BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - Chương 325
Cập nhật lúc: 2024-09-18 16:58:54
Lượt xem: 59
"Tôi không có uống say! Tôi thật sự không có say! Tôi rất tỉnh táo!" Khương Tuệ Tuệ phồng má, không muốn bị nói là say. Cô đưa hai ngón tay ra trước mặt, rồi sau đó hỏi chính mình: "Cái này là số mấy?"
"Là hai! A ha ha ha, tôi nói đúng, tôi không có say!" Khương Tuệ Tuệ vui vẻ cười rộ lên, còn có chút tự hào. Tuy rằng tửu lượng của cô hơi thấp, nhưng cũng không phải là đặc biệt tệ, cho nên cô mới không có say...
Nhìn cô như vậy, Tống Thời Thanh đã đoán được cô say thật rồi. Tạ Phương Hoa không bao giờ nghĩ rằng một ly rượu gạo nhỏ sẽ thành như thế này. Cô ấy cũng khá ngượng ngùng xấu hổ, nếu biết Khương Tuệ Tuệ không thể uống rượu, cô ấy đã không rót rượu cho Khương Tuệ Tuệ.
Theo ý của Tạ Phương Hoa, nếu Khương Tuệ Tuệ say, tốt hơn hết là nên để Khương Tuệ Tuệ ngủ ở chỗ cô ấy một giấc, nếu thật sự không được nữa thì đêm nay ở lại chỗ của cô ấy rồi mai dậy nói chuyện sau.
Nhưng Khương Tuệ Tuệ không chịu hợp tác, cô say cũng không làm cho người ta bớt lo, khi Tạ Phương Hoa đi ra ngoài rửa bát đĩa, cô nói muốn đi cùng cô ấy, cô nói rằng cô sẽ giúp đỡ, nhưng thực tế là cô chỉ đang gây rắc rối và còn làm vỡ một cái bát.
Tống Thời Thanh không còn lựa chọn nào khác ngoài việc bước tới và nhấc Khương Tuệ Tuệ lên vai.
Hôm nay là sinh nhật của Tạ Phương Hoa, Khương Tuệ Tuệ đã say như vậy thì ở lại sẽ chỉ thêm phiền, vì vậy anh đơn giản là đưa cô về.
Khương Tuệ Tuệ đột nhiên mất trọng tâm khi bị cõng trên vai, ban đầu cô vùng vẫy vài lần, nhưng cuối cùng dường như đã thỏa hiệp, cô dùng hai tay nắm chặt cổ áo của Tống Thời Thanh để đảm bảo rằng cô sẽ không ngã xuống, việc còn lại là tùy anh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-325.html.]
Thấy vậy, Tạ Phương Hoa giật mình, đứng trước mặt Tống Thời Thanh, nhỏ giọng nói: "Thanh niên trí thức Tống, cậu... Cậu định mang Tuệ Tuệ đi đâu..."
Tống Thời Thanh biết trong lòng Tạ Phương Hoa đang nghĩ gì, kết hợp với những gì Khương Tuệ Tuệ đã nói với anh trước đây, anh biết điều đó mà không cần đoán. Nhưng anh sẽ không vì điều này mà không vui, ngược lại, anh rất vui vì Khương Tuệ Tuệ có một người bạn như Tạ Phương Hoa.
Nhưng anh vẫn phải giải thích: "Thợ may Tạ, cô yên tâm, tôi Tống Thời Thanh không phải là loại người lợi dụng người khác, nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của. Tôi thích Tuệ Tuệ, nhưng tôi hoàn toàn không có ý xấu với cô ấy. Hôm nay là sinh nhật của cô, cô ấy say sẽ chỉ thêm phiền, tôi sẽ đưa cô ấy về nhà trước. Bà nội tôi có thể pha trà giải rượu. Trước đây, khi ông nội tôi uống say, ông ấy luôn uống trà giải rượu do bà nội tôi làm. Nếu không thì với cái dạng này của cô ấy ngày hôm nay, dù hôm nay cô ấy có ngoan ngoãn thì mai cũng không có cách nào để ra đồng cắt lúa mì."
Cố Diệp Phi
Đúng rồi, Tạ Phương Hoa gần như đã quên mất việc này, hôm nay là lễ hội Tết Đoan Ngọ, ngày mai mọi người sẽ đồng tâm hiệp lực kết hợp sức mạnh để cùng nhau cắt lúa mì.
Tống Thời Thanh ngày thường thì sẽ nói vài lời trước mặt Khương Tuệ Tuệ, hiếm khi nói trước mặt người khác trừ khi cần thiết. Đây là lần đầu tiên Tạ Phương Hoa nghe Tống Thời Thanh nói một đoạn dài như vậy, đại khái là hơn trăm chữ ấy nhỉ?
Cô ấy cảm thấy những gì Tống Thời Thanh nói là có lý, nếu hôm nay Khương Tuệ Tuệ không uống canh giải rượu thì ngày mai đầu cô nhất định sẽ rất khó chịu. Ngày mai là ngày đầu tiên thu hoạch lúa mì, mỗi khi đến thời điểm này, đại đội trưởng sẽ từ dễ dãi vô tư mà thay đổi khác hoàn toàn, trừ khi cần thiết, không thì sẽ không có ai được phép nghỉ phép.
Tạ Phương Hoa nhìn Tống Thời Thanh và Khương Tuệ Tuệ, người đang phản đối vì bị nâng lên, rất khó chịu trên vai anh, sau khi do dự trong lòng, cuối cùng thì cô ấy cũng chọn tin tưởng vào Tống Thời Thanh.
Trên thực tế, cô ấy cũng có thể thấy được Tống Thời Thanh cũng thực sự thích Khương Tuệ Tuệ.