BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 429
Cập nhật lúc: 2024-09-18 20:26:00
Lượt xem: 47
Giá cả mà Tạ Phương Hoa đưa ra cũng không cao, tất nhiên là việc kinh doanh sẽ trở nên bùng nổ hết sức rồi.
Khương Tuệ Tuệ nói với Lý Tú Cầm rằng cô có việc phải làm với Tạ Phương Hoa, cô sẽ quay lại sớm sau khi đến nhà họ Tạ.
Gần đây Tạ Phương Hoa thực sự rất bận rộn, rất rất là bận rộn. Em gái của Lục Hân, Lục Vinh là học sinh cấp ba của trường trong huyện. Trường của bọn họ sẽ tổ chức một lễ kỷ niệm vào tháng tới. Các nữ sinh được chọn của bọn họ sẽ biểu diễn trên sân khấu. Đương nhiên, bọn họ phải chọn trang phục để biểu diễn. Lục Vinh đã biết về Tạ Phương Hoa từ Lục Hân là cô ấy làm quần áo rất đẹp, vì vậy đã đặt hàng chục bộ quần áo biểu diễn ở đây.
Đây chính là một cơ hội kiếm tiền rất lớn.
Vì vậy khi Khương Tuệ Tuệ bận rộn thu hoạch lúa mì trên cánh đồng, Tạ Phương Hoa cũng không nhàn rỗi, cô ấy bận kiếm tiền về cho hai người bọn họ. Các bản vẽ đã được Khương Tuệ Tuệ vẽ cách đây một thời gian, Tạ Phương Hoa chỉ cần may quần áo theo như mẫu mã của chúng là được.
Tuy nhiên, khi Khương Tuệ Tuệ vừa bước đến cửa nhà họ Tạ, cô đã nghe thấy tiếng cãi vã ồn ào từ bên trong.
Cố Diệp Phi
"Tạ Phương Hoa, tiểu tiện nhân này, cô thật sự là không biết xấu hổ đúng không? Là một đứa con của kẻ phản loạn, tại sao cô còn muốn cướp công việc làm ăn của tôi?" Một thanh âm chói tai truyền đến.
Người vừa nói là một thợ may khác trong đại đội - bà Tử. Vài năm trước, khi chính sách được thi hành nghiêm ngặt, không ai dám tìm Tạ Phương Hoa để may quần áo vì thân phận của cô ấy là một đứa con của kẻ phản loạn, mặc dù bọn họ biết rằng kỹ năng may quần áo của bà Tử không tốt bằng của Tạ Phương Hoa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-429.html.]
Nhưng bà Tử lại không biết đâu là thiếu sót, thay vì nghĩ đến việc cải thiện tay nghề của bản thân, bà ta lại tăng giá, giá làm quần áo cao hơn của Tạ Phương Hoa, tay nghề của bà ta cũng không bằng, quần áo bà ta làm ra không tốt bằng của cô ấy.
Đôi khi bà ta thường ăn cắp một số vải để làm một số đồ dùng cho bản thân.
Trong lòng mọi người ai cũng biết, nhưng khó mà nói trước được điều gì. Nhưng hiện tại chính sách đã dần dần nới lỏng, không còn chặt chẽ như trước nữa, dần dần có người đến nhờ Tạ Phương Hoa may quần áo, hơn nữa gần đây Tạ Phương Hoa làm ăn càng ngày càng khấm khá, quần áo do cô ấy may đặc biệt đẹp mắt, ai có nhu cầu may quần áo thì đều chọn đến tìm Tạ Phương Hoa.
Chỉ có một số ít người là tiếp tục đến tìm bà Tử.
Công việc kinh doanh của bà Tử sa sút và xuống dốc không phanh, cuộc sống của bà ta gần như không thể chống cự nổi nữa, cách đây một thời gian, bà ta thấy có người từ thành phố xuống tìm Tạ Phương Hoa để may quần áo. Bà ta tức giận đến mức đã đi đến trước cửa nhà Tạ Phương Hoa để 'tính sổ' cô ấy.
Nếu là Tạ Phương Hoa trước đây, cô ấy có thể sẽ để bà Tử mắng mỏ vì cô ấy không dám phản kháng. Nhưng sau khi chơi với Khương Tuệ Tuệ được một thời gian dài, cô ấy đã bị ảnh hưởng bởi tính cách của cô, cô ấy nhớ đến những gì Khương Tuệ Tuệ đã dạy cho cô ấy.
Đừng gây rắc rối và cũng không có việc gì phải sợ hãi. Nếu chỉ dựa vào lòng bao dung, kiên nhẫn khi gặp chuyện, người khác sẽ chỉ biết lên mặt, bọn họ thậm chí sẽ càng ngày càng hành động quá quắt hơn.
Vì vậy, mặc dù Tạ Phương Hoa rất sợ hãi, nhưng cô ấy đã nắm lấy bộ quần áo còn dang dở trong tay, đứng lên khỏi ghế đẩu, nhìn bà Tử đang độc đoán trước mặt, gằn từng câu từng chữ nói: "Thím Tử, thím nói chuyện thì cũng phải biết tôn trọng người khác một chút, tôi tôn trọng vì thím lớn tuổi hơn tôi nên tôi mới gọi một tiếng thím. Chúng ta đều là thợ may, mọi người cảm thấy ai làm tốt hơn thì bọn họ tìm đến người đó, đây là quyết định của riêng mọi người. Mọi người nghĩ rằng quần áo của tôi làm đẹp nên mọi người mới tìm đến tôi, tại sao lại nói tôi cướp công việc kinh doanh của thím?"