quá , nên mỗi khi bà dì đến mới cảm giác gì.
"Ừ."
Mạnh Tây Châu dập lửa, đó mới đến mặt cô xoay , xổm xuống.
" cõng cô xuống núi nhé, bụng cô đau, sẽ ngã mất."
Phong Tri Ý vội vàng gạt .
"Không cần, cần, chuyện đến mức như , tự ."
Mạnh Tây Châu cô hoài nghi.
"Cô nên cậy mạnh ."
Phong Tri Ý quả thật dở dở .
" cậy mạnh, thật đó. Thể chất của mỗi đều giống , ai cũng đau đến mức thể ."
Mạnh Tây Châu cô một lúc, thấy gương mặt cô rõ ràng ẩn dấu chút cảm giác đau đớn nào, cũng vẻ tiều tụy, tái nhợt, tiếc nuối đành dậy.
"Vậy , chúng tranh thủ xuống núi, cô về nghỉ ngơi cho , uống nhiều nước nóng một chút."
Phong Tri Ý qua câu "uống nhiều nước nóng", khóe môi cô cong lên, bảo là trai thẳng đúng là sai .
Không ngờ đến buổi tối lúc mang nấm sang, còn cầm theo một bát bồ câu chưng cách thủy, cùng với một túi lớn nào là những táo đỏ ngâm đường, mận bắc, long nhãn các loại.
Phong Tri Ý vô cùng kinh ngạc.
"Mấy thứ lấy ở ?"
Có màn đêm che giấu, vẻ ngượng ngùng gương mặt của Mạnh Tây Châu trở nên rõ ràng.
"Chiều nay, lúc bán nấm đổi chúng ở chợ đen. , mấy ngày , khí huyết của cô sẽ tổn hại, ăn nhiều chúng một chút thể bù ."
"À."
Phong Tri Ý khó xử, một trai chỉ mới mười bảy mười tám tuổi mà thể nghiêm túc với cô chuyện bồi bổ những ngày bà dì đến thăm như thế , xong cô và cái bà dì đều cảm thấy hổ, ngại ngùng.
Hơn nữa, một tên nhóc chừng tuổi thể hỏi khác chuyện tế nhị của phụ nữ chứ?
Chỉ là, Phong Tri Ý thể nào hỏi một câu hỏi ngượng ngùng như , cô vội vàng nhận đồ.
"Được , mau trở về thôi."
là ngại c.h.ế.t , hổ quá .
"Ừ."
Trước khi Mạnh Tây Châu vẫn yên tâm mà thêm.
"Cô nhớ ăn hết đó, may sẽ chuẩn một chút thịt dê cho cô, cái đó bổ."
"Đừng mà!"
Phong Tri Ý vội vàng từ chối.
" một ít y thuật, tự điều dưỡng bồi bổ , đừng lo nữa."
Mạnh Tây Châu chẳng chẳng rằng gật đầu, đó thì nhanh chóng biến mất trong đêm tối.
Phong Tri Ý đóng cửa sổ , cô đống đồ vật, bật "hì hì".
Tên nhóc , thật sự ...
Cô nên như thế nào cho , khiến ngại ngùng ấm áp.
Sáng sớm ngày hôm , Phong Tri Ý còn bận ăn sáng, Chu Mạn Mạn tới tìm cô.
Nhìn thấy sắc mặt tối tăm của cô , hình như chuyện gì .