Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 366

Cập nhật lúc: 2024-09-18 17:20:12
Lượt xem: 62

Mặc dù Khương Tuệ Tuệ không muốn cháu gái giống người nhà họ Lưu, nhưng đứa trẻ mới lớn được bao nhiêu, sao có thể nhìn ra cái gì được.

Dù sao thì cô cũng không nhìn thấy được gì cả, không khỏi cảm thấy Lưu Ái Đệ thật sự lợi hại, vậy mà cô ta vẫn có thể nhìn ra được.

Chỉ nghe Khương Vệ Bình nói: “Bọn họ không có đuổi chị đi, là bản thân chị tự mình rời đi, em gái, chị thật sự không thể ở lại nhà họ Lưu nữa, tối hôm qua chị bắt đầu sinh, mạng của chị lớn, sinh con ra không có việc gì, nhưng khi bọn họ biết chị sinh con gái thì đã không cho chị được sắc mặt tốt... Chị cũng biết bọn họ đều thích con trai, nhưng chị cũng không có cách nào, dù sao thì con gái cũng là con của chị... Nào ngờ sáng nay mẹ Lưu Thiếu Thông đã bắt con gái chị đi nhân lúc chị đang ngủ..."

"Bà ấy định mang đứa nhỏ đi cho, nói sinh con gái sẽ mất tiền... Cũng may lúc ấy chị ngủ không thoải mái, không bao lâu liền tỉnh lại, không chút do dự mà đuổi ra ngoài, nếu chậm một bước, chỉ sợ con gái của chị sẽ bị người khác ôm đi mất..."

Nói xong lời cuối cùng, nước mắt của Khương Vệ Bình lại rơi xuống. Nhìn đứa con bé bỏng mệt mỏi vì khóc và ngủ thiếp đi trong vòng tay, cô ấy chỉ biết mím chặt môi, không dám phát ra tiếng động nào vì sợ đánh thức con.

Đứa trẻ này được sinh ra sau khi cô ấy mang thai mười tháng và phải bước qua cánh cổng địa ngục. Người nhà họ Lưu không muốn, cô ấy muốn, người nhà họ Lưu không thương, cô ấy thương.

Mẹ cô ấy Phương Quế Chi đã nói đúng, so với em gái thì tính cách của cô ấy thực sự là yếu đuối hơn rất nhiều, cô ấy từ khi còn nhỏ đã luôn thật thà và ngoan ngoãn, sau khi gả vào nhà họ Lưu, cô ấy luôn quan tâm đến danh tiếng của cha mẹ mình.

Cố Diệp Phi

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-366.html.]

Cố gắng làm vợ hiền dâu thảo, có lúc giận nhà họ Lưu, cô ấy vẫn chịu đựng một mình, cô ấy cho rằng đã là gia đình thì làm loạn lên thật là không đúng cho lắm, còn phải để người ngoài xem như trò cười.

Nhưng bây giờ là chuyện của con gái cô ấy, cô ấy không thể chịu đựng được nữa.

Cô ấy bắt đầu sinh lúc tám giờ tối qua, bụng cô ấy bắt đầu đau. Lúc đó đứa trẻ còn chưa chào đời, nhà họ Lưu không biết là trai hay gái nên vẫn còn lo lắng, mẹ chồng cô ấy là bà Lưu biết tin cô ấy sắp sinh, vì vậy bà ấy vội vàng mời người đỡ đẻ từ đại đội đến đỡ đẻ.

Nhưng sau khi đứa trẻ được sinh ra, sắc mặt của bà Lưu đã thay đổi. Mặc kệ đứa bé đang khóc cũng không quan tâm, chống tay ở thắt lưng hét lên trong sân, nói rằng Khương Vệ Bình là người chỉ biết sinh kẻ mất tiền, không có bản lĩnh, và nói rằng sinh ra những kẻ mất tiền thì có ích lợi gì, không bằng bóp cổ cho c.h.ế.t đi là xong.

Còn có rất nhiều lời khó nghe, lúc đó Khương Vệ Bình nằm trên giường nhìn những đứa trẻ ở bên cạnh, cô ấy chỉ biết lau nước mắt và âm thầm khóc lóc.

Bà Lưu là một góa phụ, Lưu Thiếu Thông là do một mình bà Lưu nuôi nấng, luôn luôn nghe theo lời mẹ, đối với đứa con gái này thì anh ta cũng không hài lòng, nhưng dù sao cũng là con ruột của anh ta, lúc đầu anh ta cũng muốn giúp đỡ chăm sóc, nhưng ngay khi bà Lưu gọi anh ta một tiếng, anh ta đã đi ra ngoài.

Đứa bé vừa chào đời, Khương Vệ Bình không có sữa, đứa bé khóc vì đói, Khương Vệ Bình không quan tâm đến cơn đau sau khi mới sinh đứa nhỏ, cứ như vậy mà ôm đứa trẻ trong tay, đi qua đi lại hát ru dụ dỗ đứa nhỏ.

Đến rạng sáng ngày hôm sau, đứa bé cuối cùng cũng được dỗ đi vào giấc ngủ. Tuy nhiên, Khương Vệ Bình sau khi sinh đã rất yếu, bà Lưu cũng không cho cô ấy ăn để bổ sung sức lực, sau khi dỗ dành đứa bé cả đêm, lúc này cô ấy mới ngủ thiếp đi, vừa chạm vào cái gối là người đã ngủ ngay.

Loading...