Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 498

Cập nhật lúc: 2024-09-18 20:53:57
Lượt xem: 42

Khương Tuệ Tuệ đem thư đến cho bọn họ, còn kể cho bọn họ nghe một ít chuyện về binh đoàn, nói cho bọn họ biết đội trưởng của Tống Thời Thanh là bạn chiến hữu của cha anh, căn bản là rất chiếu cố anh, để cho bọn họ thấy yên tâm hơn.

Bà nội Tống nhận lấy bức thư, lại bị ông nội Tống cướp lấy, ông ấy vội vàng lấy kính ra mang vào, bắt đầu đọc thư, vừa đọc vừa nói cho bà Tống biết Tống Thời Thanh viết gì trong thư.

Bà Tống thấy trong thư nói tất cả đều tốt, anh còn cùng Thẩm Kiêu Dương hoàn thành công việc, trong lòng đã yên tâm hơn rất nhiều. Lại hỏi: “Tuệ Tuệ, thức ăn ở binh đoàn thế nào? Thời Thanh có gầy đi không?”

À……

Khương Tuệ Tuệ cẩn thận nhớ lại cảm giác tối hôm qua lúc cô sờ vào n.g.ự.c Tống Thời Thanh, lắc đầu nói: “Bà nội, bà cứ yên tâm đi, thức ăn ở đó rất ngon, anh ấy sẽ không gầy đi đâu ạ.”

....

Bọn họ ngồi trong sân ăn bánh bao và uống trà trái cây thì cửa sân bị mở ra, có hai người đi tới, đó là đại đội trưởng và Ngưu Thúy Phân.

Chắc là bọn họ vừa trở về, ở bên ngoài trời đang rất nóng, hai người đổ mồ hôi nhễ nhại, sắc mặt cũng đỏ lên trông thấy. Trong tay bọn họ còn cầm theo một hộp sữa mạch nha và hai bình rượu trắng, cùng với một ít điểm tâm.

Nhìn thấy bọn họ, Phương Quế Chi cho rằng bọn họ tới là muốn lấy xe đạp, vội vàng chỉ chỉ chiếc xe đạp bà ấy dựng trong góc sân: “À, là đại đội trưởng tới đấy sao? Là tới lấy xe đạp đi phải không? Vừa nãy Tuệ Tuệ mang xe đạp đến nhà mọi người, nhưng mà không phải mọi người không có ở nhà sao? Vậy nên con bé đã mang xe đạp trở về đây rồi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-498.html.]

Nói xong thì nhìn đến mấy món đồ trong tay bọn họ, nói: “À, mọi người đi huyện mua được không ít đồ dùng nha.”

Nào ngờ đại đội trưởng lại dúi mấy món đồ trong tay vào tay bà ấy, nói: “Vừa nãy tôi bị gọi vào huyện họp, cả nhà vợ chồng anh trai của vợ tôi đều bị cắt chức điều tra, đã điều tra ra bọn họ tham ô, chắc là sẽ bị đưa đi lao động cải tạo. Chuyện lần này có liên lụy rất lớn, rất nhiều người có quan hệ với bọn họ đều bị cắt chức điều tra.”

Nói xong, đại đội trưởng nhìn về phía Khương Tuệ Tuệ đang ung dung ăn bánh bao, tiếp tục nói: “May mắn nhờ có Tuệ Tuệ nói với tôi chuyện này, lúc ấy nhà tôi đã lập tức cắt đứt quan hệ với nhà họ Ngưu, nếu không…… Chỉ sợ vị trí của tôi cũng khó giữ được rồi.”

Cố Diệp Phi

Ngưu Thúy Phân cũng tiếp lời, vô cùng ngượng ngùng mà nói: “Đúng vậy đúng vậy, quả thật ít nhiều nhờ có Tuệ Tuệ nhà chị, lúc ấy tôi còn chưa tin lời con gái chị nói đâu, bây giờ ngẫm lại đều nghĩ mà sợ……”

Khương Tuệ Tuệ vừa ăn bánh bao vừa nghe ngóng động tĩnh bên này, nhướng nhướng chân mày. Ngày mà nhà họ Ngưu sụp đổ tới muộn hơn so với cô tưởng tượng, nhưng cũng có thể do số người liên lụy tương đối nhiều cho nên mới bị chậm trễ một chút.

Nhìn vẻ mặt lấy lòng của Ngưu Thúy Phân, cô cong cong khóe môi, không phải cô đã nói rồi sao, đến lúc đó tự Ngưu Thúy Phân sẽ hiểu rõ mọi chuyện.

Con người luôn là như vậy, khi mọi chuyện còn chưa xảy ra sẽ luôn khinh thường sự nhắc nhở của người khác, đợi đến khi chuyện xảy ra rồi mới thật sự cảm thấy đã được người khác cứu một mạng.

Lúc ấy Khương Tuệ Tuệ cũng nghĩ để xem hành động của bọn họ thế nào, nếu Ngưu Thúy Phân cứ nhất quyết không tin, vậy cô cũng không quản được, dù sao thì khuyên răn người khác cũng là chuyện rất khó.

Cũng may đại đội trưởng là người biết suy nghĩ, đây cũng xem như là phúc của bọn họ.

Phương Quế Chi còn nhớ lúc ấy khi Khương Tuệ Tuệ gặp Ngưu Thự Quang về, hình như có nói qua một chuyện như vậy, tuy nhiên bọn họ cũng không để trong lòng, chủ yếu là do tác phong cá nhân của Ngưu Thự Quang có vấn đề, thế nên sau đó cũng không chú ý đến nữa.

Loading...