BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 376
Cập nhật lúc: 2024-09-18 17:23:26
Lượt xem: 28
Nữu Nữu thấy phản ứng của mọi người có vẻ không xem trọng cái tên này cho lắm, cho rằng mọi người không biết 'Tôn Ngộ Không' là ai, vì vậy cô bé tiếp tục nghiêm túc nói: "Tôn Ngộ Không lợi hại như vậy, có một cây... Kim cô bổng, có thể đánh yêu quái!"
Một tay Khương Tuệ Tuệ ôm Nữu Nữu vào trong lòng, nhéo khuôn mặt nhỏ mập mạp của cô bé, nói: "Nhưng Tôn Ngộ Không là tên con trai, còn em gái cháu là con gái, làm sao mà chọn tên như vậy được? Nếu không thì Nữu Nữu lại chọn một cái tên khác được không?"
"Đúng vậy ha... " Nữu Nữu đột nhiên ý thức được, mọi người không có quá thích cái tên 'Tôn Ngộ Không', cũng không phải bởi vì không thích, mà bởi vì tên Tôn Ngộ Không là tên con trai, còn em gái là tên con gái, cho nên là không thích hợp!
Cô bé gật gật đầu: “Vậy thì cháu sẽ lấy một cái khác… Thế thì… Em gái lấy tên là Bạch Cốt Tinh được không?”
Cô bé nhớ về câu chuyện Tôn Ngộ Không đã ba lần đánh Bạch Cốt Tinh, nhưng nếu để tìm tên cho một người con gái trong ‘Tây du kí’ thì có vẻ khá là khó khăn, cô bé chỉ có thể lấy tên một người mà cô bé ấn tượng sâu sắc.
Lần này Khương Tuệ Tuệ không thể nhịn được mà che miệng nở nụ cười.
Lý Tú Cầm nhéo cái mũi nhỏ của Nữu Nữu, vỗ nhẹ m.ô.n.g của cô bé một cái: "Đứa nhỏ này, lấy tên gì vậy? Bạch Cốt Tinh không phải là tên của yêu quái hay sao? Em gái con không lẽ lại là yêu quái.”
Nữu Nữu bĩu môi, cô bé không nghĩ ra, nhưng Đường Tam Tạng, Trư Bát Giới, Sa Tăng đều là con trai, cô bé thực sự không thể nghĩ ra tên của con gái...
Sau khi Khương Tuệ Tuệ cười xong, cô xoay người và định rời khỏi giường.
Cố Diệp Phi
Tình cờ nhìn thấy ngoài cửa sổ trăng sáng vằng vặc, lúc này còn hai ba tháng nữa mới đến Tết Trung thu tháng tám, trăng vẫn chỉ cong cong treo lơ lửng trên bầu trời như bức màn, sáng vằng vặc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-376.html.]
Cô đột nhiên nói: "Nếu không thì biệt danh của đứa nhỏ sẽ là Tiểu Nguyệt đi? Trăng lên sáng ngời, đẹp như mĩ nhân, ánh trăng là duy nhất, đứa nhỏ cũng là ánh trăng duy nhất của nhà chúng ta, cho dù ở trong đêm tối thì cũng vẫn có thể soi đường chỉ lối."
"Cái tên đó khá là được đấy!" Lưu Ái Đệ là người đầu tiên giơ tay tán thành.
Mặc dù mối quan hệ của cô ta và Khương Tuệ Tuệ bây giờ đang ngày càng trở nên tốt hơn, rất nhiều trường hợp, miễn là đề nghị của Khương Tuệ Tuệ thì cô ta sẽ đồng ý với nó, nhưng lần này cũng không hẳn là vì như vậy.
Mặc dù cô ta không được đọc nhiều sách, nhưng sau khi nghe thấy những lời của Khương Tuệ Tuệ, mặc dù cô ta vẫn còn mơ hồ nhưng cũng cảm thấy khá đúng, Tiểu Nguyệt, thật là một cái tên hay...
"Tiểu Nguyệt sao? Nghe cũng rất hay." Khương Vệ Bình cũng nói theo.
Phương Quế Chi nói: "Tên đó cũng rất hay, từ giờ trở đi, bé gái của chúng ta sẽ được gọi là Tiểu Nguyệt."
Biệt danh đã được đặt xong, nhưng còn tên chính thức thì phải đợi Khương Vệ Bình từ từ suy nghĩ đã. Bây giờ cô ấy vẫn chưa ly hôn với Lưu Thiếu Thông, đứa nhỏ cũng không vội cho vào hộ khẩu, đợi sau khi ở cữ xong thì nói tiếp.
Nhà họ Lưu.
Việc bà Lưu cho đi đứa con gái mới sinh của Khương Vệ Bình đã được cả trường biết, mặc dù có nhiều người trọng nam khinh nữ, trong lòng mọi người có biết thì cũng không nói ra.
Không có lý do gì mà Lưu Thiếu Thông với tư cách là một giáo viên nhân dân mà lại ngang nhiên tham gia vào loại việc như thế này, không truyền ra là một chuyện, truyền ra lại là một chuyện khác.
Đối với chuyện này, hiệu trưởng cũng đặc biệt tìm Lưu Thiếu Thông để nói chuyện riêng, bảo anh ta phải xử lý tốt chuyện này, mang Khương Vệ Bình trở về, sau này không được công khai làm chuyện gia trưởng trọng nam khinh nữ, nếu không thì phụ huynh các em học sinh nữ trong trường sao có thể yên tâm gửi trẻ đến trường để đi học được đây?