BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 386
Cập nhật lúc: 2024-09-18 17:26:20
Lượt xem: 36
Khi cô đến, anh ấy đang bào gỗ bằng máy bào gỗ, Khương Tuệ Tuệ gọi: "Thầy Hứa, làm phiền anh."
Mặc dù Hứa Quý Thuận nói rằng anh ấy cao lớn và làm việc nhanh nhẹn, nhưng anh ấy không thích nói nhiều. Giữa người mua và người bán, bình thường có ai lại không chào đón khách hàng bằng một nụ cười khi bọn họ đến cửa hay không? Đó là lý do tại sao mọi người luôn nói rằng trông Hứa Quý Thuận rất buồn chán và họ thực sự không biết lý do tại sao.
Nhưng Hứa Quý Thuận là một người có tay nghề cao, vì vậy mà vẫn có khá nhiều người đến nhờ anh ấy làm tủ và giường mới, anh ấy rất nổi tiếng, ngay cả khi những người trong thành phố muốn làm những thứ này, bọn họ cũng sẽ đặc biệt tìm đến anh ấy.
Trên thực tế, Hứa Quý Thuận đối xử với Khương Tuệ Tuệ rất tốt, mặc dù anh ấy không nói nhiều nhưng khi nhìn thấy Khương Tuệ Tuệ, anh ấy quay lại và rót cho Khương Tuệ Tuệ một cốc nước.
Khương Tuệ Tuệ đã đi thử chiếc ghế và thấy nó khá tốt, cô phát hiện ra rằng có một thứ được chế tạo đặc biệt trên tay cầm của chiếc ghế, nó có thể được rút ra rút vào, cô cảm thấy rất mới lạ nên thử thả ra một chút, ai ngờ đâu làm như vậy thật sự rất thoải mái.
Hứa Quý Thuận giải thích: "Tôi nghĩ cái này sẽ thoải mái hơn, vì vậy tôi đã thêm vào cho cô. Nếu cô không thích, tôi có thể sửa lại nó."
“Không không không, thầy Hứa, như vậy rất tốt, không cần phải sửa nó nữa." Khương Tuệ Tuệ nhanh chóng xua xua tay và nói.
Khương Tuệ Tuệ đã đưa nốt tiền lần trước và Hứa Quý Thuận sẽ giúp cô mang chiếc ghế này về nhà. Ngay khi Khương Tuệ Tuệ chuẩn bị về nhà, cô thấy Hứa Quý Thuận bế một chiếc nôi trẻ em từ trong nhà ra, một tay cầm nôi và một tay cầm chiếc ghế của Khương Tuệ Tuệ, nói: "Chúng ta đi thôi."
Hứa Quý Thuận có dáng người cao lớn nên dù mang nhiều đồ cũng không bị đỏ mặt, khó thở.
Khương Tuệ Tuệ nhìn thấy chiếc nôi em bé này thì rất thích, tay nghề rất tinh xảo, cô hỏi: "Thầy Hứa, chiếc nôi này bao nhiêu tiền?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-386.html.]
Thật bất ngờ, Hứa Quý Thuận lắc đầu, nói: "Không cần tiền."
Khương Tuệ Tuệ bĩu môi, nghĩ rằng có lẽ Hứa Quý Thuận đã làm cái này cho con của một người họ hàng nào đó. Nhưng người này thật không biết làm ăn gì cả, nếu cô hỏi giá của chiếc nôi em bé này, có nghĩa là cô có ý định làm một chiếc, lúc này Hứa Quý Thuận nên nói cho cô biết giá cả, nhân tiện nói nó tốt như thế nào, để cám dỗ cô đặt hàng một cái ngay lập tức.
Cố Diệp Phi
Ai mà lại đi đẩy lùi sự nghiệp của mình như anh ấy chỉ với câu 'không cần tiền'. Chẳng lẽ cô đến chỗ Hứa Quý Thuận làm không tốn tiền hay sao?
Khương Tuệ Tuệ không hỏi thêm bất kỳ câu hỏi nào nữa, dự định sau khi trở về sẽ thảo luận với chị hai, hỏi chị ấy muốn loại nôi em bé như nào.
Vừa đi một đoạn đường về nhà, Hứa Quý Thuận đã đặt chiếc ghế và nôi em bé ở trong sân. Khương Tuệ Tuệ hỏi anh ấy có muốn uống miếng nước hay không, Hứa Quý Thuận lại lắc đầu nói không cần, sau đó liếc nhìn cánh cửa đóng kín của Khương Vệ Bình, rồi nói với Khương Tuệ Tuệ: "Đồ đã được chuyển đến, tôi sẽ đi về trước."
Khương Tuệ Tuệ vội vàng gọi anh ấy lại: "Ai da ai da, thầy Hứa, anh quên lấy cái nôi này."
Không ngờ, Hứa Quý Thuận quay lại nói: "Tôi không quên, cái nôi này là cho Khương Vệ Bình."
Là chị hai đặt làm sao?
Khương Tuệ Tuệ nghĩ rằng Khương Vệ Bình đã đặt chiếc nôi này, vì vậy cô đã không hỏi thêm câu nào.
Sau khi Hứa Quý Thuận rời đi, Khương Vệ Bình ở trong phòng nghe thấy động tĩnh, đặt Tiểu Nguyệt vừa mới ăn no xong lên giường, nhỏ giọng nói với bà nội Tống: “Bà ơi, giúp cháu nhìn Tiểu Nguyệt một chút, cháu ra ngoài nhìn xem một lát."
"Này, được rồi, cháu đi đi." Bà nội Tống gật gật đầu, nhìn Tiểu Nguyệt trên giường đang no nê thỏa mãn, nhìn đôi mắt to đen láy của cô bé đảo một vòng quan sát hoàn cảnh xung quanh, không nhịn được mà trêu chọc: “Tiểu Nguyệt ngoan, lát nữa bà nội và mẹ sẽ tắm cho cháu.”