BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 417
Cập nhật lúc: 2024-09-18 20:22:42
Lượt xem: 51
"Tiến Bộ." Tống Thời Thanh đột nhiên ngồi dậy từ trên giường, nhìn Hàn Tiến Bộ nghiêm túc nói: "Cậu đồng ý với tôi một chuyện đi."
"Làm sao vậy? Anh Tống, không, anh rể, anh cứ nói đi, việc gì tôi làm được thì tôi nhất định sẽ làm." Hàn Tiến Bộ đồng ý mà không cần suy nghĩ.
Tống Thời Thanh nhìn Hàn Tiến Bộ với khuôn mặt kiên định, nói: "Đó cũng không phải là một việc khó khăn gì, tôi chỉ muốn cậu giữ bí mật về việc tôi và Tuệ Tuệ đang hẹn hò với nhau."
"Tại sao lại phải làm vậy?" Hàn Tiến Bộ bối rối: "Việc này có gì mà phải giữ bí mật?"
Tống Thời Thanh chỉ có thể giải thích rõ ràng lý do với Hàn Tiến Bộ, nói rằng anh chỉ đang giữ bí mật, khi gia đình bọn họ được sửa án sai, anh nhất định sẽ chủ động tiết lộ mối quan hệ giữa anh và Khương Tuệ Tuệ.
Sau khi nghe thấy như vậy, Hàn Tiến Bộ bày tỏ sự cảm thông. Dù sao cũng là một người đàn ông, anh nhất định là muốn dành những điều tốt nhất cho người mình thích, cho dù hiện tại anh không thể làm được cái gì, anh cũng không muốn cô vì ở bên anh mà bị người khác chỉ trích.
Anh ấy vỗ vai Tống Thời Thanh, nói: "Được, anh rể, anh đừng lo lắng, tôi sẽ không nói với ai về điều này. Nhưng mà tôi tin anh nhất định sẽ được sửa lại án sai. Một trong những người lãnh đạo của cha tôi nghe nói cũng sắp được sửa án sai."
"Ừ." Tống Thời Thanh gật gật đầu.
Anh đã luôn tìm hiểu về khía cạnh này, các chính sách của đất nước đã bắt đầu nới lỏng, sẽ sớm đến lượt ông nội của anh được sửa lại án sai thôi.
Sự sụp đổ của trường học ảnh hưởng trực tiếp đến Khương Đắc Lợi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-417.html.]
Bởi vì khi trường học mới được xây dựng, Khương Đắc Lợi vẫn là một cán bộ đại đội trong đại đội, ông ta là người bảo đảm việc tiến cử người xây dựng, nhưng trường học hóa ra chỉ là một công trình xây dựng tồi tàn, nó đã sụp đổ hoàn toàn chỉ sau hai năm xây dựng.
Lúc đầu đại đội trưởng đi tìm người phụ trách hạng mục, nhưng sau khi đi mới biết người phụ trách này nợ nần chồng chất và đã bỏ trốn vào đầu năm ngoái.
Nếu người phụ trách đã bỏ trốn thì người bảo đảm phải chịu trách nhiệm.
Lúc đầu Khương Đắc Lợi cũng nói đỡ cho họ, còn nói trường học do người này xây tốt và chắc chắn như thế kia mà, nhưng cuối cùng lại xảy ra chuyện như vậy, trong đại đội không ai chịu bỏ qua cho ông ta.
Đó là trường học, nơi con cái bọn họ đều đến để học, nếu lúc đó không có Tống Thời Thanh ở đó, có lẽ con của bọn họ đã xảy ra tai nạn gì đó rồi!
Đêm hôm đó, nhà của Khương Đắc Lợi bị phân bò đập nát, cửa ra vào cũng dính rất nhiều phân bò. Một đám người đang la hét chửi bới bên ngoài, bảo Khương Đắc Lợi mau ra ngoài.
Cố Diệp Phi
Khương Đắc Lợi trốn ở trong nhà, nghe tiếng la hét và mắng mỏ của những người ở bên ngoài là đang muốn đánh c.h.ế.t ông ta, run sợ tới mức run bần bật, làm sao ông ta dám ra ngoài được đây?
Nếu bây giờ ông ta đi ra ngoài, đây chẳng phải là dê chui vào miệng cọp, để mặc cho những người đó ăn tươi nuốt sống hay sao? Vì vậy, cho dù có đánh c.h.ế.t thì ông ta cũng sẽ không đi ra ngoài.
Sáng hôm sau, chỉ có người nhà họ Khương mới dám ra ngoài, bọn họ vừa ra ngoài, đại đội trưởng đã tìm được Khương Đắc Lợi và nói với ông ta rằng ông ta sẽ phải gánh chịu tổn thất của đại đội.
Khương Đắc Lợi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đến ủy ban làng để gọi đến đơn vị của Lâm Hồng Binh, trong khi mọi người đang đi thu hoạch lúa mì. Số điện thoại này là do Khương Thúy Thúy để lại, nói ra thì Khương Thúy Thúy đã đi xa hơn nửa tháng, mặc dù cô ta không gọi về nhà nhưng Khương Đắc Lợi vẫn tin rằng Khương Thúy Thúy đã đến được doanh trại của quân đội.
Hơn nữa rất có khả năng là cô ta đã làm hoà với Lâm Hồng Binh rồi, hiện tại có lẽ đã ở lại để theo quân.