BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 502
Cập nhật lúc: 2024-09-18 20:55:02
Lượt xem: 47
Lưu Ái Đệ uống ừng ực một hơi hết nửa ly trà lạnh, lửa giận trong lòng cũng được tiết ra không ít, nhưng vẫn cố chấp nói: “Không được, nghĩ thôi cũng không được.”
Câu này hoàn toàn khiến Khương Tuệ Tuệ bật cười, người chị dâu này của cô vốn dĩ là người có tính cách ngang ngược vô lý, nhưng đó cũng coi như là phong cách riêng của cô ta.
Hơn nữa chị dâu nghĩ cho cô như thế, trong lòng cô cảm thấy rất vui.
“Được rồi, tôi không nói chuyện với chị nữa, tối qua tôi đã vẽ một ít mẫu quần áo, đợi chút nữa còn phải đi qua đưa cho chị Phương Hoa, chị ấy mới nhận được mấy đơn hàng, chị hai mới vừa học may quần áo, cũng chưa được nhanh nhẹn lắm, không thể để chậm trễ thời gian.” Khương Tuệ Tuệ nói.
Lưu Ái Đệ vội vàng nói: “Cô bận thì cứ lo việc của mình đi, không cần để ý đến tôi, để tôi nằm ở đây một lát, chút nữa tôi đi cuốc đất trồng rau rồi hái vài thứ về chúng ta nấu bữa tối. Như thế không phải tốt hơn sao? Tại sao phải ở đây tức giận như vậy, mẹ và Vệ Quân đều không cho tôi ra vườn làm việc, tôi đang thấy rất nhàm chán đây này.”
Khương Tuệ Tuệ mím môi không nói gì.
Chị dâu này của cô chính là người như vậy, đã quen chịu khổ, bây giờ để cô ta ngồi rảnh rỗi, trong lòng cô ta thật sự rất khó chịu. Chỉ là để người sắp sinh vác cái bụng to ra vườn làm việc mà được hay sao?
Đừng nói là người nhà bọn họ không yên tâm, tuy nói còn hơn một tháng nữa mới tới ngày sinh, nhưng không phải là không có người bị sinh non.
Hơn nữa lúc trước khi mang thai, chị dâu cũng đã đi thu hoạch lúa mạch, ít nhiều làm ảnh hưởng đến thai nhi rồi, tuy bây giờ công việc không còn bận rộn như vậy nữa, nhưng cũng phải chú ý một chút mới được.
Cô ta muốn làm gì thì cứ để cô ta làm, nếu không thì đừng để cho cô ta nhàn rỗi, bằng không cô ta sẽ lại lầm bầm nói tại sao khi đó chị dâu cả sinh thì không cần làm việc, cô ta muốn mau sinh để còn được ra đồng làm việc nữa.
Tuy nhiên Khương Tuệ Tuệ nghĩ thế nào thì đều hiện rõ lên khuôn mặt, tóm lại cô là người không giỏi giấu chút tâm tư nào trong lòng, Lưu Ái Đệ xem như cũng là người đơn thuần, cái gì cũng thể hiện ra mặt, khiến người khác liếc mắt một cái là có thể hiểu rõ. Chỉ cần người một nhà hòa thuận thì không còn gì sánh bằng nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-502.html.]
Khương Tuệ Tuệ đi ra sân, vừa lúc nhìn thấy một chiếc sọt nhỏ đựng đặc sản vùng núi được đặt trước cửa.
Bên trong có dã hương(), củ mài, còn có ít nấm và măng…… Cô ngẩng đầu, đang muốn nhìn xem là ai mang tới, cũng may người mang đồ tới vẫn chưa đi mất, cô liếc mắt nhìn qua thì thấy bóng dáng cô độc của một cô gái.
[Chú thích: (
) Dã hương hay còn gọi là cây long não,... là một loại dược liệu có vị cay, tính nhiệt, và thường được sử dụng để điều trị các bệnh lý ngoài da, đau nhức xương khớp,...]
Cô nhận ra đây chính là cô gái bị đánh lần trước.
Khương Tuệ Tuệ nhìn theo tấm lưng kia mà kêu lên vài tiếng: “Cô gái, cô gái……”
Chỉ là tấm lưng kia không hề có biểu hiện là sẽ dừng lại, vì thế cô vội vàng đuổi theo, vỗ vào vai cô gái rồi chậm rãi đi đến trước mặt cô ấy, hỏi: “Tôi gọi cô sao cô lại không có phản ứng thế kia? Có phải đang bận suy nghĩ chuyện gì quan trọng không? Sao lại nhập tâm như thế? Hay là cô lại bị cha mẹ đánh hả?”
Cố Diệp Phi
Nói xong, Khương Tuệ Tuệ cúi đầu xuống, kéo cô gái qua để kiểm tra cánh tay cô ấy, ngoại trừ vết thương do lần trước bị mẹ cô ấy nhéo thì cũng không có thêm vết thương nào mới.
Điều đó chứng tỏ người nhà cô ấy còn chưa phát hiện ra đã bị Khương Tuệ Tuệ lừa.
Khương Tuệ Tuệ thở phào nhẹ nhõm, đồng thời buông cánh tay cô gái xuống.
Cô gái ngẩng đầu nhìn cô, ánh mắt long lanh và trong trẻo. Ánh mắt của cô ấy rất thuần khiết, lớn lên cũng vô cùng xinh xắn, chỉ là lúc đi đường luôn luôn khom lưng, đầu cũng luôn cúi thấp, dáng vẻ hết sức sợ sệt. Bộ dạng này khiến người khác nhìn vào sẽ luôn khi dễ cô ấy.