BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - CHƯƠNG 99
Cập nhật lúc: 2024-09-16 09:42:35
Lượt xem: 79
Kỳ thật, một con trâu rừng cân nặng sáu bảy trăm cân cũng không phải quá nặng, nhưng bởi vì là hoang dã nên cân nặng này cũng không tồi.
Tống Thời Thanh trả lời: “Vâng, được bảy trăm hai mươi tám cân.”
"Thật là giỏi, cháu có phong thái của ông nội cháu năm đó." Ông nội Tống vỗ vai Tống Thời Thanh hai lần: "Chà, cơ thể này thực sự rất cường tráng. Cháu đã lớn như vậy rồi, trong nháy mắt còn cao hơn cả ông nội."
Tống Thời Thanh mỉm cười: "Làm sao có thể so với ông nội, năm đó ông nội đã g.i.ế.c mấy tên tiểu quỷ kia mà."
“Ai da…”
Ông nội Tống nghe thấy lời này, đặc biệt là ở tình huống như này, không khỏi có chút ngượng ngùng: "Được rồi, cháu nhanh đi đến nhà họ Khương đi, đi sớm một chút rồi trở về sớm."
Nhà họ Khương.
Lần này mua được nhiều thịt trâu như vậy, nhà họ Khương rất vui, nhưng người vui mừng nhất lại là Nữu Nữu. Khi Khương Tuệ Tuệ trở lại với một vài cân thịt, cô bé không ngừng nhảy cẫng lên, vui như muốn ăn tết, lôi kéo cô nhỏ để hỏi hôm nay cô sẽ làm món gì ngon.
Khương Tuệ Tuệ ra vẻ thần bí, ngồi xổm xuống và nói với một nụ cười: “Làm cái gì thì để lát nữa cô nhỏ sẽ nói với cháu sau, nhưng cô đảm bảo với cháu, có một món mà Nữu Nữu chắc chắn chưa bao giờ được ăn trước đây.”
"Oa, thật là tuyệt!" Mặc dù Nữu Nữu không biết cô nhỏ định nấu món gì ngon, nhưng vừa nghe nói là món ngon mà cô bé chưa từng ăn qua, thế là lại rất hưng phấn.
Chỉ tưởng tượng một chút thôi mà cô bé đã thấy thèm thuồng, cô bé nuốt một ngụm nước miếng, không quấn lấy cô nhỏ nữa, ngoan ngoãn đi giúp bà nội gọt măng chờ cô nhỏ dọn cơm, sau đó cô bé có thể được ăn món ngon rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-99.html.]
Khi đến nhà bếp, Khương Tuệ Tuệ không vội làm việc.
Cô liếc nhìn miếng mỡ béo ngậy thậm chí không có chút thịt nạc nào trên đó, không khỏi rùng mình một lần nữa. Nó rất béo, ăn nó vào trong bụng sẽ không ngấy đến mức buồn nôn chứ?
Hãy dùng nó để làm thành dầu đi, và làm thành dầu cũng có thể dùng để xào rau ăn.
Tuy nhiên, cô không dùng hết miếng thịt mỡ này để làm thành dầu mà giữ lại một phần nhỏ để tiện sử dụng. Hơn một nửa còn lại được cô cắt thành sợi nhỏ rồi cho vào nồi đun sôi từ từ.
Mỡ sản xuất rất nhiều dầu, và một nửa nồi dầu nhỏ đã được làm ra. Khương Tuệ Tuệ đợi cho đến khi tóp mỡ được chiên đến màu vàng cháy và không còn dầu để vắt ra nữa, sau đó cô lấy hết tóp mỡ ra khỏi nồi.
Cố Diệp Phi
Cho ra tô rồi lấy ớt bột rắc lên trên. Tuy nhiên, cô đã đặc biệt để lại một phần nhỏ mà không rắc ớt bột, vì sợ Nữu Nữu còn nhỏ không ăn được cay, còn người lớn thì tất nhiên là sẽ ăn cay một chút, thế thì món này mới trở nên ngon hơn.
Sau đó, cô lấy ra cái bát tráng men có mỡ lợn ở nhà và đổ dầu vào đó. Đậy nắp và để khô ở một bên, nó sẽ tự động chuyển sang màu trắng sau khi nguội đi. Tuy nhiên, dầu hơi khác với mỡ lợn, mỡ lợn có màu trắng hoàn toàn và dầu sẽ chuyển sang màu vàng sau khi để nguội.
Nhưng không sao cả, hương vị khi ăn vào cũng tương tự như nhau, Khương Tuệ Tuệ thậm chí còn cho rằng dầu sẽ ăn ngon hơn.
Sau khi tóp mỡ không còn quá nóng, Khương Tuệ Tuệ vươn tay gắp một miếng cho vào miệng, hàm răng trắng bóc khẽ cắn một miếng, có tiếng "răng rắc răng rắc" phát ra, giòn giòn, ăn kèm với chút ớt bột cay cay, coi như một món ăn vặt, ăn rất ngon.
Sau khi làm dầu xong, cô bắt đầu nấu những gì mà cô đã nói trước đó, đảm bảo rằng Nữu Nữu chưa từng ăn món đó trước đây.
Kỳ thật cũng không có gì đặc biệt, đều là nguyên liệu trong nhà làm ra, chẳng qua là dựa vào một nguyên liệu duy nhất để làm ra một ít ý đồ khác nhau mà thôi.
Vớt ra hơn hai mươi con nấm bào ngư rồi rửa sạch, sau đó cắt bỏ hết phần cuống và để riêng, chừa phần đầu để dùng sau rồi bắt đầu chuẩn bị nhồi thịt.