BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 557
Cập nhật lúc: 2024-09-18 21:10:10
Lượt xem: 41
Còn Khương Tuệ Tuệ thì lập tức chuẩn bị ra ngoài, trước lúc đi ra ngoài còn xem xét qua mấy món quà được tặng lúc trước, chọn mấy thứ để mang đi. Một bình sữa mạch nha, một cân đường đỏ, còn có mấy cân mì sợi, cô nói với bà Tống ở dưới lầu: “Bà nội, vừa rồi mẹ cháu có gọi điện thoại tới nói là chị dâu thứ ba của cháu sắp sinh, kêu cháu mau trở về nhà một chuyến.”
Bà Tống nghe thấy vậy thì nhanh chóng lên tiếng, vừa đi lên lầu vừa nói: “Vậy cháu hãy mang theo một ít đồ mà trở về, bây giờ đi mua vé có vẻ không còn kịp nữa rồi, bằng không cháu hãy nói phó quan Lý đưa cháu đi một chút, như vậy sẽ nhanh hơn.”
Khương Tuệ Tuệ nghĩ như vậy cũng hợp lý, dù sao thì sinh con cũng là chuyện do trời quyết định, cô cũng biết Lưu Ái Đệ nói như vậy thì chỉ đơn giản là nói ngoài miệng mà thôi, nhưng lỡ xảy ra chuyện gì không hay thì sao, vì thế cô đồng ý với kiến nghị của bà Tống.
Bởi vì có phó quan Lý lái xe đưa đi, cho nên cô chỉ tốn hơn ba giờ là đã đến được sở y tế đại đội rồi.
Cố Diệp Phi
Mới vừa lên lầu hai, cô đã nhìn thấy vài người đứng ở hành lang, đó là Phương Quế Chi, Khương Vệ Bình và Khương Vệ Quân. Khương Vệ Quân vừa thấy Khương Tuệ Tuệ đến, nhanh chóng chạy đến đón cô, nói: “Em gái, em tới rồi, vừa rồi chị dâu em lại đau bụng, y tá nói với anh là sắp sinh rồi, em nhanh vào trong trước đi.”
Đây là đang muốn kêu Khương Tuệ Tuệ vào phòng sinh, theo lý mà nói thì bác sĩ sẽ không cho phép nhiều người vào phòng sinh, nhưng Lưu Ái Đệ một hai phải đòi Khương Tuệ Tuệ vào, bọn họ cũng không có cách nào khác.
Khương Tuệ Tuệ nhanh chóng đưa mấy món đồ trong tay cho Khương Vệ Quân cầm, sau đó liền đi vào phòng sinh.
Trong phòng sinh, y tá kêu Lưu Ái Đệ phải tập trung hết sức mình, nói: “Mau dùng sức đi, dùng sức nữa đi, sắp thấy đầu đứa trẻ rồi….”
Lưu Ái Đệ vừa dùng sức vừa nói: “Cái gì? Đầu đứa trẻ đã ra rồi sao? Vậy phải làm sao? Cô nó còn chưa tới! Đứa nhỏ này sao lại nôn nóng như vậy, không thể chờ một chút sao, ai cũng nói trẻ con nhìn thấy ai đầu tiên thì lớn lên sẽ giống người đó, tại sao cô nó còn chưa tới mà nó có thể ra ngoài rồi chứ……”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-557.html.]
Y tá nghe thấy vậy thì trợn trắng mắt, cũng may sức khỏe của Lưu Ái Đệ tốt, lúc sinh con còn có thể nói chuyện, khi nói chuyện cũng vẫn có thể dùng sức, không làm cho đứa trẻ bị nghẹt thở, nếu không thì sẽ khiến y tá tức c.h.ế.t mất.
Đúng lúc này, giọng nói của Khương Tuệ Tuệ vang lên, cô nói: “Chị dâu, chị đừng nói chuyện nữa, mau chóng sinh con đi, đừng để đứa nhỏ bị nghẹt thở, em đã tới rồi đây.”
Cô vừa dứt lời thì Lưu Ái Đệ rặn một hơi, đứa nhỏ lập tức được sinh ra.
“Mau đưa đứa nhỏ cho em chồng của tôi, đưa đứa nhỏ cho em chồng tôi ôm đi!” Cảm giác đầu tiên của Lưu Ái Đệ sau khi sinh con chính là, rốt cuộc cũng lôi ra rồi, nhưng vẫn không quên kêu y tá đưa đứa nhỏ cho Khương Tuệ Tuệ ôm.
Trước kia Khương Tuệ Tuệ đã từng bế Tiểu Nguyệt rồi nên cũng coi như là có chút kinh nghiệm.
Nhưng lần đầu tiên cô nhìn thấy Tiểu Nguyệt cũng là sau khi Tiểu Nguyệt sinh ra được mấy ngày rồi, không giống đứa nhỏ này, mới từ trong bụng mẹ chui ra, trên người còn dính đầy máu, trên mặt hơi ửng đỏ, cả người lại nhăn nhúm, giống như một con khỉ nhỏ.
Lúc đầu không khóc, sau đó bị y tá đánh vào m.ô.n.g hai cái, lúc này mới khóc ‘oa oa’ lên.
Là một bé trai, đẹp hay không thì lúc này Khương Tuệ Tuệ cũng không nhìn ra được, đối với cô mà nói trẻ con mới sinh đều không khác nhau lắm, cô thậm chí còn cảm thấy cậu bé này và Tiểu Nguyệt lớn lên sẽ rất giống nhau.
Sau khi Khương Tuệ Tuệ bế đứa bé, cô mới giao đứa bé cho Lưu Ái Đệ, nói cho cô ta biết cô ta đã sinh được một bé trai, cô cũng không cần nhìn cũng biết là Lưu Ái Đệ có vui mừng hay không, cô ta sinh được một bé trai, cha mẹ cô ta đều là những người trọng nam khinh nữ, cô ta rất chán ghét những người trọng nam khinh nữ, cho nên Khương Tuệ Tuệ biết rõ cô ta không phải là loại người đó.