Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 458

Cập nhật lúc: 2024-09-18 20:37:54
Lượt xem: 31

Giọng nói của cô vẫn nũng nịu như trước, lọt vào trong tai anh khiến trái tim anh khẽ run lên.

Anh chắc chắn rằng những gì trước mặt anh không phải là ảo giác, Tuệ Tuệ đã thực sự đến gặp anh.

Anh không nhịn được mà dùng hai tay ôm chặt lấy Khương Tuệ Tuệ, như thể anh muốn hòa nhập cô vào m.á.u thịt của chính mình. Anh ôm khuôn mặt nhỏ nhắn không lớn bằng lòng bàn tay của anh, nhìn trái nhìn phải, như muốn nhìn thấu cô vậy. Thấy khuôn mặt không hề gầy đi mà ngược lại còn có phần tròn trịa hơn một chút, anh mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Đồng thời anh cũng cảm thấy có chút phức tạp, anh vốn sợ rằng anh đến binh đoàn thì Tuệ Tuệ nhớ anh nên sẽ gầy đi, không ngờ rằng cô không những không gầy đi mà còn béo lên.

Anh thực sự rất yên tâm, đồng thời có hơi đau lòng một chút...

"Tuệ Tuệ..." Giọng nói của Tống Thời Thanh khàn khàn, anh không hỏi tại sao Khương Tuệ Tuệ lại đến đây, bởi vì anh biết, nhất định là Tuệ Tuệ rất nhớ anh.

Trên thực tế, làm sao mà anh lại không nhớ cô cho được?

Tống Thời Thanh chưa bao giờ nghĩ về bất cứ ai như thế này trước đây, khi anh nằm trên giường, nhìn vào màn đêm đen tối, khuôn mặt của Khương Tuệ Tuệ đều xuất hiện ở trong tâm trí anh. Nụ cười của cô, sự quyến rũ của cô và cách cô dụ dỗ anh khi cô trêu chọc anh, nó cứ quay đi quay lại trong tâm trí anh hàng nghìn lần mỗi ngày.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-458.html.]

Hôm nay tình cờ được nghỉ buổi chiều, nghe nói rằng sẽ được xem biểu diễn.

Nếu không phải tất cả mọi người đều phải có mặt, Tống Thời Thanh nhất định sẽ lựa chọn quay về nhà một chuyến, cho dù cả đi cả về mất hơn bốn giờ, anh cũng có thể ở bên cạnh Tuệ Tuệ một lát.

Đáng tiếc là anh không thể đi, vì vậy anh chỉ có thể gọi điện cho Tuệ Tuệ, nhưng khi anh gọi đến ủy ban thôn, kế toán Lưu trả lời rằng Tuệ Tuệ không có ở đó. Anh không biết Tuệ Tuệ đã đi đâu, nhưng anh không bao giờ nghĩ đến việc Tuệ Tuệ sẽ đến binh đoàn để gặp anh.

Người mà ngày đêm bản thân nghĩ đến đang ở ngay trước mặt, Tống Thời Thanh cảm thấy trong lồng n.g.ự.c nóng ran. Anh cúi người xuống, muốn hôn lên đôi môi mềm mại đó của cô.

Đúng lúc này, một bóng người từ đống rơm phía sau đi ra, người đàn ông còn chưa kịp nhìn rõ tình huống trước mắt, chỉ biết là Tống Thời Thanh ở đây, liền mở miệng nói: "Anh Thời Thanh, anh thật là, có kí túc xá để ngủ sao lại không ngủ, lại chạy đến đây để ngủ, đợi một chút..." Nói đến đây, Thẩm Kiêu Dương cũng bắt đầu chú ý đến Khương Tuệ Tuệ rồi.

Cố Diệp Phi

Khương Tuệ Tuệ được Tống Thời Thanh ôm vào trong ngực, ngay sau khi hai người nghe thấy được giọng nói của Thẩm Kiêu Dương thì rất nhanh đã tách nhau ra, Khương Tuệ Tuệ lùi lại một bước, đưa tay vuốt thẳng mái tóc dài của mình, ngước mắt lên nhìn khuôn mặt hoang mang của Thẩm Kiêu Dương.

Thẩm Kiêu Dương không bao giờ nghĩ đến việc bản thân sẽ nhìn thấy cảnh tượng như vậy, anh ấy không nhịn không được mà nhìn chằm chằm vào Khương Tuệ Tuệ, ngay cả khi anh ấy đang rất hoang mang, trong lòng anh ấy thầm nghĩ, tại sao anh ấy chưa bao giờ nhìn thấy nữ thanh niên trí thức này, có gì đó không đúng lắm? Một người lớn lên xinh đẹp như vậy mà sao anh ấy lại không để ý đến...

Nghĩ đến đây, Thẩm Kiêu Dương đột nhiên cảm thấy có một ánh mắt như hai mũi d.a.o găm đang nhìn chính mình, khiến cho sống lưng anh ấy lạnh toát. Ngẩng đầu lên, quả nhiên, phát hiện được ánh mắt lạnh như băng của Tống Thời Thanh đang nhìn anh ấy, cảm giác như thể hàng ngàn mũi d.a.o đang chĩa về phía này, trực chờ thời cơ thích hợp để đ.â.m anh ấy một nhát vậy.

Thẩm Kiêu Dương rùng mình run lập cập, đột nhiên nhớ rằng Tống Thời Thanh đã nói với anh ấy vào ngày đầu tiên anh đến, rằng anh đã có đối tượng. Thẩm Kiêu Dương đột nhiên tỉnh táo lại, chỉ vào Khương Tuệ Tuệ, lắp bắp hỏi: "Cô... Cô chính là chị dâu sao?"

Loading...