BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 491
Cập nhật lúc: 2024-09-18 20:52:06
Lượt xem: 33
Tống Thời Thanh giúp Tuệ Tuệ vuốt lại tóc, sau đó cười cười: “Được.”
Nhưng làm sao anh có thể không nhớ đến cô, mỗi ngày anh đều nhớ, mười lần, trăm lần.
……………………
Tống Thời Thanh đã chuẩn bị sẵn quần áo, anh lấy theo một chiếc áo sơ mi trắng, quần áo của Khương Tuệ Tuệ đều đã ướt sũng, anh khoác áo lên người cô.
Quần áo Khương Tuệ Tuệ đã bị ướt, lức còn ngâm ở suối nước nóng thì không sao, nhưng nếu lên bờ mà lại mặc quần áo ướt sũng như vậy, bị gió thổi qua nhất định sẽ sinh bệnh.
Cho nên Tống Thời Thanh kêu cô cởi váy ra trước, rồi thay áo sơ mi trắng của anh, anh đốt một đống lửa ngay bên cạnh, rồi hong khô quần áo của hai người.
Cố Diệp Phi
Chiếc áo sơ mi của Tống Thời Thanh được Tuệ Tuệ mặc trên người, dài qua khỏi m.ô.n.g cô, chiếc áo dài đến nửa đùi. Nhưng mà cô cũng không dám động đậy, bây giờ quần áo và nội y của cô đều đã được cởi ra hết, nếu cô động đậy thì sẽ bị lộ ra ngay.
Nhìn Tống Thời Thanh thuần thục giặt quần áo cho cô, còn giặt cả đồ nhỏ của cô……
Khương Tuệ Tuệ: “……”
Đột nhiên lỗ tai hơi nóng lên một chút, là có chuyện gì đã xảy ra vậy?
Sau khi giặt quần áo xong, bắt đầu hong khô trước đống lửa. Quần áo được may từ chất liệu mỏng, không bao lâu đã được hong khô, thay váy xong, Tuệ Tuệ tùy ý nắm tay Tống Thời Thanh, hai người cùng nhau quay trở về.
Đây quả nhiên là một đêm khó quên, vì suối nước nóng, cũng vì suýt chút nữa bọn họ đã xảy ra quan hệ. Tuệ Tuệ nghĩ, cô sẽ nhớ rõ buổi tối hôm nay, những ngày kế tiếp không được gặp Tống Thời Thanh, cô sẽ nhớ vô cùng.
Ánh trăng sáng chiếu xuống mặt đất, bóng dáng hai người dần dần được kéo dài, Khương Tuệ Tuệ giẫm một chân lên chiếc bóng của Tống Thời Thanh, cười nói: “Giẫm anh này!”
Tống Thời Thanh để cô tùy ý đùa giỡn, sau đó cúi xuống đặt một nụ hôn lên má cô, cũng nói: “Hôn em này.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-491.html.]
Khương Tuệ Tuệ đưa tay che lấy gò má, vui vẻ mà cười.
Lúc bọn họ quay trở về binh đoàn là đã hơn 10 giờ rồi, Tống Thời Thanh đưa Khương Tuệ Tuệ đến cửa ký túc xá, sau khi tận mắt nhìn thấy cô đi vào, anh mới trở về ký túc xá.
Sau khi ngâm suối nước nóng, cả người đều vô cùng thoải mái, Khương Tuệ Tuệ nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Một đêm ngon giấc.
Ngày hôm sau lúc có hồi chuông rời giường, Khương Tuệ Tuệ và Tạ Phương Hoa cũng theo nhóm nữ lính văn nghệ cùng nhau rời giường. Thu dọn một vài thứ để chuẩn bị về đại đội.
Nhóm nữ lính văn nghệ đều rất luyến tiếc các cô, mời các cô lần tới lại đến chơi.
Mới sáng sớm Tống Thời Thanh đã phải đi cắt lúa mạch, nhưng vẫn tranh thủ tới tiễn Khương Tuệ Tuệ, chẳng qua thời gian đã trễ nên không thể ở lại lâu. Điều đáng nói nhất chính là đội trưởng Kỳ cũng đi theo Tống Thời Thanh tới.
Có đội trưởng Kỳ ở đây, Tống Thời Thanh không tiện nói chuyện với Khương Tuệ Tuệ, chỉ dặn dò các cô trên đường nhớ cẩn thận một chút, sau khi đến nơi thì hãy gọi điện thoại cho anh, không cần lo anh sẽ không có thời gian nghe, chắc chắn sẽ có người nhận điện thoại, đến lúc đó anh hỏi thăm lại một chút là được.
Khương Tuệ Tuệ gật gật đầu, tỏ vẻ chính mình đã biết, cũng dặn dò anh phải tự chăm sóc tốt cho bản thân.
Ngược lại là Kỳ Huy Hoàng, anh ấy không chú ý đến Tống Thời Thanh và Khương Tuệ Tuệ đang nói gì với nhau, anh ấy cứ mãi nhìn Tạ Phương Hoa vẫn luôn tránh né phía sau Khương Tuệ Tuệ, nói: “Những lời tôi nói với cô, cô nhớ suy xét cẩn thận.”
cái, trong lòng cảm thấy kỳ quái, cô ấy căn bản không biết anh ấy kêu cô ấy suy xét chuyện gì, nhưng cô ấy cũng không dám hỏi lại, cô ấy không dám hỏi trước mặt Khương Tuệ Tuệ bọn họ, chỉ có thể tùy tiện gật gật đầu.
Chỉ là cuộc đối thoại mơ hồ của bọn họ càng khiến Khương Tuệ Tuệ tràn ngập nghi hoặc, cô cảm thấy có hơi kỳ quái, hai người bọn họ trông đâu có vẻ gì là quen biết nhau?
Bọn họ đã quen nhau trước rồi sao?
…………………………