BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 511
Cập nhật lúc: 2024-09-18 20:58:18
Lượt xem: 34
Cứ như vậy, Tạ Phương Hoa đi theo Kỳ Huy Hoàng đến văn phòng.
Trong văn phòng không có người khác, Kỳ Huy Hoàng kêu cô ấy ngồi ở bàn làm việc của mình, còn mở quạt cho cô ấy. Mở ngăn kéo ra, lấy món kẹo ngày thường anh ấy không nỡ ăn: “Ăn chút kẹo đi, đây là kẹo mừng lần trước chỉ đạo viên của binh đoàn chúng tôi kết hôn phát cho đấy, tôi vẫn còn thừa lại một ít, cô ăn trong lúc đợi tôi nhé.”
Kẹo có viên cứng, cũng có viên mềm, kẹo mềm được gói bằng giấy màu đỏ, bên trên còn có chữ 瑌 to tướng.
Kẹo thì cũng không có nhiều, đâu đó được khoảng bảy tám viên. Nhưng ở thời đại này một viên kẹo có thể ăn trong một hai ngày, như vậy đã xem như là không tệ rồi. Bảy tám viên kẹo có thể ăn được trong khá lâu đó.
“Không ăn thì bỏ túi mang về.” Kỳ Huy Hoàng cầm bao quần áo, vừa đi ra ngoài vừa quay đầu lại nhìn Tạ Phương Hoa mà nói.
Tạ Phương Hoa ngơ ngác nhìn anh ấy, chờ cho đến khi chắc chắn không có người nào khác nhìn thấy, mới cúi đầu nhìn vào trong ngăn kéo. Không biết nên nói như thế nào, tóm lại giờ này phút này, không cần biết cô ấy có ăn kẹo hay không, nhưng mà trong lòng cô ấy đã bắt đầu cảm thấy ngọt ngào rồi.
Từ sau khi cha cô ấy mất, ngoại trừ người chị em tốt là Khương Tuệ Tuệ ra, Kỳ Huy Hoàng là người thứ hai đối xử tốt với cô ấy như vậy.
Kỳ thật có đôi khi, tình cảm chính vì như vậy mà nảy sinh trong nháy mắt. Cho tới thời điểm hiện tại, điều mà Tạ Phương Hoa mong muốn cũng rất đơn giản, cô ấy chỉ cần một người đối xử tốt với cô ấy, một người đàn ông thật sự yêu thương cô ấy, như vậy là đủ rồi.
Khi chân cô ấy bị rắn cắn, Kỳ Huy Hoàng đã không màng đến an nguy của tính mạng, không hề nghĩ ngợi mà lập tức hút độc cho cô ấy. Mặc dù thoạt nhìn anh ấy là một người rất quê mùa, nhưng lại cực kỳ thận trọng, biết ở bệnh viện lâu dễ bị lây bệnh nên đã đưa cô ấy tới văn phòng chờ anh ấy, còn mở quạt cho cô ấy, còn lấy kẹo cho cô ấy ăn.
Cố Diệp Phi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-511.html.]
Chuyện xảy ra vào buổi tối ngày hôm đó, cũng không phải do Kỳ Huy Hoàng cố ý, thật sự chỉ là hiểu lầm mà thôi. Sau đó anh ấy cũng đã xin lỗi, hơn nữa còn nói sẽ chịu trách nhiệm, còn kêu cô ấy suy xét……
Cô ấy cảm thấy người đàn ông này khá tốt.
Nghĩ như vậy xong, Tạ Phương Hoa tùy tiện cầm một viên kẹo lên, lột giấy gói ra, bỏ viên kẹo vào trong miệng, quả nhiên là rất ngọt.
Sau khi ăn một viên kẹo, Tạ Phương Hoa còn muốn lấy viên kẹo thứ hai, đột nhiên nhớ tới khi còn nhỏ, cô ấy có hỏi cha, cô ấy có thể ăn một lần hai viên kẹo không? Cha cô ấy nói là có thể, mặc kệ Phương Phỉ muốn ăn bao nhiêu kẹo cũng đều có thể.
Cha cô ấy là một người cha rất tốt, đáng tiếc ông ấy chỉ là một phần tử xấu. Còn cô ấy là con của phần tử xấu.
Đúng vậy, làm sao mà cô ấy quên được. Cô ấy là con của kẻ xấu, còn Kỳ Huy Hoàng là đội trưởng binh đoàn, thân phận của hai người bọn họ chính là một trời một vực, cho dù Kỳ Huy Hoàng có nguyện ý thì lãnh đạo của anh ấy cũng sẽ không phê chuẩn……
Ý nghĩ này giống như một con rắn độc, dần dần cuốn lấy cả người Tạ Phương Hoa, bóp chặt lấy yết hầu của cô ấy, khiến cô ấy không có cách nào hô hấp nổi. Hương vị ngọt ngào trong cơ thể cô ấy dần dần bị bốc hơi, chỉ còn lại nỗi chua xót vô tận.
Chưa bao giờ cô ấy cảm thấy hận thân phận ‘con của kẻ xấu’ như bây giờ.
“Đang nghĩ gì thế? Sao mà nhập tâm đến vậy?” Vào lúc Tạ Phương Hoa đang trầm tư, Kỳ Huy Hoàng đã quay trở lại. Chạy một chuyến khiến mồ hôi chảy đầy trán anh ấy, đưa tay lau mồ hôi, anh ấy nói: “Quần áo của phụ nữ các cô cũng phiền thật đấy, tôi thấy hình thức đều không khác biệt nhau lắm, tại sao lại có thể phân ra nhiều loại như vậy?”