Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 537

Cập nhật lúc: 2024-09-18 21:04:46
Lượt xem: 42

Nhưng hiện giờ đi tới gần rồi thì đều sẽ nhìn thấy được rõ ràng.

Sự thật là Kỳ Huy Hoàng không có ngã xuống giếng mà ngược lại, anh ấy đang tắm rửa ở bên cạnh giếng. Bên cạnh anh ấy để một thùng nước, bên trong là nước vừa mới múc từ giếng lên, nước rất lạnh, nhưng vì muốn áp chế cơn nóng rạo rực trong lòng anh ấy nên không thể không dùng cách này.

Tắm bằng nước lạnh xong, người cũng bình tĩnh hơn nhiều, cũng sẽ không vì muốn gần Tạ Phương Hoa mà ngủ không yên……

Nhưng hai người bọn họ đều không ngờ đến rằng sẽ có trường hợp như thế này xảy ra.

Kỳ Huy Hoàng thật sự đang ở cạnh giếng, nhưng cũng không phải anh ấy vì mộng du mà xuất hiện ở đây. Trong giờ phút này thậm chí anh ấy còn tỉnh táo hơn bao giờ hết, thậm chí lại còn đang trần trụi cả người. Trong tay anh ấy cầm theo một gáo nước, trên người ướt đẫm, xem ra là vừa rồi vẫn luôn tắm bằng nước lạnh, vừa rồi Tạ Phương Hoa nghe thấy tiếng nước, chắc hẳn cũng là vì như vậy.

Tạ Phương Hoa sững sờ đứng yên tại chỗ, thậm chí còn không biết nên phản ứng như thế nào.

Lúc Tạ Phương Hoa đang nhìn Kỳ Huy Hoàng, Kỳ Huy Hoàng cũng đang nhìn cô ấy. Quần áo của cô ấy thì lộn xộn, lại còn lộ da thịt cũng không quá trắng trẻo, nhưng dưới ánh trăng, làn da ấy dường như đang phát sáng.

Nhìn xuống chút nữa, đôi chân cô ấy vừa thon vừa dài lại vừa trắng……

Gáo nước trong tay Kỳ Huy Hoàng rơi xuống đất, bọt nước văng khắp nơi, b.ắ.n vào hai người bọn họ.

Hình như Tạ Phương Hoa hơi choáng váng, cứ như vậy mà ngơ ngác đứng nhìn Kỳ Huy Hoàng, đã quên mất mình phải phản ứng như thế nào. Mãi cho đến khi bị nước b.ắ.n lên người, cô ấy mới cảm nhận được sự lạnh lẽo, lúc này mới co rúm người lại một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-537.html.]

Cố Diệp Phi

Một đêm trôi qua.

Sáng hôm sau khi mặt trời chiếu những tia nắng đầu tiên qua cửa sổ, Tạ Phương Hoa mới tỉnh giấc.

Cô ấy cảm giác như thân thể mình tan ra từng mảnh, toàn thân vô cùng đau nhức, chỉ cần cử động nhẹ một chút thôi đã thấy đau. Cô ấy mở nửa mắt, nhìn chiếc giường lộn xộn, cuối cùng cũng nhớ ra tối qua đã có chuyện gì xảy ra. Hình như là cô ấy sợ Kỳ Huy Hoàng mộng du rồi xảy ra chuyện, cho nên nhanh chóng đi ra ngoài xem thử, kết quả lại……

Cơ thể đau nhức khiến cô ấy hiểu rõ, đây không phải là mơ, tất cả đều là sự thật.

Khuôn mặt cô ấy trở nên nóng rực, cô ấy giở chiếc chăn lên rồi nhìn cơ thể của mình, quả nhiên không mảnh vải che thân. Sức lực của Kỳ Huy Hoàng đúng là quá dọa người rồi, cô ấy thật sự chịu không nổi, chỉ có thể cắn môi, khóc nức nở xin tha.

Lúc này Kỳ Huy Hoàng mới không tiếp tục làm nữa. Hiện tại trong phòng chỉ còn lại một mình cô ấy, vậy Kỳ Huy Hoàng đi đâu rồi?

Cô ấy xốc chăn lên, định mặc xong quần áo sẽ đi tìm Kỳ Huy Hoàng. Nhưng ngay lúc này, một tiếng kẽo kẹt phát ra, cánh cửa được mở ra, chỉ thấy Kỳ Huy Hoàng đi tới, anh ấy không mặc áo mà để lộ ra phần n.g.ự.c cường tráng.

Tạ Phương Hoa xấu hổ quay mặt đi, cô ấy không dám nhìn thẳng.

Cô ấy cũng không biết có phải cơ thể Kỳ Huy Hoàng làm bằng sắt hay không, đêm qua mới làm vài lần đã muốn cướp nửa cái mạng của cô ấy, vốn dĩ cô ấy còn cho rằng anh ấy cũng sẽ như mình, không ngờ lại còn có tinh thần như thế, còn dậy sớm như vậy nữa….

Cũng còn may, Kỳ Huy Hoàng vẫn xót cô ấy, biết tối hôm qua bản thân đã khiến cô ấy mệt muốn c.h.ế.t rồi, cho nên không có dự tính tiếp tục làm nữa, chỉ nói: “Phương Hoa, em dậy rồi sao? Có đói bụng không? Lúc thức dậy anh có suy nghĩ sẽ làm bữa sáng cho em, thế nên đã nấu chút cháo trắng, anh thấy trong sân của nhà em có dưa muối, cho nên đã xào một ít, đợi lát nữa là có cháo ăn rồi.”

Tạ Phương Hoa vốn dĩ còn đang đoán xem sau khi anh ấy thức dậy thì đi làm gì, không ngờ anh ấy còn rất thận trọng, đã chuẩn bị bữa sáng cho cô ấy.

Loading...